Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 286
Cập nhật lúc: 2024-12-11 13:16:13
Lượt xem: 67
Mấy ngày nay, chỉ có lúc ở bên Bảo ca, Xuân Phong mới vui vẻ hơn một chút. Thỉnh thoảng nàng sẽ hỏi Huyền Dịch về tình hình điều tra, nàng rất nóng lòng muốn bắt được thủ phạm càng sớm càng tốt. Kẻ bị bắt trước đó khai hắn chỉ là một sát thủ trên giang hồ, không phải là tử sĩ của ai cả. Bọn hắn chỉ làm việc vì tiền, không biết người chi tiền là ai. Những chuyện này chỉ có cấp trên trong tổ chức của hắn biết.
Xuân Phong thấy cứ tiếp tục điều tra từ người này sẽ không có tiến triển gì thêm, nên cử người đến địa điểm mà hắn đã khai để thám thính, nhưng chỗ đó đã sớm trống trơn, không để lại dấu vết nào. Vì thế, mấy hôm nay, tâm tình nàng càng ngày càng kém. Để đảm bảo sức khoẻ cho Trương thẩm và Bảo ca, tốc độ di chuyển của đoàn không quá nhanh. Chuyến trở về này cũng có nhiều cận vệ hơn, nên cả đoàn di chuyển rất thuận lợi.
Về đến Kinh thành, Xuân Phong trực tiếp đưa bà cháu Trương thẩm đến Minh Châu phủ. Mẹ Xuân Phong thấy Trương thẩm thì có chút bối rối, không hiểu tại sao họ lại theo Xuân Phong đến đây, cũng thắc mắc tại sao Thuý Liên không đi cùng họ. Nghe đến Thuý Liên, Trương thẩm không khỏi lại đỏ mắt. Tuy nàng là con dâu của bà, nhưng, mấy năm nay 2 mẹ con nương tựa nhau mà sống, bà đã sớm coi nàng như con đẻ. Xuân Phong giải thích ngắn gọn chuyện xảy ra, mẹ nàng cả kinh, kiểm tra nàng kỹ càng một lượt từ trên xuống dưới mới yên tâm.
Bà không khỏi cảm kích Thuý Liên, nếu không có nàng, con gái bà đã gặp chuyện không may rồi.
Mẹ Xuân Phong cũng trở nên lo lắng, như vậy, sau này, mỗi lần Xuân Phong ra ngoài không phải đều gặp nguy hiểm sao?
“Xuân Phong, bên ngoài nguy hiểm như vậy, con tạm thời ở trong nhà đi, đừng ra ngoài nữa, trong tiệm có chuyện gì cứ để mẹ và đại tỷ lo. Con muốn làm gì thì nói cho mẹ, đừng có chạy loanh quanh ở ngoài nữa.” mẹ Xuân Phong nhíu mày, lo lắng nói.
“Mẹ, không đến nỗi như mẹ nói đâu. Mấy lần xảy ra chuyện đều là ở chỗ hẻo lánh. Đây là Kinh thành náo nhiệt, họ không dám lộng hành như thế đâu.” Xuân Phong bất đắc dĩ nhìn mẹ.
“Không được, mẹ lo lắm, nếu con xảy ra chuyện gì, mẹ làm sao dám nhìn mặt cha con nữa. Không được, không được ra ngoài nữa.” mẹ Xuân Phong nhất quyết không cho nàng ra ngoài.
Xuân Phong đành phải thú nhận với bà, quanh nàng luôn có người bảo vệ, còn nói cả quan hệ của nàng và Bách Lý Mặc Thần cho bà. Xuân Phong vốn nghĩ bà sẽ ngạc nhiên rồi không chấp nhận, nhưng bà lại rất bình tĩnh, như thể bà đã biết từ lâu.
“Thật ra mẹ đã sớm biết rồi, con là con gái của mẹ, mấy suy nghĩ nhỏ nhặt trong lòng con chả nhẽ mẹ lại không biết.” bà vuốt vuốt mấy sợi tóc bên tai Xuân Phong, nhẹ nhàng nói.
"Mẹ, mẹ không phản đối sao? Con tưởng mẹ..." Xuân Phong ngạc nhiên hỏi.
“Con gái ngốc của ta, trước kia mẹ không cho con thân cận với hắn quá, là e ngại thân phận các con chênh lệch quá lớn, con sẽ bị tổn thương. Hơn nữa tranh đấu trong hoàng thất thật sự rất đáng sợ, mẹ không mong con bị cuốn vào đó. Nhưng nếu con đã thực sự có tình cảm rồi, hơn nữa, hiện tại con cũng đã có thân phận hoàng gia, mẹ còn có lý do để phản đối nữa.” mẹ Xuân Phong dịu dàng nói với nàng.
“Mẹ, mẹ thật tốt.” Xuân Phong không nhịn được mà ôm lấy tay mẹ mà làm nũng.
“Mấy đứa đều là bảo bối tâm can của mẹ, mẹ không tốt với các con thì tốt với ai được.” mẹ Xuân Phong nhìn Xuân Phong, ánh mắt ôn nhu, giọng nói nhẹ nhàng.
“Vậy giờ con ra ngoài, mẹ đã yên tâm chưa?” Xuân Phong nhân cơ hội hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-286.html.]
“Không được, dù có người bảo vệ thì chuyện tương tự như vậy vẫn có thể xảy ra, con ở nhà một thời gian, tránh đầu sóng ngọn gió đi. Nhà Trương thẩm cũng mới đến Kinh thành, chắc chắn sẽ chưa quen. Con ở nhà với bọn họ một thời gian, để họ thoải mái một chút.” Mẹ Xuân Phong vẫn từ chối, nhưng Xuân Phong thấy bà nói cũng đúng. Bảo ca lâu lâu vẫn sẽ nhớ mẹ, nếu để cậu bé ở một mình với bà, sợ là bà sẽ lại buồn. Đúng là nàng nên ở nhà với họ nhiều hơn. Thế là Xuân Phong ở nhà 4, 5 ngày liền, thậm chí không đến Hộ Quốc Công phủ báo tin bình an.
Hàng ngày, sau khi trở về từ trường học, Xuân Sinh và Bảo Sinh sẽ về chơi cùng tiểu đệ đệ, nên Trương thẩm cũng nguôi ngoai đi không ít.
Xuân Phong cảm nhận được tâm trạng của Trương thẩm ngày càng tốt. Giờ Bảo ca là người thân duy nhất của bà, thấy cậu bé vui vẻ lớn lên, bà cũng nhẹ lòng hơn, càng dặn bản thân phải mạnh mẽ.
Xuân Phong ở nhà 7 ngày, cuối cùng cũng nhận được tin Bách Lý Mặc Thần trở về.
Huyền Dịch nói với nàng, tối muộn hôm nay, Vương gia sẽ trở về.
Xuân Phong kích động, còn thay quần áo, trang điểm một phen, nhưng tiếc là đến tận giờ đi ngủ, hắn vẫn chưa quay lại.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Xuân Phong vừa chìm vào giấc ngủ, đã bị một luồng hơi thở nóng ấm đánh thức. Nàng mở mắt ra, trước mắt nàng là một người đàn ông đen nhẻm, có chút hốc hác đang ngồi cạnh giường nhìn mình.
Nếu không nhờ ngũ quan quen thuộc kia, Xuân Phong sẽ không thể nhận ra người này chính là vị Vương gia tao nhã vô song của mình.
“Sao muộn vậy?” Xuân Phong dụi mắt, đứng dậy hỏi.
“Trên đường có chút chuyện.” Bách Lý Mặc Thần nói. Ngữ khí hắn vẫn quen thuộc, ôn nhu như vậy Xuân Phong không khỏi cảm thấy một dòng suối ấm áp ngọt ngào chảy trong lòng.
“Nàng vẫn đợi ta sao?” thấy đèn trong phòng Xuân Phong vẫn sáng liền hỏi.
“Ừm, Huyền Dịch nói huynh sẽ về muộn, ta không nghĩ lại muộn như vậy.” Xuân Phong cười ngọt ngào.
Nàng vươn tay muốn sờ vào khuôn mặt hắn, lại bị hắn tránh đi. “Ta mới về, còn chưa kịp rửa mặt chải đầu, đừng để bẩn tay.” Bách Lý Mặc Thần nghe Xuân Phong nói đang đợi hắn, không khỏi vui vẻ.
Xuân Phong ngượng ngùng thu hồi tay, nàng còn không ghét bỏ, hắn chú ý nhiều thế làm gì? Nhưng biết hắn trở về còn chưa về Vương phủ mà ghé chỗ nàng trước, nàng không khỏi cảm thấy ngọt ngào.
“Mọi việc đã sắp xếp xong rồi, huynh đi đường chắc là mệt lắm đúng không, Xuân Phong nhìn khuôn mặt tươi cười của hắn mà nói. Nàng tin tưởng hắn nhất định làm được, nên không hề hỏi, mà là một câu khẳng định.
“Ừ, xong rồi.” nói xong, hắn liền mang hộp đựng Tử Liên ra cho nàng xem.