Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 271

Cập nhật lúc: 2024-12-11 13:12:21
Lượt xem: 83

Tin Xuân Phong được phong làm quận chúa được lan truyền rất nhanh khắp phố lớn ngõ nhỏ, Hộ Quốc Công phủ và Lam Lam đều nghe tin, đến tặng quà chúc mừng.

Chiều hôm được sắc phong, Xuân Phong đến thỉnh an bà cụ. Việc tốt như vậy đương nhiên phải báo với trưởng bối, đây cũng là hiếu đạo.

“Cháu gái thỉnh an bà ngoại.” Xuân Phong đứng trước mặt bà lão, hành lễ với bà.

“Cháu gái ngoan của ta. Con hiện đã là quận chúa, đừng hành lễ như vậy nữa.” lão phu nhân cười đến vui vẻ, nhưng vẫn nói mấy lời khách khí.

“Cháu gái có thân phận thế nào thì cũng là cháu của bà, hành lễ với bà có gì sai.” Xuân Phong mỉm cười đáp lại bà. Tuy bà làm việc đôi khi không được công bằng, nhưng Xuân Phong cũng hiểu được, bà phải suy nghĩ cho đại cục. Hơn nữa, qua bao nhiêu năm mà bà vẫn giữ của hồi môn cho mẹ, đủ để biết bà yêu thương mẹ nàng đến mức nào. Chỉ cần thế, Xuân Phong sẽ luôn hiếu kính với bà.

“Ừ, ta biết con tốt nhất. Bà già ta đúng là không nhìn nhầm người.” lão phu nhân đột nhiên cảm thán.

“Giờ con là quận chúa, Hoàng thượng ban nhà cho con, con có chuyển đến đó không? Với thân phận của con hiện tại, ở trong tiểu viện có chút không thích hợp.” lão phu nhân kéo Xuân Phong đến ngồi cạnh, ngữ khí ôn hoà nói.

“Vâng, mấy hôm nữa có thời gian con sẽ chuyển nhà.” Xuân Phong gật đầu.

“Ừ, nếu không đủ người có thể nói với cữu cữu và biểu ca con, nói bọn họ cử người đến giúp, không phải khách khí với họ đâu.” Lão bà cười cười. Bà thực sự vui cho Xuân Phong khi nàng được phong làm quận chúa.

“Vâng, tất nhiên rồi, con sẽ không quên đâu.” Xuân Phong ngẩng đầu cười ngọt ngào với bà.

“Bà ơi, mấy ôm nay trời nắng nóng, bà có khoẻ không?”

“Cũng may nắng nóng một chút đều có sinh tố con làm, ăn rất ngon, lại mát.” Lão phu nhân vỗ vỗ bàn tay Xuân Phong.

“Vâng, sinh tố tuy ngon nhưng vẫn hơi lạnh quá với cơ thể bà. Bà ăn nhiều không tốt cho sức khoẻ. Thế này đi, sau này mỗi ngày con sẽ cử người mang đá đến đây, để trong phòng cho đỡ nóng.” Xuân Phong nghĩ chút rồi nói. Dù sao thì bây giờ đã có người của Hoàng thượng phái đến, nàng cũng không phải lo nghĩ đến việc thiếu nhân lực làm đá. Nàng cũng sẽ nhân tiện mang một ít về nhà mình.

“Vậy lãng phí lắm, đá của con bán đắt như vậy, để ở chỗ ta thì tiếc lắm.” lão phu nhân nghe Xuân Phong nói, không khỏi có chút đau lòng. Bao nhiêu đá mới đủ làm mát trong phòng chứ.

“Không sao đâu bà, chỉ cần bà thoải mái là được. Nhiều tiền cũng không mua được hạnh phúc, tiền còn kiếm được mà bà. Chúng ta sống ngày càng thoải mái mới là điều quan trọng nhất.” Xuân Phong cười nói, nàng không nghĩ một bà lão sống trong sung sướng như bà cũng tiếc tiền.

“Ta biết con hiếu thảo. Con với mẹ con đều lương thiện, nhân hậu như vậy.” bà lão vui vẻ khen ngợi.

“Ây dô, Xuân Phong biểu muội đến sao” Hạ Sính Đình tiến vào phòng, vẻ mặt ngạc nhiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-271.html.]

“Cháu gái thỉnh an bà nội.” nói xong, nàng lại khuynh người nói với bà cụ.

“Đứng lên đi.” Lão phu nhân thấy nàng đến, thu lại vẻ mặt vui mừng, mặt không chút biểu tình.

“Ta nghe nói Xuân Phong biểu muội được sắc phong làm quận chúa, đang định mang lễ vật đến chúc mừng, không ngờ hôm nay biểu muội lại đến đây rồi.” Hạ Sính Đình đứng lên, nhìn Xuân Phong với ánh mắt đánh giá.

“Biểu tỷ có tâm rồi, Xuân Phong tạ ơn trước.” Xuân Phong mặt không biểu tình.

Nàng cũng lười để ý đến Hạ Sính Đình này, nhưng trước mặt bà cụ, nàng chỉ đành miễn cưỡng nói chuyện.

“Muội đã là quận chúa rồi, đúng là ăn mặc cũng khác xưa. Đây không phải là chất liệu gấm tuyết mới ra năm nay sao? Lại còn bộ trang sức đá ngọc lục bảo này, đúng là bảo vật. Bây giờ mà so sánh với lúc muội từ Vân huyện đến, không biết là tốt hơn bao nhiêu lần.” Hạ Sính Đình nhìn trang phục của Xuân Phong, trong lòng tức giận, giả vờ nói.

“Đúng vậy, ta may mắn được Hoàng thượng và Thái hậu yêu mến, nên được ban thưởng xiêm y. Muội muội nhờ thế mới có phúc được mặc những bộ quần áo quý giá thế này. Muội muội đương nhiên không thể sánh được với tỷ tỷ trước giờ hào phóng.” Hạ Sính Đình vừa nói xong, Xuân Phong không kiêng nể gì mà đáp lại.

Nhìn hai người tranh phong, những lời muốn nói của bà cụ nghẹn lại trong cổ, bà nhăn mặt nhìn Hạ Sính Đình.

Vốn dĩ Hạ Sính Đình muốn châm chọc Xuân Phong, dù địa vị nàng cao đến đâu, thì xuất thân của nàng cũng chỉ là một nha đầu nông dân mà thôi, cho dù có ăn mặc xa hoa thì cũng không thể sang trọng lên được. Xuân Phong không kiêng nể gì mà phản pháo, sinh ra hèn kém thì sao? Nàng vẫn được Hoàng thượng đánh giá cao, còn Hạ Sính Đình nàng, sinh ra địa vị đã cao quý, sao không được Hoàng thượng ban thưởng gì?

Bà cụ nhìn 2 người cháu gái, bỗng nhiên thấy đau đầu. Sao 2 người này không thể chung sống hoà hợp vậy. Họ đều là người chung một nhà, nếu có thể sống hoà thuận với nhau thì tốt biết bao, sau này có thể cùng nhau giúp sức cho Hộ Quốc Công phủ.

Haizz.

“Được rồi, hôm nay Xuân Phong được phong làm Quận chúa, là chuyện tốt. Sau này hai đứa hãy giúp đỡ nhau nhiều hơn nhé.” Lão phu nhân ngữ khí nặng nề, những người thân thuộc nghe liền biết bà đang không vui.

"Vâng, thưa bà!" Thấy giọng điệu trầm thấp của bà, 2 người đều cung kính đáp ứng.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Ừ, hai đứa về đi. Ta mệt rồi, cần nghỉ ngơi một lát. Xuân Phong, con có chuyện gì thì phái người đến báo cho cữu cữu và biểu ca con một tiếng là được.” lão phu nhân khoát tay. Trước khi đi, bà còn dặn Xuân Phong một câu kia, ý nói với nàng, Hộ Quốc Công phủ vẫn là người thân của nàng, không nên bất hoà.

“Cháu gái đã biết, đa tạ bà.” Xuân Phong hiểu ý gật đầu, lập tức rời đi.

Vừa đến hoa viên, nàng đã bị Hạ Sính Đình chặn lại.

“Ngươi cho Hoàng thượng mê hồn dược gì mà ngài lại cho ngươi làm quận chúa?” Hạ Sính Đình vẻ mặt không cam lòng nói.

“Mê hồn dược? Ta có thể cho Hoàng thượng thứ gì? Ngươi thấy ta có năng lực lớn vậy? Hay ngươi nghĩ Hoàng thượng ngu dốt đến mức để người khác mê hoặc?” Xuân Phong đứng tại chỗ, giọng nói trong trẻo mà lạnh lùng, điềm tĩnh.

Loading...