Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 248

Cập nhật lúc: 2024-12-11 13:02:45
Lượt xem: 92

“Vân Y, sao lại là ngươi?” bà cụ nhìn thấy dung mạo nữ tử, rồi lại nhìn những dấu vết đỏ hồng trên khắp mặt và cổ nàng ta, không khỏi hô lên.

Câu nói của bà cụ khiến cho Lạc phu nhân ở một bên cả kinh, không thể tin được, trợn mắt mà nhìn về phía nữ tử trong phòng.

Đúng rồi, vóc dáng này, quần áo này, diện mạo này, không phải người con gái mà bà tự hào nhất thì là ai. Lạc phu nhân cảm giác như bị hàng trăm tia sét đánh vào người, đốt cháy cả trái tim bà.

“Vân Y, sao con lại thế này?” Lạc phu nhân đứng đó, vẫn không thể tin nổi, kinh ngạc đến mức bất động. Hạ Sính Đình cũng bị sốc, sao lại có thể là nàng ta, nhưng một giây sau, cảm giác sung sướng khi người gặp hoạ hoàn toàn lấn át sự kinh ngạc.

“Mẹ ơi, mẹ ơi, con oan uổng quá, con bị người ta làm hại, mẹ phải làm chủ cho con.” Lạc Vân Y vừa thấy mẹ đến, liền nhào vào lòng bà khóc lóc, kể lể.

Lạc phu nhân lại sững sờ tại chỗ, vẫn chưa thể tiếp nhân sự thật tàn nhẫn này. Khung cảnh trong phòng lúc nãy bà cũng nhìn thấy, nhưng bà thật sự không thể tưởng tượng nhân vật chính lại là con gái mình.

Bà chỉ để yên cho Vân Y khóc lóc trong lòng, hai tay bà buông thõng, nắm chặt thành nắm đấm. Bà không dỗ dành con gái, thậm chí không thể mở miệng an ủi nàng một câu.

“Thôi, đủ rồi, đừng khóc lóc sướt mướt ở đây nữa, bà già ta còn chưa chớt đâu.” Lão phu nhân gầm lên.

Tuy Thái hậu cũng có mặt ở đây, nhưng vẫn luôn giữ thái độ đạm mạc, ngồi ngay ngắn, không nói gì, ý muốn để lão phu nhân ra mặt xử lý hết mọi chuyện.

Hôm nay vốn là đại thọ của lão phu nhân, là dịp vui hiếm có, thế mà lại xảy ra chuyện xấu hổ như thế này trong Hộ Quốc Công phủ, trở thành trò cười trong tầng lớp quý tộc Kinh thành, khiến cho Hộ Quốc Công phủ mất hết mặt mũi. Đã thế, Lạc Vân Y còn đứng đó khóc lóc không ngừng, ra vẻ oan ức, làm lão phu nhân mất hết kiên nhẫn.

Nghe vậy, Lạc Vân Y liền ngừng khóc, ngẩng đầu lên, lau khô nước mắt, quay lại quỳ trước mặt lão phu nhân. Nàng biết, chuyện đến mức này, muốn tránh cũng không được nữa, giờ quan trọng nhất là phải giữ lại mạng sống, chỉ cần còn sống thì sẽ còn cơ hội. Bất kể người hại nàng là ai, nàng sẽ tìm ra, không để họ sống yên ổn.

Vậy nên giờ nàng phải lấy lòng lão phu nhân, cho dù người khác thấy nàng hèn mọn, ghét bỏ nàng, nàng vẫn phải bám lấy.

“Bà ơi, Vân Y biết sai rồi, nhưng Vân Y thật sự bị người ta gài bẫy. Vân Y đang yên ổn nghỉ ngơi tại Lan Hương viện, không biết tại sao tự nhiên lại xuất hiện ở đây, còn bị tên đăng đồ tử này vũ nhục. Xin bà nội làm chủ cho con.” Lạc Vân Y nói xong, bắt đầu dập đầu xuống nền gạch xanh. Sau mấy lần, trên trán nàng đã xuất hiện một vạt tơ m.á.u hồng nhạt.

“Được rồi, đừng dập nữa. Nếu dập đến ngất xỉu ra đấy, thì còn ai mà tra hỏi nữa.” Bà cụ không vui nói, hôm nay vốn dĩ là ngày vui của bà, không được liên quan đến máo, nha đầu này không hiểu sao.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-248.html.]

Sự tình rối tung đến mức này, bà đã phiền lòng lắm rồi. Lão phu nhân giơ tay lên, xoa xoa thái dương. Xuân Phong lặng lẽ đi đến phía sau, yên lặng mát xa cho bà.

“Lão phu nhân, thật sự là tiện nhân này câu dẫn tiểu nhân. Tiểu nhân có chứng cứ.” Nam tử nghĩ lão phu nhân đang nghiêng về phía Lạc Vân Y, lập tức đứng lên giải thích.

“Cái gì? Ngươi có chứng cứ gì? Lấy ra đây xem nào.” Lão phu nhân nghe thấy nam nhân nói, không khỏi càng nhíu mày lại. Lạc Vân Y cũng gắt gao nhìn về phía người đàn ông, tốt xấu gì, trong hoàn cảnh hiện tại, hai người đã có thể coi là một đôi chồng hờ vợ tạm.

Nàng đã trao tấm thân cho hắn, sao hắn có thể nói về nàng như vậy.

Thực ra đúng là lúc đó Lạc Vân Y vẫn đang yên ổn nghỉ ngơi trong Lan Hương VIện. Trong lúc nàng đang đắc ý dạt dào chờ tin tức bẽ mặt của Xuân Phong, đột nhiên, một trận mùi thơm truyền đến, nàng không có chút phòng bị nào, nhanh chóng hôn mê.

Khi tỉnh lại, nàng đã thấy mình đang ở trong Tây Uyển, cùng phòng với người đàn ông này. Người đàn ông này như bị ma á*, liều mạng bò tới hôn môi, vuốt ve nàng. Nàng muốn phản kháng, nhưng toàn thân vô lực, tệ hơn nữa, trong lúc đang chống cự sự trêu chọc của hắn, thân thể nàng lại không chút bài xích, ngược lại còn không khống chế được mà hùa theo. Theo hành động khiêu khích của người đàn ông, nàng không thể kiềm chế được nỗi khát vọng khó hiểu trong lòng, hoàn toàn mất đi lý trí, vì vậy mới có một màn kích thích mà mọi người chứng kiến lúc nãy.

Nghĩ đến đây, nếu Lạc Vân Y dù là đầu heo cũng có thể đoán được mình bị người ta đánh thuốc. Dù người này là ai, nàng thề sẽ tìm ra, trả lại gấp trăm, gấp ngàn lần.

Nghe lão phu nhân nói, nam tử liền lấy trong n.g.ự.c ra một tấm giấy nhỏ, trên đó còn có một dòng chữ nhỏ mềm mại: ”Hẹn công tử giờ mùi 1 khắc tại sương phòng Tây Uyển, không gặp không về. Vân Y.”

Bà cụ cầm lấy tờ giấy, xem kỹ, sắc mặt trở nên u ám, ném tờ giấy vào mặt Lạc Vân Y.

“Ngươi tự mình xem đi, xem còn nói được gì.” Lão phu nhân tức giận.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Lạc Vân Y nhặt tờ giấy lên, nhìn thoáng qua nội dung, liền thấy như trời đất xung quanh tối sầm. Tại sao lại có thể thế này? Chữ viết trên tờ giấy giống chữ của nàng đến y đúc, đến cả bản thân nàng cũng khó mà phân biệt được. Từ nhỏ Lạc Vân Y đã lớn lên ở Hộ Quốc Công phủ, lão phu nhân không lạ gì nét chữ của nàng. Chắc lão phu nhân cũng nghĩ bức thư này do nàng viết, mới tức giận đến thế. Nhưng thực sự là nàng không viết tờ giấy này.

“Bà ơi, tờ giấy này thực sự không phải là do con viết. Con ngay cả họ của hắn còn không biết, sao có thể viết thư cho hắn được. Trước đây con cũng chưa gặp hắn bao giờ, sao có thể có liên lạc gì với hắn.” Lạc Vân Y cực lực phủ nhận, hơn nữa còn dặn bản thân, sau này dù xảy ra chuyện gì cũng không được thừa nhận, nếu không tất cả sẽ kết thúc.

“Sao lại không biết, Vân nhi, nàng không thể vì bảo vệ chính mình mà phủ nhận tất cả thế được. Ta vẫn giữ tín vật định tình của chúng ta đây, sao nàng lại tuyệt tình như vậy?” Vừa nói, hắn vừa lấy trong tay áo ra một chiếc túi nhỏ thêu hình uyên ương tinh xảo, miệng bao còn gắn thêm nút thắt đồng tâm. ở một góc nhỏ của chiếc túi còn có hình đám mây nhỏ, đây là hình thêu đặc thù của Lạc Vân Y, người khác không thể bắt chước được.

Kỹ thuật diễn xuất của người đàn ông quá kém đến mức khiến Xuân Phong thắc mắc tại sao mọi người có thể tin hắn.

Thế nhưng, những vật chứng mà người đàn ông đưa ra quá thuyết phục, bà cụ nhìn Lạc Vân Y bằng ánh mắt thất vọng. Cho dù chuyện này có điều ẩn tình, nhưng trước mặt nhiều người, hắn có thể đưa ra nhiều bằng chứng mạnh mẽ đến mức Lạc Vân Y cũng không thể chối cãi được. hơn nữa, việc Lạc Vân Y mất đi sự trong trắng là sự thật không thể thay đổi, giờ nói thêm gì cũng là vô ích. Vậy nên cách tốt nhất là giải quyết nhanh gọn, đuổi hết đám người đang hóng chuyện đi.

Loading...