Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 224
Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:56:08
Lượt xem: 88
Khi Xuân Phong trở về Hộ Quốc Công phủ, lễ vật Hoàng thượng ban tặng đã đến phủ trước. Xuân Phong vừa bước vào cửa, lão phu nhân đã giữ nàng lại, khen ngợi một phen, khen Xuân Phong thông minh cơ trí, có thể được Hoàng thượng đích thân ban thưởng, có thể nói nàng chính là người khả quan nhất trong đám hậu bối.
Hạ Nhân Ngọc cũng cố ý dò hỏi thái độ của Hoàng thượng, không biết ngài còn nghi kỵ gì Hộ Quốc Công phủ bọn họ không. Chuyện này tuy nhạy cảm, nhưng vẫn phải tìm hiểu rõ ràng, nếu không, vô tình đắc tội Long nham, thì không phải là chuyện đơn giản. Nhưng dựa trên những gì Xuân Phong chứng kiến, Hoàng thượng đã không còn có chút hiềm nghi gì, nếu không, ngài đã không ban thưởng cho Hộ Quốc Công phủ nhiều như vậy.
Phỏng chừng chuyện này cũng tốn không ít tâm tư của Diêu Vương, dù sao vụ án cũng là do Diêu Vương điều tra, từ đó có thể gỡ bỏ phần lớn nghi ngờ, chắc một hôm nào đó ông phải đến Diêu Vương phủ cảm tạ hắn một phen.
Cứ như vậy, vụ án của Lý Linh Linh kéo theo một loạt chuyện nữa, đến đây coi như đã chấm dứt.
Hạ Sính Đình nhìn thấy phần thưởng mà Hoàng thượng ban cho Xuân Phong trong viện, trong lòng ghen tức đến phát điên, nhưng vẫn mỉm cười tiến lên chúc mừng.
“Chúc mừng biểu muội, có thể được Hoàng thượng đích ban thưởng như vậy, quả nhiên là có bản lĩnh.” Lúc này nàng không thể tỏ ra nhỏ nhen, tức giận. Trước mặt người khác, nàng vẫn là đại tiểu thư tao nhã hào phóng trước kia.
“Biểu tỷ khách khí rồi, chẳng qua là muội muội vận khí tốt thôi, nếu biểu tỷ thích thứ gì thì cứ lấy đi.” Xuân Phong cũng đáp lại bằng một nụ cười tương tự, hào phóng nói với Hạ Sính Đình.
“Không cần đâu, đều là vật ngự ban, nếu biểu muội tự tiện tặng đi như vậy, truyền đến tai Hoàng thượng, nếu bị trách phạt, chúng ta không chịu trách nhiệm nổi đâu” Hạ Sính Đình nhắc nhở.
“Biểu tỷ nói phải. Vậy vẫn là để ta nhận hết vậy.” Xuân Phong nghiêm túc gật đầu, ra lệnh cho bọn Thuỷ Trúc khiêng hết bảo vật về Hương Lăng viện trước mặt Hạ Sính Đình.
Hạ Sính Đình bị bỏ lại đó, chuyện vừa nãy như đ.ấ.m vào bông, trong lòng nàng nghẹn cứng không thôi, chỉ có thể nhìn Xuân Phong rời đi bằng ánh mắt oán hận.
“Hừ, giả vờ hào phóng, đừng tưởng mỗi mình mình biết làm. Đừng tưởng giả vờ dịu dàng rộng rãi trước mặt người khác là có thể khiến mọi người tin vào bộ mặt đạo đức giả đó.” Xuân Phong cười thầm trong lòng.
Cất hết đồ vào phòng xong, Xuân Phong sang phòng mẹ. Nàng biết mẹ sẽ hỏi chuyện tiến cung nên sang trước, nàng cũng đang có chuyện muốn nhờ mẹ.
“Xuân Phong, hôm nay tiến cung có thuận lợi không? Sao Hoàng thượng lại triệu kiến con vậy?” Xuân Phong vừa ngồi xuống, mẹ Xuân Phong đã bước tới hỏi.
“Không có chuyện gì, chỉ là muốn cảm tạ con lần trước đã cứu ngài ấy, sau đó nói thêm mấy câu thôi.” Xuân Phong đơn giản kể lại sự việc.
Nàng cũng không nói đến chuyện Hoàng thượng đang tìm thuốc giải, thứ nhất là Hoàng thượng yêu cầu như thế, thứ 2 là nàng không muốn mẹ lo lắng.
“Mẹ, để con xem xem mấy hôm nay thân thể mẹ hồi phục thế nào.” Xuân Phong nắm lấy tay mẹ, chẩn mạch cho bà. Từ khi Xuân Phong trở về, biết mẹ vì mình mà ngã bệnh, nàng một mực tập trung trị bệnh cho bà.
“Mẹ không sao đâu, không vô dụng như vậy.” mẹ Xuân Phong cười cười nhìn Xuân Phong, biết nàng đang lo lắng, trong lòng cũng vui vẻ.
“Vâng, hồi phục không tồi, không phải con nói mẹ vô dụng, mà là con không muốn mẹ vì con mà ảnh hưởng đến thân thể. Chẳng nhẽ mẹ muốn con gánh danh bất hiếu trên lưng sao?” Xuân Phong nhăn mũi, làm nũng với mẹ.
“Mẹ biết con hiếu thuận mà, đời này mẹ chỉ mong cầu các con được sống bình an vô sự.” mẹ Xuân Phong sờ sờ đầu con gái, từ ái nói.
“À, mẹ, con hỏi mẹ chút, mẹ có biết bà của Lam Lam thích gì không?” Xuân Phong ngồi thẳng dậy, hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-224.html.]
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
“Sao? Con định đến thăm Lam Lam sao?” mẹ Xuân Phong khó hiểu hỏi. Bà cũng đang thắc mắc, lần này Xuân Phong gặp chuyện cũng không thấy Lam Lam đâu, chẳng lẽ nàng về Vân huyện rồi sao?
“Vâng, con muốn qua xem xem, mấy hôm trước con nghe nói Lam Lam bị bệnh, có vẻ có chút nặng, tỷ muội tốt như con phải ghé qua chút chứ.” Xuân Phong gật đầu, nháy mắt nói.
“Bị bệnh sao? Sao đang yên lành lại bị bệnh?” mẹ Xuân Phong kinh ngạc hỏi. Hoá ra là thế, khó trách gần đây không thấy nàng ấy, chắc là bệnh nặng nên không đến chơi được.
“Con cũng không rõ, con đang định đến thăm xem có chuyện gì đây.” Xuân Phong quay đi, vẻ mặt vô tội.
“Ừ, thế con chuẩn bị đến đó đi, đừng lo lắng chuyện lễ vật, để mẹ chuẩn bị cho.” Mẹ Xuân Phong đồng ý, còn dặn Xuân Phong không cần bận tâm.
“Vâng, vậy chuyện này giao cho mẹ.” Xuân Phong cao hứng ôm tay mẹ lắc lắc.
“Lam Lam bệnh vậy, dì con có biết không? Nếu biết chắc cũng lo lắng lắm. Con nhanh nhanh đi xem cho Lam Lam, kê đơn cho nàng, để nàng sớm ngày bình phục.” mẹ Xuân Phong cau mày, nghĩ đến tâm trạng của bản thân lúc Xuân Phong lâm bệnh, không khỏi lo lắng cho người tỷ muội tốt của mình.
“Vâng, con biết rồi, mẹ đừng lo lắng.” Xuân Phong liên tục gật đầu.
...
Sáng hôm sau, vừa ăn sáng xong, Xuân Phong đã cầm lễ vật mẹ chuẩn bị trước đến Trần gia, không ngờ lại gặp người quen.
“Xin đi thông báo giúp một tiếng, biểu tiểu thư Hộ Quốc Công phủ đến bái phỏng lão phu nhân và ngũ tiểu thư.” Thuỷ Trúc đứng ở cổng Trần gia, hơi khuỵu chân nói với người canh cổng.
“Xin quý nhân chờ một chút.” Gã sai vặt nói xong, chạy vào trong phủ.
Sau khoảng một nén hương, cửa lớn mở ra, một lão giả trông như quản gia đi ra dẫn đường.
“Tiểu thư, mời theo lão nô, lão phu nhân đang đợi tiểu thư ở nội điện.” lão giả khách khí nói.
“Đa tạ!” Xuân Phong gật đầu, bước theo lão quản gia.
“Lão phu nhân, Đoàn tiểu thư đã đến.” vừa vào cửa, lão giả cung kính nói với lão phu nhân đang ngồi ở ghế chủ vị.
Xuân Phong ngước mắt nhìn lên, thấy lão phu nhân đang ngồi ngay ngắn trên ghế, nhắm mắt dưỡng thần, trên bàn còn có một lư hương nhỏ đang chầm chậm toả khói. Xuân Phong ngửi mùi, có vẻ là được bỏ thêm chút hương liệu trị đau đầu, an thần, chắc là lão phu nhân mấy hôm nay tâm trạng không tốt, lo lắng nhiều, nên cần dùng mấy loại hương liệu này.
Lão phu nhân đã ngoài 60 tuổi, tóc đã bạc nhiều, đeo hộ ngạch trảm hồng ngọc, búi tóc gọn gàng, cài thêm một chiếc trâm mã não dát vàng.
Bà cầm một cây quải trượng trong tay, cho dù đang nhắm mắt, cũng vẫn làm cho người ta cảm nhận được một loại khôn khéo.
“Xuân Phong gặp qua lão phu nhân, đây là một chút tâm ý mẫu thân và tổ mẫu chuẩn bị, mong lão phu nhân không ghét bỏ.”