Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 309
Cập nhật lúc: 2024-12-11 14:36:59
Lượt xem: 58
Lam Lam đang mang thai, Lạc Hoa đỗ trạng nguyên, Hạ Sính Đình sắp tham gia tuyển phi, không khí trong Hộ Quốc Công phủ lập tức trở nên vui vẻ.
Vương thị cả ngày tươi tắn, mỗi ngày đều tự mình lo lắng cho 3 bữa cơm của Lam Lam, còn chuẩn bị cho đứa con trong bụng nàng không ít đồ vật. Lam Lam trong lòng cảm động, nghĩ mình chắc phải tu mấy kiếp mới gặp được một người mẹ chồng tốt như vậy.
...
Ngày Diêu Vương chính thức tuyển phi, Vương thị chuẩn bị cho Hạ Sính Đình một thân hoa phục, còn có một loạt đồ trang sức quý giá.
“Sính Đình của chúng ta thật đẹp.” Vương thị nhìn vào người con gái xinh đẹp trong gương, tự hào nói. Nhìn cảnh này, bà tin tưởng với nhan sắc này, con gái bà nhất định sẽ dành được trái tim Diêu Vương. Bà như đã nhìn thấy tương lai xán lạn của con gái.
“Mẹ, lần này con sẽ không làm mẹ xấu hổ đâu. Mẹ yên tâm đi.” Hạ Sính Đình vuốt vuốt lọn tóc đen mượt của mình, tự tin nói.
“Ừ, mẹ tin tưởng Sính Đình của mẹ sẽ không làm mẹ thất vọng.” Vương thị vuốt tóc con gái, ôn hoà nói.
“À, trước mặt Thái hậu và Diêu Vương, nhất định phải rộng lượng một chút, đừng nhỏ mọn.” Vương thị lại dặn dò thêm. Bà là người làm mẹ, đương nhiên biết tính tình con gái.
“Mẹ, mẹ yên tâm, con tự biết phải làm thế nào mà. Vị trí Diêu Vương phi chắc chắn chỉ có thể là của con, con không thèm chấp những người khác.” Hạ Sính Đình ngẩng đầu lên, cười nói. Trong nụ cười của nàng ẩn chứa một tia ngoan độc khó phát hiện. Diêu Vương chỉ có thể là của nàng, chỉ cần nàng trở thành Diêu Vương phi, những hoa hoa cỏ cỏ, oanh oanh yến yến kia, ai đi ai ở, chẳng phải đều là do nàng quyết định sao.
Chỉ tiếc là trí tưởng tượng luôn tạo nên những viễn cảnh tươi đẹp, còn hiện thực thì thường tàn nhẫn.
"Được rồi, chuẩn bị xong rồi thì đi đi, đừng để đến muộn thì không hay.” Vương thị nhìn con gái đã chuẩn bị xong, hài lòng gật đầu.
Ngoại trừ lão quốc công và lão phu nhân, cả Hộ Quốc Công phủ đều đến tiễn Hạ Sính Đình. Bên này, Hộ Quốc Công phủ cử xe ngựa xa hoa chở theo Hạ Sính Đình ăn mặc đẹp đẽ sang trọng xuất phát, bên kia Minh Châu Phủ cũng có một chiếc xe ngựa hoa lệ theo quy cách của Quận chúa chờ ở cửa.
“Mẹ, mẹ ở nhà chờ chúng con trở về nhé, đừng lo lắng.” Xuân Phong xoay người nói với mẹ, lại quay sang nói với Xuân Sinh: “Xuân Sinh, đệ ở nhà ôn tập cho tử tế, đừng có chỉ biết chơi, biết chưa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-309.html.]
“Vâng, ta biết rồi. Đại tỷ, Nhị tỷ, hai người yên tâm đi.” Xuân Sinh gật đầu nói.
Vì cuộc tuyển phi không thể hoàn thành trong 1 ngày, nên họ cần phải ở lại trong cung 2 ngày, Xuân Phong liền cẩn thận dặn dò mọi người một phen.
Thực ra đại tỷ Xuân Vũ không muốn tham gia cuộc tuyển phi này, nhưng 2 ngày trước vừa có thánh chỉ ban xuống, tất cả nữ tử chưa thành hôn từ các thế gia đều phải tham gia. Tuy Xuân Vũ không hẳn là nữ tử thế gia, nhưng vì quan hệ với Xuân Phong, cộng với quan hệ giữa Thái hậu và lão phu nhân, nàng cũng bị ép tham gia.
Xe ngựa xếp thành hàng dài lấp đầy phố lớn ngõ nhỏ của Kinh thành, chậm rãi hướng về phía hoàng cung. Trong một chiếc xe ngựa màu xanh, một người phụ nữ ăn mặc yêu diễm, không ngừng vuốt ve y phục diễm lệ và những món trang sức quý giá trên người. Đây đều là những thứ nàng chưa bao giờ được thấy trước đây. Thỉnh thoảng, nàng vén rèm nhìn ra khung cảnh náo nhiệt bên ngoài, trong mắt đầy khát khao. Nếu Xuân Phong và Xuân Vũ thấy người này, ắt hẳn sẽ giật mình, tại sao nàng ta lại xuất hiện ở đây. Người như nàng mà cũng có tư cách đến ứng tuyển làm Diêu Vương phi sao?
“Tiểu Vân, ngươi xem ta ăn mặc thế này có đẹp không?” Liễu Hương buông rèm xe xuống, nhìn về nha hoàn bên cạnh, không ngừng ưỡn ẹo khoe khoang quần áo và trang sức trên người.
“Cũng được. Toàn là đồ trân quý như vậy, tất nhiên là đẹp.” nha hoàn tên Tiểu Vân gật đầu, khách quan nói.
“Ừ, ta cũng nghĩ vậy. Những thứ này hơn hẳn mấy thứ trước đây của ta.” Liễu Hương cười cười, đùa nghịch vạt áo rộng thùng thình của mình, đắc ý nói. Nàng không chú ý, trong mắt nha hoàn Tiểu Vân bên cạnh toàn là khinh bỉ.
Thật sự, tại sao Huyện lão gia lại có thể duyệt người phụ nữ này đến Kinh thành, chỉ với nhan sắc này mà đòi lên đài sao?
Sau một trận khinh thường, nha hoàn lại quay về vẻ mặt lạnh nhạt như lúc đầu.
“Tiểu thư, chúng ta sắp đến cổng cung rồi, phải giữ hình tượng, đừng mở rèm nhìn đông nhìn tây nữa.” Tiểu Vân thấy đội hình trước mặt, không khỏi nhắc nhở.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
“A, sắp đến rồi sao? Ừ, phải giữ hình tượng chứ.” Nghe nói sắp tới cửa cung, Liễu Hương vội thu hồi ánh mắt, đoan đoan chính chính ngồi trong xe ngựa, tận lực duy trì hình tượng đoan trang hiền tuệ. Các tiểu thư nhập cung hôm nay đều phải trải qua kiểm tra nghiêm ngặt mới được đi vào, nên tốc độ của đoàn người rất chậm. Cứ như vậy, liền không ít người oán giận thời tiết nóng nực, người của hoàng cung thì làm việc chậm chạp. Có người còn xuống xe, tránh dưới bóng mát của những cây cổ thụ gần đó. Một đám tiểu thư thanh tú đứng dưới gốc cây, sốt ruột phe phẩy khăn tay, phàn nàn. Họ nghĩ vẫn chưa vào đến cửa cung, sẽ không ai nhìn bọn họ, nhưng thực ra, mỗi động tác, mỗi câu nói của họ đều lọt vào tầm mắt của một nhóm người nào đó.
Đến cổng cung, mỗi lần sẽ có một nhóm từ 3 đến 5 tiểu thư được kiểm tra và cho vào. Vừa vào cửa cung, trước mặt họ là mấy con cún con bẩn thỉu, hình như con nào cũng bị **ương, ngón chân đều nhiễm chút màu đỏ. Không ít người thấy những con vật này đều trốn ra xa, sợ vết bẩn trên người chúng sẽ làm hỏng những bộ quần áo xa hoa của họ. Một số khác thậm chí còn bịt mũi che miệng, như thể những con vật nhỏ này bẩn thỉu, hôi hám lắm. Có người lại thấy lạ lùng khi trước cửa cung lại xuất hiện những con vật nhỏ bẩn thỉu như vậy, tuy tò mò nhưng vẫn chọn giả vờ như không thấy.
Đương nhiên cũng có rất nhiều vị tiểu thư thấy chúng rất đáng thương, phân phó cho nha hoàn đi cùng lấy ít đồ ăn cho chúng, nhưng bản thân họ lại tránh xa những con cún này. Mọi cử chỉ, hành vi này cũng đều được một nhóm người âm thầm ghi lại.