Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 321

Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:31:23
Lượt xem: 64

"Chàng sẽ tặng gì cho ta? Kém quá thì ta không cần đâu!" Xuân Phong cố ý bĩu môi hỏi.

"Tặng bổn vương cho nàng thì thế nào?"

Bách Lý Mặc Thần nhìn đôi môi nhỏ nhắn hơi cong lên của Xuân Phong, đôi hàng mi dài khẽ động xinh đẹp như cánh bướm, khiến tim hắn như đang đập theo cánh bướm ấy.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

"Chàng sao? Không tính, chàng vốn dĩ là của ta!" Xuân Phong quay đầu nhìn hắn, lắc đầu cười nói.

"Vậy nương tử muốn thứ gì?" Bách Lý Mặc Thần sau khi nghe Xuân Phong nói, từ sau tai nàng thổi nhẹ, hơi ấm cùng thanh âm dễ nghe đến mức khiến người ta phải thét lên.

"Thiếp…thiếp muốn, sao trên trời, trăng dưới nước, và .... cả mặt trời vào ban đêm nữa!"

Bách Lý Mặc Thần khẽ nhíu mày, đây là những thứ gì?

Nhưng một giây sau, hắn vẫn trịnh trọng nói với Xuân Phong

"Chỉ cần đó là điều nàng muốn, mặc kệ là thứ gì, ta đều sẽ lấy cho nàng!"

"Vậy không lấy được thì sao sao?" Xuân Phong cố ý nghiêm túc hỏi.

Lời nàng nói đều là cố ý gây khó dễ cho người khác, làm sao có thể như thế được chứ!

"Mặc cho nương tử xử trí!" Bách Lý Mặc Thần ngửa cổ lên, cao ngạo nói.

"Hừ, chờ chàng làm được đi rồi hãy nói!" Xuân Phong liếc mắt một cái, buồn cười nói.

"Vậy không phải bây giờ nương tử nên thưởng gì cho ta sao? Biểu hiện của ta hôm nay tốt như vậy!" Bách Lý Mặc Thần ánh mắt cầu xin nhìn Xuân Phong.

Xuân Phong không khách khí chọc chọc vào ngực hắn: "Vậy chàng muốn thưởng gì a!"

"Ta muốn…." Bách Lý Mặc Thần cố ý kéo dài lời nói.

Ngay khi Xuân Phong ngẩng đầu lên xem hắn sẽ nói gì, đôi môi của Bách Lý Mặc Thần liền trực tiếp ngậm lấy miệng nhỏ nhắn mềm mại của Xuân Phong.

Xuân Phong thoáng mở to hai mắt kinh ngạc, một khắc sau đó nàng như lạc vào một hoa viên thần bí.

Chẳng biết qua bao lâu, sau khi Xuân Phong cảm thấy môi mình tê dại đi, nam nhân đối diện mới buông nàng ra.

Đêm nay chính là một đêm khó ngủ với ai đó….

Sáng hôm sau, sau khi thức dậy Xuân Phong liền đến cửa hàng, nàng cần phải sắp xếp một chút.

Thời gian tới nàng sẽ không có thời gian để sắp xếp những việc này, riêng việc chuẩn bị của hồi môn và lễ thành thân thôi cũng đủ làm cho nàng bận rộn lắm rồi.

Buổi sáng bận rộn xong chuyện ở cửa hàng, Xuân Phong trực tiếp đến Hộ Quốc Công phủ.

Lúc đi thỉnh an lão phu nhân, các nàng lại được lão phu nhân khen ngợi.

Thái độ của bà còn nhiệt tình hơn so với trước kia vài phần, khiến cho Xuân Phong có chút không chịu nổi!

Thật không còn cách nào, ai bảo Hoàng thượng hôm nay ban thánh chỉ tuyển phi chứ!

Hiện tại khắp thiên hạ đều biết, Xuân Phong chính là Diêu vương phi tương lai.

Đối mặt với một nữ nhân tương lai sẽ chỉ đứng sau đương kim thái hậu thế này, lão phu nhân sao có thể không nhiệt tình? Huống chi đây còn là cháu ngoại của bà.

Lão phu nhân rất vui vẻ, tặng cho tỷ muội Xuân Phong không ít đồ tốt.

Rời khỏi viện lão phu nhân, hai tỷ muội Xuân Phong đi thẳng đến viện của Lam Lam.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-321.html.]

Vừa vào cửa viện, từ xa đã thấy Lam Lam ngồi dưới cây đại thụ, đang cẩn thận khâu bộ y phục nhỏ trong tay.

Nhìn vẻ mặt hạnh phúc của nàng, tỷ muội Xuân Phong không muốn quấy rầy.

Cuối cùng nha hoàn bên cạnh Lam Lam nhắc nhở, nàng mới phát hiện ra hai tỷ muội họ.

"Ủa, hai người mới đến à, sao không đi vào, cũng không lên tiếng vậy?" Lam Lam đứng lên, nói với họ.

"Chúng ta thấy tỷ làm nghiêm túc như vậy, không đành lòng quấy rầy!" Xuân Phong cười đi vào sân nói.

"Đúng vậy, nhìn tỷ bây giờ hạnh phúc như vậy, thật khiến người khác ghen tị!" Xuân Vũ cũng đáp.

"Được rồi, hai người các muội đừng cười ta nữa! Mau ngồi đi." Lam Lam có chút ngượng ngùng nói, đỡ hai người ngồi xuống.

Nàng nói với nha hoàn: "Mau pha trà đến đây, dùng tuyết đỉnh mao tiêm mà lần trước mẫu thân mang đến!"

Nha hoàn nghe chủ tử phân phó, lập tức lui xuống pha trà, trong viện chỉ còn lại ba người Xuân Phong.

Lam Lam hiện tại mới mang thai hơn hai tháng, vẫn còn linh hoạt, nên muốn nhân lúc này chuẩn bị nhiều thứ cho con của nàng.

"Chúc mừng các muội a, nghe nói lần này đều được chọn, đặc biệt là muội đó, Xuân Phong!" Lam Lam ánh mắt kiên định nhìn Xuân Phong.

"Nói đi, muội từ khi nào đã chiếm được sủng ái của Diêu vương, để ngài ấy chỉ lấy một mình muội, chung tình như vậy!" Lam Lam mỉm cười nói.

"Thật sự là không giấu được tỷ chuyện gì, chỉ là chuyện này nói ra rất dài dòng, hôm khác chúng ta nói rõ hơn!" Xuân Phong bất đắc dĩ lắc đầu, nàng biêt Lam Lam nhất định sẽ hỏi.

"Quýt lần trước mang cho tỷ ăn thế nào? Có hợp khẩu vị không?" Xuân Phong chuyển sang vấn đề khác.

Các nàng đang trò chuyện vui vẻ, đã không chú ý đến có một góc váy xuất hiện ở góc cửa viện.

"Ân, ngon lắm, muội chính là phúc tinh của ta! Những ngày này ta đặc biệt muốn ăn, muội liền tìm cho ta." Lam Lam vui vẻ cảm kích nói.

"Tỷ thích là tốt, ta nhìn thấy đột nhiên nhớ đến tỷ có thai cũng rất thích ăn nên liền mua một ít."

Xuân Phong vừa cười vừa nói: "Ta đây chính là vì đứa cháu nhỏ của ta, tỷ phải thay ta chăm sóc nó thật tốt!"

"Được, được, được, tỷ nhất định sẽ chăm sóc tốt thay cho muội!" Lam Lam không khỏi mỉm cười nhìn Xuân Phong: "Nếu muội thích như vậy thì mau chóng thành thân rồi sinh một đứa đi!"

Lam Lam cười trêu ghẹo Xuân Phong.

"Vốn cho rằng tỷ là người nhút nhát, không nghĩ đến mới thành thân vài ngày lại có thế như thế này, chậc chậc chậc…biểu ca của ta dạy hư tỷ rồi

Xuân Phong cười xấu xa nhìn Lam Lam nói.

"Muội ấy, ta chỉ muốn chia sẻ kinh nghiệm cho muội thôi!" Lam Lam bị Xuân Phong trêu chọc đến đỏ mặt.

Lam Lam dù sao cũng là người cổ đại, trình độ mặt dày sao có thể bằng người sinh ra ở thời hiện đại như Xuân Phong được.

Tuy ít thể hiện khả năng, nhưng "diễn tiểu phẩm" đã ăn sâu vào m.á.u Xuân Phong rồi!

"Vậy thì….tỷ có muốn chia sẻ với bọn muội chút kinh nghiệm khác không, ví dụ như…." Xuân Phong ghé vào tai Lam Lam nhỏ giọng nói.

Mấy lời Xuân Phong nói không khỏi khiến cho Lam Lam đỏ mặt mà liên tưởng

" Muội! Từ khi nào muội trở nên như….như vậy…." Lam Lam như bị một nam nhân trêu chọc, mặt đỏ như quả cà chua, lắp bắp nói không nên lời.

"Muội làm sao cơ???" Xuân Phong giả vờ khó hiểu hỏi lại Lam Lam

Lam Lam không biết nói gì, chỉ biết đỏ mặt, lắp bắp nhìn Xuân Phong.

Lúc này, Hạ Lạc Hoa đúng lúc trở về. Nhìn từ xa, hắn cảm giác như Xuân Phong đang bắt nạt Lam Lam.

Loading...