Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 285
Cập nhật lúc: 2024-12-11 13:15:58
Lượt xem: 77
Hôm nay là sinh nhật của cha Bảo ca, Thuý Liên liền đến tế bái hắn một chút. Bảo ca còn nhỏ, vào nghĩa trang không tốt, nên nàng đi một mình.
Ngay lúc Thuý Liên tế bái xong, chuẩn bị quay về, thì lại nghe thấy tiếng thì thầm. Nàng tưởng nhà nào đó cũng đến thắp hương, nên định đứng lên chào hỏi. Lúc nàng phát hiện ra người đó là Xuân Phong, còn chưa kịp nói gì, đã phát hiện ra mũi tên kia đang lao đến.
Tình thế cấp bách, nàng chỉ kịp phi thân chắn cho Xuân Phong, nhưng bản thân lại trúng tên, vết thương cực kỳ nghiêm trọng.
Mới sáng nay, Huyền Dịch nhận được tin từ Kinh thành, nói là đã có manh mối về nhóm người bí ẩn kia, nên hắn chạy lên trấn xử lý một số chuyện. Mà lúc Xuân Phong đi viếng mộ cũng không thông báo cho họ, quanh nàng không có người bảo vệ, nên mới tạo cơ hội cho bọn họ ra tay. Nếu hôm nay không có Thuý Liên, ắt hắn Xuân Phong đã mất mạng.
Xuân Phong nhìn thân thể lạnh lẽo của Thuý Liên, lại nhìn Trương thẩm khóc thảm thiết và Bảo ca vẻ mặt mờ mịt trong lòng bà, trong lòng chua xót.
Nàng nhẹ nhàng nâng Trương thẩm dậy, ôm lấy Bảo ca: “Trương thẩm, sau này hai người đi theo con đi. Con sẽ chăm sóc 2 người cả đời, nhất định sẽ bảo vệ hai người bình an vô sự, để Bảo ca khoẻ mạnh, hạnh phúc lớn lên.”
Trương thẩm nghẹn ngào mấy tiếng, lau nước mắt rồi nói: “Xuân Phong, Thuý Liên đã nói rồi, chuyện này không thể trách con được. Đừng để chuyện này trong lòng. Nó nói đúng, nếu không có con, hai mẹ con nó thậm chí còn không thể có quãng thời gian hạnh phúc bên nhau này. Bây giờ nó rời đi, nhưng cũng lưu lại một đứa con cho Trương gia, ta chỉ cần vậy thôi cũng yên lòng rồi. Ta chỉ thương cho Bảo ca thôi, mới nhỏ thế này mà đã mất cả cha lẫn mẹ.” Nói xong, Trương thẩm lại ôm lấy Bảo ca mà khóc.
Khung cảnh này làm Xuân Phong nhớ lại bản thân mình ở kiếp trước, ờ tầm tuổi này, nàng cũng mất đi cha mẹ, chỉ có ông nội bầu bạn. Tư vị mất đi cha mẹ này, Xuân Phong hoàn toàn hiểu được. Nên khi nhìn thấy Thuý Liên rời đi, nàng không nhịn được mà rơi nước mắt.
Sự tình đã đến mức này, người chớt không thể sống lại, việc duy nhất nàng có thể làm là tìm ra người đứng sau, báo thù cho Thuý Liên. Xuân Phong giao cho Huyền Dịch xử lý việc tang sự cho Thuý Liên, cũng cấp cho nhà đẻ của Thuý Liên một số tiền lớn. Sau khi Đại Khuê biết đại tỷ của mình vì Xuân Phong mà chớt, hắn cũng không chịu nhận số tiền này. Hắn biết Xuân Phong là ân nhân của tỷ tỷ, tỷ tỷ của hắn nhất định là đã thanh thản mà ra đi.
Mọi người trong thôn biết chuyện của Thuý Liên đều cảm thấy xót xa cho nàng. Bình thường nàng là người thân thiệt, tốt tính, không ngờ lại mất sớm như vậy, mọi người trong thôn đều đau buồn trước sự ra đi này. Không phải không có ai thắc mắc về chuyện đã xảy ra, nhưng người của Trương gia không tiết lộ, Xuân Phong cũng không nói gì, mọi người đành chỉ có thể đoán già đoán non.
Mấy ngày tiếp theo, tâm tình của Xuân Phong rõ ràng có chút đi xuống, đến cả Huyền Dịch cũng cảm nhận được sự chán nản của nàng.
Sau khi lo xong tuần đầu của Thuý Liên, Xuân Phong đưa Trương thẩm và Bảo ca về Kinh thành.
Vốn dĩ Trương thẩm không muốn đi, nhưng Xuân Phong nói đây là nguyện vọng của Thuý Liên, nàng đã hứa với nàng ấy, nàng sẽ không nuốt lời. Nên mặc kệ Trương thẩm có đồng ý hay không, nàng sẽ mang hai bà cháu đi. Trương thẩm không còn trẻ nữa, Bảo ca nhỏ như vậy, hiện tại bà vẫn có thể chăm sóc tử tế cho cậu, nhưng vài năm nữa thì sao? . Trương thẩm suy nghĩ xong, cũng chỉ có thể đồng ý với Xuân Phong.
Ngồi trên xe ngựa trở về Kinh thành, Trương thẩm lưu luyến quay đầu nhìn về căn nhà trong thôn Đại Hà, đây chính là nơi bà đã gắn bó hơn 40 năm qua.
Xe ngựa đi vào thị trấn, dừng lại ăm cơm ở Hồng Vận Lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-285.html.]
Đại bà và Nhị bá của Xuân Phong không biết nghe được tin nàng trở về từ đâu, còn biết từ khi mẹ con Xuân Phong về nhà đẻ ở kinh thành xong thì làm ăn rất phát đạt, liền chạy đến nịnh nọt.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
“Xuân Phong, sao con về mà không báo cho chúng ta một tiếng. Ta với đại bá của con vừa mới biết tin, còn định đến nhà thăm đây. Nhìn con thế này, là đang trở về Kinh thành sao?” Đoàn lão nhị vẻ mặt nịnh bợ nhìn Xuân Phong. Nàng nhìn khuôn mặt này, chỉ muốn một đạp dẫm nát khuôn mặt ghê tởm này.
Dạo gần đây, vì chuyện bị đuổi giớt và chuyện của Thuý Liên, tâm tình Xuân Phong cực kỳ xấu. Nàng ngẩng đầu lên nhìn Đoàn lão nhị, ánh mắt sắc bén nhưu dao, miệng chỉ lạnh lùng thả ra một chữ: “Cút.” Giọng nói không lớn, nhưng tràn đầy uy hiếp, làm cho Đoàn lão nhị và Đoàn lão đại sợ hãi, thân mình khẽ run.
“Không phải, Xuân Phong, ta biết chuyện trước kia là chúng ta không đúng. Đại bá xin lỗi con. Con đừng so đo chuyện trước đây nữa, được không?” Đoàn lão đại mặt dày nói
Xuân Phong hừ lạnh trong lòng, không phải là thấy nhà nàng phát đạt nên muốn đến nịnh bợ kiếm chác sao? Những người này lấy đâu ra tự tin là nàng sẽ đồng ý vậy?
“Đúng rồi, đại bá của con nói đúng. Dù sao thì chúng ta đều là ruột thịt, chuyện quá khứ hãy bỏ qua đi.” Đoàn lão nhị cũng tiếp lời.
Xuân Phong ngẩng đầu nhìn 2 người, hừ lạnh một tiếng: “Đừng để ta nói lần thứ 3, cút.”
Thấy Xuân Phong sắp bạp phát, Huyền Dịch nháy mắt với thuộc hạ, để họ đuổi hai người này ra ngoài. Hai người bị đuổi khỏi Hồng Vận lâu, mặt mũi mất hết, không khỏi đứng ở cửa chửi rủa mấy câu.
Thủ hạ của Huyền Dịch nghe được, trực tiếp mang họ đến trưởng trấn, báo cáo họ với tội danh nhục mạ Hoàng thất và Quận chúa.
Hai người vừa nghe thấy thì sợ đến mất mật. Trời ạ, Xuân Phong giờ đã là người của hoàng thất, đã là quận chúa rồi sao?”
Hai người nhất thời luống cuống, không ngừng dập đầu xin tha. Cuối cùng, trưởng trấn cầu tình cho họ, họ mới được thả ra. Thực ra trưởng trấn đã nhận được mệnh lệnh, chỉ cần hù doạ hai người này một chút, nếu thực sự muốn định tội họ, họ đã bị đưa đến huyện nha, chứ không phải đến cho ông.
Nhóm của Xuân Phong ăn cơm xong tiếp tục lên đường, Bảo ca ăn xong cũng ngoan ngoãn ngủ.
Mấy hôm nay, chỉ có đôi lần cậu khóc đòi mẹ, Xuân Phong sẽ ôm cậu, kể cho cậu là mẹ cậu đã đi đến một nơi rất xa để tìm cha cậu. Không biết cậu có hiểu được không, nhueng mỗi lần Xuân Phong kể chuyện xong, cậu đều ngừng khóc.
Huyền Dịch thấy Xuân Phong kiên nhẫn dỗ dành Bảo ca, không khỏi nghĩ đến sau này nếu nàng và Vương gia của hắn sinh con, thì tiểu chủ tử sẽ thế nào. Lạnh lùng như Vương gia, thông minh thiện lương giống nữ chủ tử, hay sẽ phúc hắc giống cả hai người.
Nghĩ đến đây, khoé môi Huyền Dịch không khỏi nhếch lên, lần này Vương gia trở về, giải độc xong, chắc sẽ cưới nữ chủ tử về nhà, nàng có thể chính thức trở thành Vương phi của bọn họ rồi.