Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 217

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:54:08
Lượt xem: 91

Xuân Phong đứng bất động, không biết nói gì, chỉ biết đứng vậy nhìn Bách Lý Mặc Thần.

Xuân Phong không biết bộ dáng hiện tại của mình có bao nhiêu đáng yêu, Bách Lý Mặc Thần không nhịn được mà tiến đến hôn lên trán nàng một cái rồi nói: “ta vốn định chờ thêm một thời gian, đợi nàng. . . Đợi nàng lớn lên một chút, nhưng qua chuyện lần này, ta biết, chỉ khi để nàng ở bên người, ta mới có thể quang minh chính đại mà bảo vệ cho nàng. Ta không muốn trơ mắt nhìn nàng tổn thương thêm một lần nào nữa, ta muốn cho nàng một cuộc sống an ổn, hạnh phúc.” Nói xong, hắn đưa tay ra, ôm Xuân Phong vào lòng, như đang ôm thứ bảo bối hắn trân quý nhất.

“Cảm ơn chàng, đã luôn tốt với ta như vậy.” Xuân Phong dựa đầu vào vai Bách Lý Mặc Thần, khàn khàn giọng nói.

“Nha đầu ngốc, sao lại đi cảm ơn ta, ta yêu nàng, đối xử tốt với nàng cũng là chuyện bình thường thôi.” Bách Lý Mặc Thần gõ nhẹ vào đầu nhỏ của Xuân Phong mà nói.

Xuân Phong cười như đứa ngốc, vui vẻ, hoàn toàn quên mất mình đang là người mang tội, còn phải ở trong đại lao.

 ...

Sau khi 2 người rời khỏi Lý phủ, Lý gia tam tiểu thư, Lý Như Vân bị doạ sợ đến mức không dám ra khỏi cửa, sau đêm đó, nàng trực tiếp ngã bệnh. Lý Như Vân chính là vị tiểu thư xuất hiện ở Linh đường trước đó.

Ngày thường Lý Như Vân qua lại khá thân thiết với Lý Linh Linh, Dịch Lạc Hương mà Lý Linh Linh uống ngày hôm đó chính là do nàng ta đưa đến, đáng thương thay cho Lý Linh Linh lại chớt trong tay người mình thân thiết nhất.

Mặc dù Lý Như Vân là bị người ta ép, nhưng dù sao Lý Linh Linh cũng chớt trong tay nàng ta, nên trong lòng nàng ta vẫn áy náy, mới lén lút đến linh đường tế bái.

Từ hôm **I **ể Lý Linh Linh được đưa về phủ, đêm nào nàng cũng mơ thấy Lý Linh Linh đầu đầy máo về tìm nàng đòi mạng. Nàng ấy liên tục hỏi tại sao nàng lại hại nàng ấy, tại sao lại nhẫn tâm như vậy. Bị ám ảnh lâu như vậy, tinh thần Lý Như Vân bắt đầu có chút bất thường. Nàng phát sốt, trong cơn mê sảng, nàng cứ lẩm bẩm cái gì không ai hiểu. Nhưng mẹ con Lý Như Sương lại hiểu. Sợ Lý Như Vân mê sảng sẽ để lộ ra chuyện gì, họ cũng lên kể hoạch thủ tiêu vị tiểu thư này, dù sao cũng chỉ là một tiểu thư thứ phòng mà thôi.

Ngay lúc hai người định xuống tay, Lý Như Vân lại mất tích. Nghe nói Lý Như Vân đột nhiên tỉnh lại, điên điên khùng khùng chạy ra ngoài, đến giờ vẫn không tìm thấy. Mẹ con Lý Như Sương lo lắng, nếu Lý Như Vân rơi vào tay người hữu tâm, kế hoạch của bọn họ sẽ bại lộ.

Không được, phải nhanh chóng tìm người về, hoặc trực tiếp trừ khử ở ngoài luôn cũng được, tránh cho nàng ta tiết lộ bí mật ra ngoài.

Mẹ đẻ của Lý Như Sương, Phương thị, ngay lập tức huy động nhân mã đi tìm. Bà ta lại chạy đến trước mặt Lý Duy Trung giả làm người tốt, khuyên ông ấy đến phủ nha kinh thành báo án, khóc lóc thương tâm, nói là Lý phủ không thể mất đi một vị tiểu thư nữa.

Lý Duy Trung thấy một màn này, trong lòng bỗng chốc mềm nhũn, nhẹ nhàng ôm Phương thị vào lòng, vỗ vỗ vai bà ta an ủi.

“Ta biết bà là người thiện lương, bà yên tâm, ta đến phủ nha báo án đây.” Nói xong, ông buông Phương thị ra, nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt bà. Ông đúng là một nam nhân ôn nhu tốt bụng, ông không hề biết, khoảnh khắc ông quay người đi, trong mắt Phương thị liền hiện lên một tia ngoan độc.

Mẹ con Phương thị đã dùng hết cách nhưng vẫn không thể tìm ra tung tích Lý Như Vân, Lý Duy Trung cũng lo lắng, sốt ruột đến bốc hoả.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Ba ngày sau, vụ án của Lý Linh Linh khai thẩm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-217.html.]

Do đây là ngự án, cho nên vẫn được tổ chức ở Hình bộ, không có mấy thường dân đến tham dự. người đến hầu hết là những người có địa vị cao, đương nhiên không thể thiếu người của Hộ Quốc Công phủ và Lý phủ.

Quan trọng nhất là . . . Không biết tại sao, Hoàng thượng cũng đến bàng thính.

Hoàng đế mặc một bộ đồ vàng tươi, ngồi ở giữa, lập tức trong không khí toả ra cảm giác uy nghiêm, nặng nề. Bên cạnh chiếc ghế to của Hoàng thượng là vị trí quan chủ thẩm của Bách Lý Mặc Thần. Chỗ ngồi của hắn tuy nhỏ hơn của hoàng thượng một chút, nhưng khí thế vẫn không hề kém cạnh.

“Đưa nhân chứng và nghi phạm lên.” Bách Lý Mặc Thần nghiêm trang, uy nghiêm ra lệnh.

Một lúc sau, Xuân Phong và mấy người được đưa lên.

“Thảo dân Đoàn Xuân Phong, khấu kiến Ngô hoàng vạn tuế, Diêu Vương thiên tuế.” Xuân Phong mới tiến vào đại đường đã thấy người mặc quần áo vàng ngồi ở giữa điện, trong lòng có chút sửng sốt, sau đó lập tức quỳ xuống hành lễ.

Hoàng thượng nhìn thoáng qua Xuân Phong một cái, cũng không nói gì, nhưng ánh mắt biểu thị Bách Lý Mặc Thần có thể bắt đầu.

“Đoàn thị nữ, có người tố cáo ngươi đầu độc mưu hại Lễ Bộ thượng thư đại tiểu thư Lý Linh Linh tại Phiêu Hương Cư do ngươi làm chủ, ngươi có nhận tội không?” Bách Lý Mặc Thần vững vàng nói.

“Hồi bẩm Vương gia, tiểu nữ không nhận tội. Tiểu nữ không đầu độc Lý gia đại tiểu thư.” Xuân Phong vẫn quỳ trên mặt đất, cung kính đáp. Sau khi hành lễ, hoàng thượng cũng chưa cho miễn lễ, nên mọi người ai cũng vẫn đang quỳ, huống chi ở thời đại này, phạm nhân đang chịu thẩm vấn vốn là phải quỳ.

Vì vậy, Xuân Phong không còn cách nào khác ngoài giữ nguyên tư thế này. Thật đáng thương cho hai cái đầu gối chưa từng quỳ trước mặt ai của nàng.

“Vậy ngươi có chứng cứ gì không?” Bách Lý Mặc Thần hỏi ngược lại.

“Thỉnh Diêu Vương gọi người làm chứng ta, để ta và hắn đối chất, tự nhiên sẽ lộ ra chân tướng.”

Xuân Phong ngẩng đầu lên, trong mắt đầy kiên định và tự tin.

Trong mắt Hoàng thượng đột nhiên hiện lên một tia sáng khác thường, nha đầu này lá gan không nhỏ nha, tự tin như vậy, xem ra hôm nay có kịch hay để xem rồi.

Hoàng thượng thay đổi tư thế ngồi, tiếp tục lắng nghe.

“Cứ làm vậy đi, đưa nhân chứng Vương Tiểu Ngũ lên đây.”

“Tiểu dân Vương Tiểu Ngũ tham kiến Hoàng thượng vạn tuế, Vương gia thiên tuế.” Vương Tiểu Ngũ cung kính tiến lên hành lễ, thân thể quỳ rạp đến sát mặt đất rồi mà vẫn có chút phát run. Trước giờ hắn chưa bao giờ nhìn thấy những người tai to mặt lớn thế này, bị doạ không nhẹ.

“VƯơng Tiểu Ngũ, ngươi nói ngươi nhìn thấy hung thủ hạ độc Lý tiểu thư, ngươi xem xem có phải là người bên cạnh ngươi không?” Bách Lý Mặc Thần híp mắt, tản ra hơi thở nguy hiểm nói với Vương Tiểu Ngũ.

Loading...