Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 306

Cập nhật lúc: 2024-12-11 14:36:00
Lượt xem: 69

Trong khi Xuân Phong bận rộn với sự nghiệp của mình, ngoài kia, phong cách ăn mặc và chải tóc mới đã trở nên phổ biến ở Kinh thành. Hơn nữa, còn có một tinh kinh thiên động địa làm dấy lên sự bàn tán của tất cả mọi người: Diêu Vương sắp tổ chức tuyển phi. Tất cả nữ tử trong thiên hạ, không phân biệt địa vị xuất thân đều có thể tham gia.

Tin tức này vừa được truyền ra đã làm cả Thiên An Quốc oanh động. Diêu Vương tuyển phi, không những là chính phi, còn không yêu cầu địa vị, chỉ cần phẩm đức ưu tú, đều có thể tham gia tuyển phi.

Theo quy định này, gần như tất cả nữ tử chưa chồng trong thiên hạ đều bắt đầu chải chuốt, người lớn trong nhà cũng cẩn thận dạy dỗ họ về nữ huấn, nữ đức.

Tất nhiên là không thể thiếu việc sắm sửa thêm quần áo mới. Thế là nhờ có sự kiện này, việc làm ăn của Nghệ Tú phường lại càng tốt.

Những ngày này, mọi người trong Nghệ Tú Phường bận đến gà bay chó sủa. Không ít tiểu thư trong các gia tộc đều tìm đến họ may đồ mới, hi vọng sẽ được nổi bật trong cuộc tuyển phi.

“Đại tỷ, mấy hôm nay tỷ đều ngủ lại cửa hàng, không chuẩn bị gì sao?” Xuân Phong nhìn Xuân Vũ bận rộn, không nhịn được mà hỏi.

“Chuẩn bị gì cơ?” Xuân Vũ không để tâm, tay vẫn bận rộn sắp xếp lại mấy cuộn chỉ trong tay.

“Chuẩn bị tham gia tuyển phi chứ sao nữa. Diêu Vương tổ chức tuyển phi, tỷ không đi sao?” Xuân Phong cười.

“Ta á? Ta còn không nghĩ đến chuyện đó. Ta thấy giờ ta chỉ cần điều hành tốt cửa hàng này là được, không quan tâm chuyện khác nữa.” Xuân Vũ lắc đầu nói, tiếp tục sắp xếp lại những sợi chỉ đầy màu sắc trong tay.

“A, ta còn đang nghĩ, tại sao ta lại ngửi thấy có chút mùi chua chua ở đâu.” Xuân Vũ đột nhiên buông sợi chỉ trong tay xuống, nhìn Xuân Phong.

“Cái gì mà chua với chát. Ta đang nghĩ cho tỷ thôi, tỷ không cảm kích thì thôi.” Xuân Phong mím môi, quay đầu, cố che dấu vẻ mất tự nhiên của mình.

“Muội được lắm. Ta mỗi ngày đều ở chung với muội, muội còn muốn giấu ta. Mẹ nói hết với ta rồi.” Xuân Vũ cười cười, lại tiếp tục động tác trong tay.

“Sao cơ, mẹ nói cho tỷ nghe rồi à?” Xuân Phong quay đầu lại, ngồi cạnh Xuân Vũ.

“Ừ, nói rồi.” Xuân Vũ gật đầu.

“Thực ra ta cũng không muốn đi. Ngài ấy là Vương gia, ta chỉ là một thôn nữ, ta không được thông minh như muội, cũng không có dung mạo xuất chúng, đi làm gì.” Xuân Vũ đặt những cuộn chỉ đã được sắp xếp lên kệ, nói với Xuân Phong.

“Ai nói thể, ta thấy đại tỷ nhà ta rất tốt, cực kỳ tốt, ôn nhu hiền lành, lại biết quan tâm. Nếu ta là nam nhân, nhất định sẽ cưới người như đại tỷ về làm vợ.”  Xuân Phong nghe Xuân Phong nói liền đến gần, kéo tay nàng, dịu dàng nói.

“Muội quá khen rồi. À, nói đến chuyện tuyển phi, muội nghĩ thế nào? Nếu đến lúc đó. . .” Xuân Vũ nhìn Xuân Phong, ngập ngừng không nói hết câu.

Nếu người được chọn không phải là Xuân Phong thì muội ấy sẽ phải làm thế nào bây giờ. Với tính tình của muội ấy, nhất định muội ấy sẽ không chấp nhận làm trắc phi. Gọi mĩ miều là trắc phi, nhưng nói thẳng thì chỉ là thị thiếp.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-306.html.]

“Không có nếu gì cả. Nếu như giống tỷ nói, ta sẽ cho hắn cả đời này sống không bằng chớt.” Xuân Phong nhanh chóng phủ nhận lời nói của đại tỷ, hơn nữa còn không ngại **uyền*ủa người kia.

Huyền Dịch nấp trong bóng tối không khỏi run rẩy. Huhu, nữ chủ tử của hắn trở nên đáng sợ như vậy từ lúc nào vậy.

“Muội chỉ là một nữ tử yếu đuổi, có thể làm được gì? Muội vẫn nên chuẩn bị gì đó đi, đến thời điểm mấu chốt có thể loại hết những chướng ngại vật khác.” Xuân Vũ nhìn dáng vẻ thề không bỏ qua của Xuân Phong, lắc lắc đầu nhắc nhở.

“Không cần, ta không cần phải chuẩn bị gì. Ta chỉ là ta thôi, chỉ cần giống như ngày thường là được.” Xuân Phong không thèm để ý, lắc đầu nói.

“Vậy thì thôi, đến lúc đó nếu người được chọn là người khác, muội đừng trốn trong phòng khóc nhè đấy nhé.” Xuân Vũ ra vẻ hung dữ.

“Hứ, ta là dạng không lấy được sẽ khóc nhè sao?” Xuân Phong khịt mũi bất mãn, nhưng người lại không tự giác mà đi vào phòng, yên lặng vẽ lên tờ giấy.

Mới vẽ được một nửa, Xuân Phong đột nhiên nhớ đến lời Xuân Vũ nói, nếu không được chọn, nàng phải làm thế nào? Liệu nàng còn có thể chung sống với hắn không? Nàng có đồng ý làm trắc phi, làm thiếp thất của hắn không?

Đáp án là không. Nàng sẽ không chia sẻ tình yêu của nàng với người khác, lại càng không muốn dùng chung chồng với nữ nhân khác. Nàng không muốn vì một người đàn ông mà phải uỷ khuất bản thân, chấp nhận làm thiếp. Tình yêu của nàng không hèn mọn như vậy. Tình yêu của nàng là ích kỷ, là chiếm hữu. Người đàn ông nàng yêu chỉ có thể là của nàng, tình yêu này phải là tinh thuần, tất nhiên, tình cảm nàng trao lại cho đối phương cũng sẽ như thế.

Nếu đã biết từ đầu người đàn ông của mình sẽ không chung thuỷ, nàng thà buông tha từ đầu.

...

Hộ Quốc Công phủ, Thục Hương viện.

Lúc này, Vương thị đang ngồi trong phòng Hạ Sính Đình, hai người đang vui vẻ trò chuyện.

Từ lần trước Hạ Sính Đình nói muốn gả cho Diêu Vương, Vương thị vẫn lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan, cuối cùng vẫn phải tìm Hạ Nhân Ngọc thương lượng.

Hạ Nhân Ngọc vẫn rất yêu thương người con gái này. Xảy ra chuyện kia với Hạ Sính Đình, ông cũng rất đau lòng. Nhưng khi nghe phu nhân nói con gái muốn gả cho Diêu Vương, Hạ Nhân Ngọc cũng cảm thấy khó xử, không biết phải giải quyết thế nào.

Chẳng lẽ ông phải đến tìm Diêu Vương, cầu xin ngài ấy cưới con gái mình sao. Chưa nói đến việc ông bỏ hết mặt mũi đến đấy nói chuyện, kể cả khi Diêu Vương đồng ý, thì việc tự mình đưa con gái đến cửa, nếu lộ ra, cả Hộ Quốc Công phủ làm gì còn chút tôn nghiêm nào nữa.

Ngay khi Hạ Nhân Ngọc đang khó xử, Thái hậu đã ban ý chỉ tuyển phi xuống, tiện tay giải quyết được vấn đề nan giải của ông.

“Sính Đình à, cuộc tuyển phi cho Diêu Vương sắp bắt đầu, con ngoan ngoãn ở nhà chuẩn bị kỹ càng đi. Chỉ cần con được chọn là có thể lấy được người trong mộng rồi. Nên những ngày này con càng phải cẩn thận, biết chưa?” Vương thị nhìn vào nữ nhân bảo bối như hoa như ngọc của mình, yêu thương nói.

Trước đó phải thấy con gái mình cầu mà không được, người làm mẹ như bà đã phải đau khổ bao nhiêu. Giờ có cơ hội tốt, bà nhất định sẽ giúp con gái hoàn thành tâm nguyện.

Bà đã suy nghĩ kỹ, không thể vì chuyện Sính Đình không sinh con được mà uỷ khuất nàng. Nếu lần này nàng có thể thuận lợi trở thành Diêu Vương phi, cho dù không thể sinh con, thì dựa vào bối cảnh của Hộ Quốc Công phủ, nàng vẫn có thể an ổn ngồi ngồi trên ghế chính phi. Sau này chỉ cần nhận một đứa con của trắc phi làm con thừa tự là được, thậm chí nếu thật sự khó khăn quá thì có thể bỏ mẹ giữ con.

Loading...