Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 258
Cập nhật lúc: 2024-12-11 13:06:21
Lượt xem: 83
Vừa nói, Hạ Tú Thanh vừa lấy trong n.g.ự.c ra một tấm lệnh bài màu đen và một lá thư, đưa cho Lạc Vân Y, lại nói tiếp: “Nếu có chuyện gì không giải quyết được, cứ cầm thứ này đi tìm người trên lá thư.”
Lạc Vân Y nhìn thấy hai thứ này, mắt sáng lên, vội vàng đưa tay ra nhận lấy, cất kỹ vào trong ngực. Nàng thậm chí còn không hỏi thứ này là gì, chứng tỏ trước đó nàng đã biết Hạ Tú Thanh có thứ này.
“Mẹ, con biết rồi, vết thương của mẹ rất nghiêm trọng, mẹ nghỉ ngơi đi, mai con sẽ nhờ đại phu thay thuốc cho người. Con về trước đây, kẻo cha lại mắng.” sau khi đạt được mục đích, Lạc Vân Y cũng không thèm diễn nữa, để lại một câu rồi rời đi.
Hạ Tú Thanh không kịp nói gì nữa, lại tiếp tục lâm vào hôn mê. Sau mấy ngày sốt cao, không được ăn uống tử tế, bà ta không thể cầm cự được nữa.
Mấy hôm sau, Lạc Vân Y được một chiếc kiệu nhỏ của Triệu gia rước về nhà. Vốn dĩ cuộc hôn nhân này là do Thái hậu chỉ định, lẽ ra sẽ phải tổ chức đông vui náo nhiệt, Lạc Vân Y cũng sẽ trở thành thiếu phu nhân Triệu gia. Nhưng Hạ Tú Thanh lại mới bị bắt vào đại lao, thanh danh Lạc phủ chỉ sau một đêm đã bị huỷ hoại. Có người mẹ như thế, con gái lại làm ra chuyện cả thiên hạ dèm pha, Lạc Lạc gia đối với hôn sự này đặc biệt lãnh đạm, không hề coi trọng việc này. Vì thế, Lạc Vân Y lấy thân phận thị thiếp tiến vào Triệu phủ. Dù Thái hậu đích thân chỉ hôn, nhưng ngài cũng đâu nói Lạc Vân Y phải trở thành chính phi đâu. Ngày thành hôn, Lạc gia không thèm đưa của hồi môn không nói, thậm chí một người đưa dâu cũng không có, cả Lạc phủ giống như không có việc gì xảy ra, kiệu nhỏ chỉ đơn độc, yên lặng ra khỏi Lạc phủ.
Nhìn thái độ này, có thể tưởng tượng nững ngày tháng sau này của Lạc Vân Y sẽ như thế nào.
...
Hôn sự của Lạc Vân Y đã được giải quyết, nhưng phía bên Lam Lam vẫn đang rối rắm.
Sau khi trở về từ thọ yến của Hộ Quốc Công phủ, Trần phu nhân đòi ra khỏi Trần phủ, không cho phép Trần lão phu nhân tiếp tục can thiệp vào hôn sự của Lam Lam. Trần phụ có chút không đồng ý, nhưng cũng không biết làm thế nào. Một bên là phu nhân và hạnh phúc của con gái, một bên là người mẹ dưỡng dục bao năm, ông không thể nhất bên trọng nhất bên khinh. Cuối cùng, vẫn là lão phu nhân phải tìm ông, nói chuyện thẳng thắn. Cũng từ đây, mọi người mới biết tại sao lão phu nhân nhất quyết phải gả Lam Lam cho Dương gia.
Hoá ra khi bà cụ đưa Lam Lam đi dâng hương ở Ngọc Minh tự, một vị đại sư sau khi nhìn thấy nàng đã phán rằng số phận Lam Lam nhiều truân chuyên, phải tìm một người có bát tự phù hợp để gả vào, may ra mới có thể giúp nàng cả đời bình an. Nếu không, không chỉ Lam Lam, mà cả Trần phủ cũng sẽ bị liên luỵ, cả nhà gà chó không yên.
Lão phu nhân vừa nghe liền tin sái cổ, vừa về phủ xong liền gấp rút đi tìm người phù hợp, muốn nhanh chóng gả Lam Lam đi. Kết quả, như mọi người đã đoán được, thiếu gia Dương gia là người được chọn.
Sau khi biết toàn bộ sự việc, Trần Thiệu Khanh nhanh chóng sai người đi tìm sư phụ ở Ngọc Minh tự, kết quả, người đó không phải là đại sư trong chùa, mà chỉ là một tên giang hồ bịp bợm, nửa tháng trước đã bị bắt đi. Sự thật đã được phơi bày, lão phu nhân không còn nhắc đến hôn sự của Lam Lam nữa. Bà lão không thể bỏ qua mặt mũi mà xin lỗi con dâu, mỗi lần mẹ chồng con dâu gặp nhau vẫn sượng sùng, nhưng ít nhất Trần phu nhân cũng không nhắc lại chuyện dọn ra ngoài nữa, bà cụ cũng yên tâm hơn nhiều.
Lam Lam đến Hộ Quốc Công phủ tìm Xuân Phong, liền đem chuyện này nói cho nàng, đương nhiên chuyện quan trọng hơn là nói cho Hạ Lạc Hoa biết. Xuân Phong lấy cớ nhờ biểu ca thỉnh giáo bức tranh, để hai người kia trong phòng ngọt ngào một lúc lâu, họ mới miễn cưỡng rời tay.
Sau bữa tối, Hạ Lạc Hoa đến thư phòng tìm cha.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-258.html.]
“Cha!” Hạ Lạc Hoa thần thái sáng láng kêu.
“Có chuyện gì mà vui vẻ như vậy? Nhìn lông mày con kìa, sắp bay lên rồi.” Hạ Nhân Ngọc thấy con trai vui vẻ, cũng hài hước trêu chọc.
“Cha, con muốn hỏi một chút, thân thể Lam Lam đã hồi phục rồi, mấy lời đồn đãi trước đó cũng đã bị bác bỏ, hôn sự của chúng con. . .” Hạ Lạc Hoa có chút đỏ mặt nói.
Thấy con trai đã lớn còn thẹn thùng, Hạ Nhân Ngọc mỉm cười.
“Tiểu tử ngươi, lớn thế rồi còn xấu hổ gì? Nam tử cưới vợ là chuyện thường tình.” Hạ Nhân Ngọc sờ sờ chỏm râu ngắn cũn: “Sáng mai ta sẽ đến hỏi ý kiến bà con, nếu bà đồng ý sẽ chọn ngày lành tháng tốt đi cầu hôn.”
“Thật sao? Vậy cảm ơn cha.” Hạ Lạc Hoa cao hứng, suýt nữa nhảy cẫng lên, nếu không phải hắn kịp thời nghĩ đến một nam tử như hắn làm động tác như thế trước mặt cha có chút không phù hợp, có lẽ hắn đã thật sự làm thế.
“Ừ, không còn việc gì nữa thì chơi với ta một ván cờ đi.” Hạ Nhân Ngọc chỉ vào bàn cờ vây trên bàn.
“Đương nhiên rồi.” Hạ Lạc Hoa vui vẻ như một đứa trẻ.
...
Ngày hôm sau là ngày nghỉ của Hạ Nhân Ngọc, mới sáng sớm ông đã đến thỉnh an lão phu nhân, nhân tiện hỏi về chuyện hôn sự của Lạc Hoa. Tuy nói chuyện hôn sự của con cái đều là do cha mẹ định đoạt, nhưng theo hiếu đạo, vẫn phải hỏi ý kiến trưởng bối trong nhà. Lão gia tử trước giờ không quản việc này, chỉ say mê nghiên cứu võ thuật và học vấn, nên việc này chỉ cần báo cáo cho lão phu nhân.
“Nhân Ngọc à? Sao hôm nay đến sớm vậy, thường ngày ngươi làm việc mệt nhọc, sao không tranh thủ hôm nay ngủ nhiều thêm một chút?” Lão phu nhân cười cười, nhìn đứa con trai duy nhất của mình.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
“Con cái thỉnh an cha mẹ là điều tất nhiên. Mấy hôm nay người ngủ có ngon không? Trời nóng thế này người có ăn uống được không?” Hạ Nhân Ngọc mỉm cười hỏi bà cụ.
“Ta khoẻ lắm. Mấy hôm nay Xuân Phong làm sinh tố cho ta, nên ăn ngon miệng hơn nhiều.” Bà cụ vui vẻ gật đầu.
Thời gian gần đây, những gia đình giàu có ở Kinh thành đều ăn sinh tố giải nhiệt, nên việc kinh doanh của Xuân Phong rất tốt. Xuân Phong định giá món này rất cao, gia đình phổ thông không thể mua được. Nàng cũng giới hạn số lượng mỗi người có thể mua và tổng số lượng bán ra hàng ngày của Phiêu Hương cư. Chính nhờ cách tiếp thị đói này, món sinh tố của Xuân Phong trở thành món có tiền chưa chắc đã mua được. Xuân Phong cũng vì thế mà kiếm được bộn tiền, có thể tự mua được gia sản ở Kinh thành.