Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 264
Cập nhật lúc: 2024-12-11 13:10:37
Lượt xem: 91
“Dân nữ không dám, thỉnh Thái hậu chờ cho một lát.” Xuân Phong cung kính bước sang một bên, viết đơn thuốc rồi đưa cho ngài.
“Thuốc này sắc 3 chén nước cô thành 1 chén thuốc, uống một ngày 2 lần, trong thời gian uống thuốc cần kiêng cay chua lạnh.” Xuân Phong dặn thêm.
“Được rồi, hôm nay phiền ngươi đi một chuyến rồi, mang một ít điểm tâm trong ngự thư phòng về cho tổ mẫu ngươi đi, nàng thích ăn nhất là bánh hạch đào, ta nhớ rõ trước đây nàng đều giấu ăn.” Thái hậu vừa lòng nói, nở nụ cười ẩn ý.
“Đa tạ Thái hậu quan tâm, lần này dân nữ nhất định cũng sẽ giấu đưa cho bà.” Xuân Phong hiểu ý, mỉm cười trả lời.
“Ừ, quay về đi, sẽ có người dẫn ngươi xuất cung.” Thái hậu nương nương phất tay.
“Dân nữ cáo lui.” Xuân Phong khom người lui đến cửa tẩm điện mới xoay người rời đi.
Nàng hiểu được ý tứ trong lời Thái hậu, nên lúc quay về cũng không nói đến bệnh tình của Thái hậu, chỉ nói là Hoàng thượng muốn nàng làm thêm khối băng. Người của Hộ Quốc Công phủ nghe chuyện này thì rất vui mừng, nếu nói vậy, ấn tượng của Hoàng thượng với Hộ Quốc Công phủ đang ngày càng tốt, địa vị của họ cũng càng thêm ổn định.
Xuân Phong cũng giữ kín tấm lệnh bài mà Hoàng thượng ban cho, chuyện này quá chướng mắt, tạm thời nên giữ kín.
Hôm đó, Huyền Dịch cũng báo cho nàng là đã tìm được cửa hàng, nằm cạnh phố Dung Hoa, cách đó chỉ một con phố, tuy không được phồn hoa như phố Dung Hoa nhưng cũng là chỗ không tồi. Xuân Phong đến xem thử, là một cửa hàng rất rộng, có 2 tầng, tuy khá lớn cho một phường thêu, nhưng nàng rất hài lòng với tiểu viện ở phía sau. Cửa hàng này mặt tiền lớn, diện tích rộng, phòng cũng nhiều, để người làm ở lại không phải là vấn đề. Kể cả có ngăn đôi mặt tiền thành hai cửa hàng cũng không thành vấn đề, dù sao bản chất phường thêu không cần nhiều mặt bằng, bàn ghế như hàng ăn, chỉ cần có đủ không gian để trưng bày sản phẩm thôi, còn những thứ khác hoàn toàn có thể sắp xếp ở hậu viện.
“Ông chủ, tiền thuê hàng tháng chỗ này thế nào?” Xuân Phong dạo một vòng cửa hàng, thấy đồ đạc bên trong đã được chuyển đi gần hết, làm cho không gian khá thông thoáng.
“Cô nương, nhìn cô cũng thật thà, ta cũng nói thật. Cửa hàng này tuy không phồn hoa như con phố trước mặt, nhưng lại vừa vặn ở ngay ngã tư, người qua lại hàng ngày rất nhiều. Hơn nữa, hậu viện cũng lớn, một tháng ta cho thuê giá 500 lượng bạc, cũng không tính là đắt.” chủ cửa hàng đứng khua tay múa chân, giới thiệu cho Xuân Phong.
Vị này cũng là một người khôn ngoan, biết buôn bán, hiểu rất rõ ưu thế của mình.
Năm trăm lượng không phải là con số nhỏ, cũng không tính là quá đắt, nhưng rõ ràng nếu rẻ hơn một chút thì sẽ tốt hơn.
“Năm trăm lượng có chút đắt. Nơi này của ông tuy lớn, nhưng dù sao cũng không sánh được với phố Dung Hoa. Ta cũng muốn kinh doanh lâu dài ở đây, ông xem thế này có được không. Nếu ông có thể giảm giá mỗi năm 100 lượng, chúng ta ký hợp đồng lâu dài, thế nào?” Xuân Phong thản nhiên nói, không hề có chút vội vàng.
Xuân Phong biết cửa hàng lớn thế này, trong thời gian ngắn hẳn là sẽ rất khó cho thuê, nếu có thể cho thuê thời gian dài, giảm giá một chút hẳn cũng không thiệt cho ông chủ.
“Chuyện này. . .” ông chủ do dự một lúc, cuối cùng gật đầu nói: “Được rồi, ngài muốn ký bao lâu?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-264.html.]
“Ký 5 năm trước đi. Ta sẽ trả tiền thuê 2 năm trước, phần còn lại thanh toán cuối năm một lần, thế nào?” Xuân Phong gật đầu, mỉm cười.
“Được, cứ quyết định thế đi, chúng ta hợp tác vui vẻ.” Chủ nhà cười ha hả nói. Xuân Phong sớm đã báo danh tính, có thanh danh của Phiêu Hương cư đảm bảo, nên nói chuyện cũng dễ dàng hơn nhiều.
“Được, vậy sáng ngày mai chúng ta lập khế ước, giao tiền ở đây.” Xuân Phong vừa lòng gật đầu.
Bàn bạc xong xuôi, Xuân Phong lập tức quay về báo tin vui cho đại tỷ.
Xuân Vũ cũng đã nghĩ xong những mặt hàng trong cửa hàng của nàng. Nàng sẽ bán các mặt hàng nhỏ như túi, khăn tay, hà bao, trang sức, còn có quạt tròn thêu, yếm,. . . Ngoài ra, nàng có thể bán một ít quần áo may sẵn. Ý tưởng bán yếm là Xuân Phong gợi ý cho nàng, nàng sẽ chuyển từ yếm truyền thống thành dạng thêu hai mặt. Hơn nữa, Xuân Phong còn thiết kế một dạng yếm mới, nhưng thiết kế có chút xấu hổ, Xuân Vũ có chút ngượng ngùng lôi ra.
Thực ra thiết kế này được lấy cảm hứng từ nội y hiện đại, chỉ là chất liệu ở thời đại này không có độ co dãn, nên không thể làm thành kiểu tiện lợi như thế được. Nàng liền thiết kế thêm dây thít ở bên cạnh hông, cách dùng giống như thắt dây giày, tổng thể có thể xem nó gần giống như chiếc corset.
Thứ này dùng ở thời đại này có chút mới mẻ độc đáo, không biết mọi người có chấp nhận nó không, nhưng nếu nói về hiệu quả nâng đỡ, nó tốt hơn loại yếm truyền thống nhiều.
“Mẹ, tiểu viện của chúng ta đã được dọn dẹp xong hết rồi, lúc nào chúng ta có thể chuyển ra ngoài?”Xuân Phong đột nhiên hỏi.
“Dọn dẹp xong rồi sao, vậy mấy hôm nữa chúng ta chuyển qua, bên bà ngoại chỉ cần ta qua nói một tiếng nữa là được.” mẹ Xuân Phong nghe nàng nói, nghĩ nghĩ một chút rồi trả lời.
“Vâng, xong hết rồi. Lúc đi chọn người cho cửa hàng, chúng ta tiện thì mua thêm mấy nha hoàn về ở trong nhà.” Xuân Phong lấy số ngân phiếu còn lại ra, tính toán.
“Mua người sao, trong cửa hàng cũng cần mua người, tiền trong nhà còn đủ không?” mẹ Xuân Phong thấy nàng đang đếm tiền, không khỏi lo lắng." Chunfeng lấy số tiền còn lại ra nói.
“Không sao đâu, vẫn đủ dùng. Hôm nay con đã bàn với chủ tiệm rồi, chúng ta sẽ trả một phần tiền thuê trước, phần còn lại cuối năm đưa cho ông ấy sau. Họ biết chúng ta đang kinh doanh Phiêu Hương Cư nên đã vui vẻ đồng ý rồi.” Xuân Phong quay sang mẹ, mỉm cười.
“Vậy tốt quá. Việc kinh doanh của Phiêu Hương Cư cũng coi như ổn, có nó làm trụ cột, chúng ta làm những việc khác sẽ dễ dàng hơn.” Mẹ Xuân Phong nghĩ đến việc kinh doanh phát đạt của Phiêu Hương Cư, vui vẻ nói.
Hiện tại, Phiêu Hương Cư đã trở thành nhà hàng nổi tiếng nhất Kinh thành. Tuy nó chỉ có một cơ sở duy nhất, nhưng danh tiếng có khi còn tốt hơn những cửa hàng lâu đời, có nhiều cơ sở.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
“Đúng vậy, Phiêu Hương cư của chúng ta có khi còn kinh doanh tốt hơn cả Tiên Khách cư.” Xuân Vũ cũng cười nói, trong tay không ngừng se sợi chỉ thêu.
Nói đến đây, Xuân Phong đột nhiên nghĩ đến một số cửa hàng hình như có mấy cơ sở, hoạt động giống như một mạng lưới. Hồng Vận lâu của Trần gia không phải cũng thế sao? Nàng có phải cũng nên nghĩ đến việc mở thêm mấy chi nhánh cho Phiêu Hương Cư rồi không?