Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 246

Cập nhật lúc: 2024-12-11 13:02:11
Lượt xem: 67

Cảnh tượng trong phòng quá cao trào, nhiều vị phu nhân cũng nhìn không chịu nổi, đỏ mặt quay đầu đi. Những tiểu thư chưa chồng thậm chí còn la hét quay đi, hoặc vùi đầu vào lòng mẹ, không dám nhìn vào.

Trên ghế dài trong phòng, một đôi nam nữ đang nằm, quần áo nữ tử đã bị kéo xuống thắt lưng, yếm đào thêu hình uyên ương bị xốc lên, che kín mặt, lộ ra một mảnh da thịt tuyết trắng và hai ngọn đồi no đủ kiêu ngạo.

Chiếc váy hồng nhạt cũng đã bị xé rách, vương vãi khắp nơi, lúc này chân ngọc thon dài đang vòng lấy một thân hình cũng trắng không kém. Ánh mắt nàng mê loạn, như đang thập phần hưởng thụ, hoặc cũng có thể là thần trí của nàng đã không minh mẫn nữa.

Người đàn ông chỉ mặc độc một chiếc áo, lộ ra chút cơ n.g.ự.c có thể miễn cưỡng gọi là cứng rắn, ánh mắt hắn cũng mê loạn, nghe thấy tiếng mọi người ồ lên, hắn mới dừng động tác dưới thân, quay người nhìn về phía cửa.

Phải mất mấy giây, hắn mới định thần được, kích động kéo quần lên, may là trong cơn hoảng loạn hắn vẫn nhớ nhặt chiếc váy dưới đất lên che lên người nữ tử.

Nữ tử cảm thấy thứ trong cơ thể bị rút ra, bối rối ngồi dậy, nhìn về phía đám người nhung nhúc ở cửa. Lúc này, nàng không khỏi hét lên một tiếng, vội vàng túm lấy quần áo bọc lấy cơ thể, cúi đầu chôn chặt mặt vào giữa hai chân, giống như làm như vậy thì sẽ không ai biết nàng là ai.

Tất cả mọi chuyện chỉ xảy ra trong nháy mắt, từ lúc Hạ Sính Đình mở cửa ra, nhìn thấy đôi nam nữ trong phòng, nàng ta cũng giả vờ xấu hổ quay mặt đi, miệng còn hoảng sợ hét to: “A, biểu muội, giữa ban ngày ban mặt, sao ngươi lại có thể làm ra mấy chuyện nhục nhã như vậy. Còn không mau mặc quần áo vào đi.”

Nói xong, Hạ Sính Đình còn ra mặt nói với những phu nhân, tiểu thư trong sân: “các vị, biểu muội của ta nhất định không phải là tự nguyện, nhất định là nàng bị dụ dỗ, bị người ta mê hoặc. Nàng. . . Nàng là một cô nương tốt. . .”

Hạ Sính Đình lo lắng đến rớt nước mắt, toàn lực giải thích, nhưng thật ra lại đang gián tiếp buộc tội người biểu muội này.

Nghe Hạ Sính Đình gọi biểu muội, mọi người không khỏi đều liên tưởng đến Xuân Phong, lúc nãy tiết mục của nàng là nổi bật nhất, nên mọi người vẫn nhớ rõ, nàng chính là biểu tiểu thư của Hộ Quốc Công phủ.

Hạ Sính Đình vừa dứt lời, đã có người nói: “Sao Hạ tiểu thư lại phải giải thích thay cho loại người này? Có phải tự nguyện hay không, tất cả mọi người có mặt ở đây đều có thể nghe rõ. Không ngờ một người thoạt nhìn đoan trang khuê tú, sau lưng lại có thể dơ bẩn xấu xa như vậy, còn chưa xuất giá mà đã học đòi cách câu dẫn nam nhân, cuộc sống buông thả như vậy. Loại người thế này đang bị nhốt vào chuồng heo.”

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Những người có mặt hầu hết đều là chính thất của các quan lại, loại người họ ghét nhất chính là thứ lăng loàn, đê tiện, thích đi dụ dỗ, câu dẫn đàn ông.

“Đúng vậy, đúng là không biết xấu hổ, nhốt vào chuồng heo đi.” Những người khác cũng hưởng ứng.

Hạ Sính Đình thấy cảm xúc tức giận của mọi người đều đã bị khơi mào, liền nháy mắt với nha hoàn Tú Đào, Tú Đào hiểu ý, im lặng rời khỏi đám người.

Trong tiếng chửi mắng của mọi người, hai người trong phòng cũng nhanh chóng mặc lại quần áo, nhưng búi tóc tán loạn, vết đỏ nơi cổ của nữ tử, còn có vết son trên người họ đều có thể thuyết minh hai người vừa làm gì.

Hai người bị chặn ở trong phòng, không có đường thoát. Nam tử cũng không sợ phiền toái, sau khi bình tĩnh lại, hắn ngồi trên ghế nhàn nhã uống trà, như không hề nghe thấy tiếng chửi bới của mọi người. Nhìn biểu tình của hắn, có vẻ như hắn đang hồi tưởng tư vị của chuyện hồi nãy tuyệt vời thế nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-246.html.]

Nữ tử cả người run rẩy, quay lưng về phía mọi người, không nói hay giải thích gì, chỉ lấy tay che mặt, sợ bị người khác nhận ra. Nhưng hiện tại, chuyện đã đến mức này, trốn như đà điểu vậy cũng có ích gì đâu.

Bên ngoài, tiếng chửi mắng, tiếng xì xào bán tán vẫn tiếp tục, tất cả đều đang nói về đạo đức và liêm sỉ của hai người trong phòng.

Hạ Sính Đình nghe mọi người nói, trong lòng đắc ý, xem lần này ngươi còn có cơ hội trốn thoát không, ta sẽ không cho ngươi có cơ hội trở mình.

Hạ Sính Đình cau mày, vẻ mặt đau khổ tiến lên, quan tâm nói với nữ tử: “biểu muội, đến đây, để tỷ tỷ nhìn xem ngươi có bị thương không, nếu ngươi bị thương, cô cô sẽ đau lòng lắm.” nói xong, Hạ Sính Đình liên giơ tay lên muốn gỡ tay nữ tử xuống.

Nhưng nữ tử vẫn gắt gao che mặt, không chịu buông ra, Hạ Sính Đình bất đắc dĩ, dùng lực kéo mạnh, vừa mỉm cười vừa nghiến răng kéo tay nữ tử ra.

Nhưng không biết nữ tử này lấy đâu ra sức lực, Hạ Sính Đình dùng cả hai tay vẫn không thể kéo tay nàng ra, trong lòng không khỏi chửi thầm một câu, đúng là một dã nha đầu, tay chân khoẻ như vậy.

“Muội muội, ngươi. . .” ngay lúc Hạ Sính Đình đang định nói tiếp, ngoài cửa đã truyền đến tiếng bước chân dồn dập, kèm theo vài tiếng gọi.

Nghe tiếng ầm ĩ này, Hạ Sính Đình lại nở nụ cười đắc ý trong lòng, xem ngươi có năng lực đến mức nào, Thái hậu và bà đều ở đây, xem ngươi trốn kiểu gì.

“Xuân Phong, Xuân Phong, con thế nào rồi?” mẹ Xuân Phong là người đầu tiên vọt vào phòng, chưa kịp nhìn tình cảnh trong phòng đã lôi kéo tay nữ nử, quan tâm hỏi.

“Cô cô, cô cô, trước tiên người khoan hẵng kích động, biểu muội làm ra chuyện thế này, con biết cô cô sẽ rất buồn, nhưng sự đã rồi, người nhất định phải chú ý sức khoẻ trước, đừng quá kích động.” Hạ Sính Đình bước đến an ủi, nắm lấy tay mẹ Xuân Phong, không đợi mẹ Xuân Phong hỏi gì, cũng không đợi nữ tử vẫn quay lưng về phía mọi người mở miệng.

Thái hậu và lão phu nhân cùng mọi người mới đến đều nghi hoặc, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Mẹ Xuân Phong cũng có chút bối rối nhìn Hạ Sính Đình, không phải lúc nãy có người đến báo là Xuân Phong bị say nắng, ngất xỉu ở Tây uyển sao?

“Sao vậy, Sính Đình, xảy ra chuyện gì vậy? Hồi nãy có nha hoàn đến nói ở đây có chuyện, bảo chúng ta đến đây xem, túm lại là có chuyện gì?” lão phu nhân là gia chủ, cũng là người lớn tuổi nhất, ra mặt hỏi.

“Chuyện này. . . Bà à, là biểu muội, nàng ấy. . .” Hạ Sính Đình không ngừng vặn vẹo chiếc khăn trong tay, không thể nói được một câu hoàn chỉnh.

“Rốt cuộc là có chuyện gì, mau nói cho ta biết.” lão phu nhân thấy bộ dáng này của cháu gái, có chút sốt ruột.

“Con. . . Nàng ấy. . . Biểu muội. . . A con không nói được, hay là bà hỏi người khác đi.” Hạ Sính Đình mặt ngày càng đỏ, nói mãi cũng không ra chuyện. Biểu hiện như vậy trong mắt những phu nhân có mặt nãy giờ, hoàn toàn là một cô nương hiền tuệ, đối lập người trong phòng kia. Trong lòng mọi người không khỏi dâng lên vài phần hảo cảm với vị đại tiểu thư này.

Loading...