Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 307

Cập nhật lúc: 2024-12-11 14:36:26
Lượt xem: 62

Vương thị là người lớn lên từ nhà cao cửa rộng, bản tính tốt bụng, lương thiện, nhưng dưới sự tác động liên tục của Hạ Sính Đình, bà đã dần trở nên tàn nhẫn.

Bên này mọi người đều đang vì cuộc tuyển phi của Diêu Vương mà bận rộn, bên kia, không khí chuẩn bị cho cuộc thi Hương cũng náo nhiệt không kém.

Những ngày này, ở Phiêu Hương Cư tụ tập không ít thư sinh đến cùng nhau ăn cơm, sau đó thảo luận ngâm thơ, đối thơ, phân tích tình hình thiên hạ, bàn luận lý tưởng sống.

Xuân Phong đứng trên hành lang tầng 2, cảm nhận cảm giác giống trước kia cô và các bạn sắp thi đại học. Nhìn đám thư sinh đang háo hức dưới tầng, Xuân Phong không khỏi cảm thấy thân thiết. Tuy họ đều rất lo lắng, nhưng vẫn không quên chia sẻ lý tưởng sống với đám bạn, cùng nhau nói về những mục tiêu của cuộc đời. Nhưng cuối cùng, có bao nhiêu người có thể đạt được nguyện vọng, hoàn thành được giấc mơ của mình.

Giống như cô, ban đầu cô muốn trở thành một cảnh sát vì dân trừ hại, kết quả lại lưu lạc đến nơi xa lạ thậm chí chưa từng xuất hiện trong lịch sử này. Đây chính là nhân sinh vô thường.

Vì vậy, những thư sinh đến ăn ở Phiêu Hương Cư đều được giảm giá 20%, động thái này của Xuân Phong vô tình lại mang đến cho cửa hàng rất nhiều lợi nhuận. Thấy công việc kinh doanh của cửa hàng ngày càng tốt, những người làm cười đến không khép được miệng. Bà chủ từng nói với họ, cửa hàng làm ăn càng thuận lợi, thu nhập của họ sẽ càng cao. Chỉ trong mấy tháng, thu nhập của họ đã từ 5 lượng 1 tháng lên 10 lượng một tháng.

Thu nhập càng cao, bọn tiểu nhị càng dụng tâm làm việc, tạo thành một vòng tuần hoàn trong cửa hàng. Mọi người đều ra sức làm việc, thu nhập sẽ càng cao, họ lại càng làm việc chăm chỉ, thế là việc kinh doanh của Phiêu Hương Cư càng ngày càng lớn mạnh.

Đến hiện tại, cửa hàng đã không đủ để phục vụ tất cả các thực khách, Xuân Phong không thể không mở thêm chi nhánh, đương nhiên, đây là chuyện của sau này..

Trước tiên hãy nói về cuộc tuyển phi của Diêu Vương. Bởi vì tất cả nữ tử trong thiên hạ đều được phép tham gia, nên đầu tiên cần chuyển chọn sơ bộ tại địa phương, sau đó chọn những người xinh đẹp nhất về Kinh thành tuyển chọn lần nữa. Lần cuối cùng mới là Diêu Vương và Thái Hậu đích thân lựa chọn.

Quy cách này thậm chí còn ngang với nững cuộc tuyển phi của Hoàng thượng. Nhóm phi tần trong hậu cung cũng rục rịch thỉnh cầu cho các vị Hoàng tử của mình. Họ đề xuất với Hoàng thượng, sau khi Diêu Vương chọn xong Vương phi, có thể để cho những bị hoàng tử khác đến chọn 1, 2 phi tử. Hoàng thượng thấy họ nói có trước có sau, cũng không thể không đáp ứng. Đến lúc đó, mỹ nữ còn nhiều, vậy cứ để chúng chọn đi, đỡ sau này lại phải bận tâm.

Vì vậy, cuộc tuyển phi của Diêu Vương trở thành một sự kiện trọng đại, để các tất cả các hoàng tử chọn phi.

Quá trình tuyển chọn ban đầu là sàng lọc ra những nữ tử từ những gia đình bình thường hoặc con cái của những vị quan nhỏ. Mấy người Xuân Phong và Hạ Sính Đình có thân phận, có gia thế, được ưu tiên tiến thẳng vào vòng tuyển chọn cuối cùng.

Trong nửa tháng này, kết quả cuộc thi cũng được công bố, 3 người đứng đầu là trạng nguyên Hạ Lạc Hoa, bảng nhãn Hướng Cẩm Minh, thám hoa Lưu Nhất Hiên.

Kim bảng vừa được công bố, 3 nhân vật đứng đầu liền trở thành người được đám thư sinh đổ xô đến kết giao, nịnh bợ. Xuân Phong không ngờ 3 người đầu bảng năm nay đều là người quen, trong lòng cũng rất vui. Điều làm nàng vui nhất là biểu ca của nàng cũng tham gia cuộc thi, lại còn lấy được vị trí cao nhất. Ở Kinh thành, những cậu ấm sinh ra trong gia đình có tước vị như Hạ Lạc Hoa hầu hết sẽ không tham gia cuộc thi này. Xét cho cùng, những cuộc thi như thế này chủ yếu là cơ hội để những thư sinh nghèo đổi đời. Những người có địa vị như biểu ca, dù không tham gia thi cử cũng sẽ có rất nhiều tài nguyên, con đường để lựa chọn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-307.html.]

Xuân Phong cao hứng mời cả 3 người đứng đầu bảng đến Phiêu Hương Cư ăn cơm. Kết quả, không biết tin này bị ai làm lộ ra, tin tức bà chủ Phiêu Hương Cư chiêu đãi họ lan ra như cháy rứng.

Phiêu Hương Cư một lần nữa lại trở thành nơi tụ tập của các thư sinh, Xuân Phong liền làm một bức vách trong cửa hàng, bất cứ ai đối thơ, thảo luận vấn đề gì mà có ý kiến xuất sắc đều có thể được đóng khung và treo lên bức vách này, để người sau đến có thể đọc, tham khảo, thảo luận.

Sau cuộc thi, những người đứng đầu sẽ được hoàng thượng ban thưởng một số chức quan, một số người khác sẽ được những người có tiếng tăm thu nhận làm đệ tử. Đây là một cơ hội tốt cho họ, nếu có thể được sư phụ đánh giá cao, họ thậm chí có thể được tiến cử làm quan.

Kỳ thi Hương coi như đã kết thúc, các mỹ nữ vượt qua các vòng tuyển chọn bắt đầu lục đục kéo đến Kinh thành, nhất thời, các quán trọ trong Kinh thành đều chật kín người, đi đâu cũng có thể nhìn thấy những người phụ nữ ăn mặc hoa lệ, đi vào đi ra. Nếu không phải họ đều ăn mặc chỉnh tề, phú quý hoa lệ, hành vi cử chỉ đoan chính, người không biết sẽ còn tưởng mấy quán trọ này biến thành thanh lâu hết rồi.

Mấy ngày nay Xuân Phong tranh thủ thời gian bận rộn đi đến Hộ Quốc Công phủ, thứ nhất là đến thỉnh an bà, tiếp theo là đến thăm Lam Lam. Nàng gả vào Hộ Quốc Công phủ đã được gần 1 tháng nhưng Xuân Phong vẫn chưa đến thăm nàng lần nào.

“Bà ngoại, con đến thăm người đây.” Xuân Phong vừa vào cửa đã đánh tiếng.

“Ừ, đúng lúc lắm, ta mới nấu một nồi tổ yến to, đang lo ăn một mình không hết đây.” Bà cụ thấy Xuân Phong đi vào liền vui vẻ ra mặt.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“ây dô, đúng là có lộc ăn. Đúng lúc con còn chưa ăn, ăn ké của bà vậy.” Xuân Phong vui vẻ ngồi cạnh bà, đưa tay nhận lấy chén yến từ tay Vu ma ma.

“Không phải dạo này con bận lắm sao, sao hôm nay lại rảnh rỗi đến đây vậy?” bà cụ ăn xong, dùng chiếc khăn gấm trắng lau miệng rồi hỏi.

“Bận rộn thế nào cũng phải đến thăm bà chứ.” Xuân Phong ngẩng đầu, ngọt ngào trả lời.

“Được rồi, bà biết con hiếu thảo. Bận rộn cũng nhớ phải để ý chăm sóc bản thân nhé. Gần đây mẹ con thế nào?” lão phu nhân nghe mấy lời ngọt ngào của Xuân Phong, trong lòng cũng bất giác vui lên.

“Mẹ con vẫn ổn. Gần đây việc kinh doanh của Nghệ Tú Phường rất tốt, ngày nào mẹ con cũng cười đến không ngậm được miệng.” Xuân Phong cười nói, đặt chén yến xuống, Vu ma ma nhanh tay đến thu dọn.

“Ừ, vậy thì tốt rồi. Thấy cả nhà các con sống thoải mái vui vẻ, lão bà ta cũng yên tâm.” Lão phu nhân thở dài gật đầu.

Đột nhiên, nhớ ra chuyện gì, bà lại nói tiếp: “Đúng rồi, sắp đến thời gian tuyển phi của Diêu Vương, thân phận của con hiện tại cũng coi như là có chút ưu thế, hãy chuẩn bị thật tốt nhé, nếu thiếu gì thì nói với bà, đừng ngại. Các con đều là cháu gái ngoan của bà, các con thuận lợi bà mới vui được.” lão phu nhân mỉm cười nói.

Loading...