Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 272

Cập nhật lúc: 2024-12-11 13:12:36
Lượt xem: 85

"Ngươi..." Hạ Sính Đình tức giận chỉ vào Xuân Phong, tiện nhân này lại cố ý xuyên tạc câu nói của nàng thành ý nói xấu Thánh thượng.

“Ngươi đừng có mà ở đó xuyên tạc nữa. Chuyện của Lạc Vân Y lần trước cũng là ngươi giở trò đúng không? Ta biết sau lưng có người giúp đỡ ngươi, nhưng mặc kệ người đó là ai, đừng có mơ mà chống lại ta. Đừng tưởng được phong hào thì giỏi lắm. Ngươi chẳng qua chỉ là một nha đầu nông dân ti tiện mà thôi, kể cả ngươi từng cứu Diêu Vương, đừng nghĩ đến chuyện nhúng chàm hắn. Hắn là của ta, Diêu Vương phi tương lai chỉ có thể là ta, chỉ có ta mới xứng với hắn.” Hạ Sính Đình nói với vẻ mặt kiêu ngạo, si mê.

Nhớ đến ánh mắt của Diêu Vương nhìn Xuân Phong trong bữa tiệc hôm đó, nàng lại càng ghen tị. Diêu Vương chưa bao giờ nhìn nữ tử nào với ánh mắt như vậy.

“haha, ngươi sao? Chỉ có ngươi mới xứng với hắn? Chỉ bằng một người đến cả quả trứng cũng không đẻ được như ngươi?” Xuân Phong trào phúng nói, nhìn Hạ Sính Đình với ánh mắt tràn đầy chán ghét, còn có một tia lửa giận khó phát hiện.

Nếu nàng ta đã không biết tốt xấu, nàng cũng không phải hạ miệng lưu tình.

“Ngươi. . . Tiện nhân này. . .” Hạ Sính Đình bị Xuân Phong động đến điểm đau liền chỉ vào mũi Xuân Phong mà mắng, một bàn tay còn giơ lên cao chuẩn bị đánh Xuân Phong.

Nhưng Xuân Phong đã dùng một tay tóm lấy tay nàng ta, đẩy mạnh ra, Hạ Sính Đình phải lùi lại mấy bước, loạng choạng suýt ngã.

 "Ngươi..." Hạ Sính Đình không ngờ Xuân Phong lại mạnh như vậy, vừa đứng vững liền định qua lại mắng tiếp, lại bị ánh mắt ngoan lệ của Xuân Phong chặn lại.

“Ngươi cái gì mà ngươi. Nếu ngươi còn muốn giữ lại thanh danh của đại tiểu thư Hộ Quốc Công phủ, thì hãy ngoan ngoãn ở trong nhà, đừng có chạy ra ngoài đòi mấy thứ không thuộc về mình. Chỉ bằng thứ tâm tư ác độc và cài đầu ngu ngốc này mà muốn trở thành Diêu Vương phi? Sao không về soi gương cho kỹ đi? Nếu còn dám kiêu ngạo trước mặt ta, đừng trách ta truyền chuyện Hắc Hàn thảo của ngươi ra ngoài.” Xuân Phong cả người lạnh lùng, cộng thêm ngữ khí âm trầm đáng sợ, doạ Hạ Sính Đình có chút sợ, không dám nhìn thẳng vào mắt nàng, quên cả tức giận.

 Xuân Phong nói xong, khoát tay áo rời đi, không thèm liếc nhìn một cái.

Hạ Sính Đình nhìn bóng lưng Xuân Phong, lúc này mới hoàn hồn, không nhịn được mà chỉ vào bóng lưng Xuân Phong mà mắng: “Tiện nhân này, chỉ biết dùng thủ đoạn uy h.i.ế.p ti tiện như vậy thôi sao?”

Nhưng bóng lưng Xuân Phong đã khuất xa, không ai đáp lại mấy câu chửi rủa của nàng.

Nha hoàn đứng ở phía xa thấy tiểu thư của mình đáng sợ như thế cũng không dám đến gần.

Hạ Sính Đình mắng Xuân Phong thủ đoạn đê tiện, cũng không thèm nhìn lại những việc mà nàng đã làm trước đây. Trước đây Xuân Phong không thèm đấu với nàng, không phải là vì sợ nàng, chẳng qua nàng ta nể mặt bà và cữu cữu mà thôi. Nhưng nàng chẳng những không biết thu liễm, lại còn kiêu ngạo tuyên bố Diêu Vương là của nàng, Xuân Phong không được nhúng chàm hắn. Thật là buồn cười, nàng là ai chứ, lòng dạ ác độc như vậy, đừng vũ nhục danh hiệu Diêu Vương phi nữa.

Xuân Phong có thể bỏ qua những lần Hạ Sính Đình hãm hại nàng, vì nàng ta chưa bao giờ thành công. Nhưng nàng không thể chịu đựng được việc nàng ta tơ tưởng người đàn ông của mình. Không biết dựa vào đâu mà nàng ta dám tuyên bố như thế. Thời khắc nghe Hạ Sính Đình nói thế, một cỗ lửa giận dâng lên trong lòng Xuân Phong, nàng hận không thể dùng đám lửa giận này thiêu chớt nàng ta.

Hạ Sính Đình trở về viện của mình, lại đập nát thêm một bộ ấm trà. Nha hoàn trong viện phát hiện ra, từ lúc nhà biểu tiểu thư quay về, tốc độ thay đồ sứ trong Thục Hương viện tăng lên rất nhiều.

“Tiện nhân này, dám uy h.i.ế.p ta. Ta nhất định phải làm cho nó sống không bằng chớt.” Hạ Sính Đình đóng cửa lại, gầm lên. Bọn nha hoàn đều run rẩy trốn vào góc.

“Tú Đào, việc kia thế nào rồi?” Hạ Sính Đình vỗ bàn, quay đầu hỏi Tú Đào.

“Hồi bẩm tiểu thư nô tì đã liên hệ xong, chắc mấy hôm nữa sẽ nhận được phản hồi.” Tú Đào có chút lo lắng hỏi.

“Tốt. Lần này phải cho nó biến mất.” mắt Hạ Sính Đình loé lên hận ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-272.html.]

 ...

Xuân Phong trở về tiểu viện. Dọc đường nàng đã điều chỉnh tại tâm trạng, sắp xếp lại kế hoạch, chuyện về thăm quê chắc sẽ phải hoãn lại mấy hôm.

“Mẹ, con quyết định hoãn chuyến về quê lại 2 ngày. Chúng ta hãy chuyển đến Minh Châu phủ trước đi.” Xuân Phong về nhà, thấy mẹ đang dọn dẹp thì nói.

“Ừ, thế cũng được, nhưng chỗ này không có ai ở, thật đáng tiếc.” mẹ Xuân Phong có chút miễn cưỡng nhìn khoảng sân nhỏ ngăn nắp, ấm cúng.

“Cứ để đây thôi, sau này có khi lại dùng đến.” Xuân Phong cũng nhìn thoáng qua một vòng rồi nói.

“Con nói xem, cuộc sống đúng là khó lường. Trước đó con rơi xuống hồ, còn chút nữa mất mạng, không ngờ chúng ta lại có ngày hôm nay.” Mẹ Xuân Phong buông thứ trong tay ra, ngồi lên ghế, cảm thán.

Xuân Phong cũng nhớ lại những ngày nàng mới đến đây, ngay cả ngô cháo ăn cũng không đủ no, đúng là làm khó một người hiện đại như nàng.

Không ngờ hôm nay nàng lại có thể ở lại Kinh thành, mở cửa hàng, vào ngục, cuối cùng còn được vào Hoàng thất.

Quả nhiên là thế sự vô thường, không ai lường trước được tương lai.

Nếu không phải Xuân Phong trước đây rơi vào nước, mất mạng, thì nàng cũng đâu đến nơi này. Liệu rằng nàng có tiếp tục ở thời hiện đại với sứ mệnh cảnh sát của mình, hay sẽ đến một thế giới cổ đại vô danh khác?

Xuân Phong suy nghĩ đến thất thần.

“Xuân Phong, Xuân Phong.” Một giọng nói thanh thuý vang lên.

“A, Lam Lam, sao tỷ lại đến đây? Tỷ vừa đến sao?” Xuân Phong hoàn hồn, phát hiện ra Lam Lam đang gọi mình.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Ta tới một lúc rồi, gọi muội mãi mà muội không trả lời. Nghĩ chuyện gì mà nhập tâm vậy?” Lam Lam bĩu môi.

“Không, có nghĩ gì đâu, chỉ là dạo gần đây phát sinh nhiều việc, ta thấy đúng là nhân sinh biến hoá khôn lường.” Xuân Phong lắc đầu, nhìn Lam Lam.

“Biểu ca của ta đâu? Sao hôm nay hai người không dính lấy nhau vậy?” Xuân Phong cười xấu xa, nháy mắt trêu chọc Lam Lam.

Từ sau khi đính hôn, hai người này có thời gian đều dính lấy nhau, Xuân Phong bị hai người này thồn cơm chó đến ngán, giờ thấy Lam Lam ở một mình, liền trêu chọc.

“Lạc Hoa bận chút việc, tí nữa sẽ qua đây.” Lam Lam ngượng ngùng nói.

Quả nhiên, nàng biết mà, biểu ca của nàng làm sao có thể để Lam Lam một mình ở đây chơi.

“Này, lại đến đây thể hiện ân ái trước mặt ta sao? Tốt nhất là 2 người nhanh nhanh chọn ngày kết hôn, nhanh chóng thành thân đi.” Xuân Phong vẻ mặt ghét bỏ.

Loading...