Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 218

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:54:21
Lượt xem: 119

Cảm nhận được ánh mắt của Bách Lý Mặc Thần, Vương Tiểu Ngũ sợ tới mức thân thể mềm nhũn suýt nữa ngã xuống. Hắn chậm rãi nhìn về phía Xuân Phong, lắp ba lắp bắp nói: “Đúng. . .Đúng là người này, đúng là bà chủ của chúng tiểu nhân.” Nói xong, hắn cúi đầu như muốn chôn đầu vào giữa hai đầu gối.

“Đoàn thị nữ, ngươi còn gì muốn nói?” Bách Lý Mặc Thần nhướng mày hỏi Xuân Phong.

“Tiểu nữ có mấy câu muốn hỏi, thỉnh Hoàng thượng và Vương gia ân chuẩn.” Xuân Phong thẳng lưng dậy, không kiêu ngạo, không siểm nịnh nói. Dáng vẻ này không hề giống với người mới bị chỉ điểm, tố cáo.

“Chuẩn, hỏi đi.” Lần này là chính Hoàng thượng lên tiếng, ngài có chút hứng thú nhìn Xuân Phong. Tiểu oa nhi này không tồi, bị người khác chỉ điểm còn có khẩu khí lớn như vậy, không hề hoảng sợ, cũng không kiêu ngạo không siểm nịnh, bình tĩnh xử lý, lại vô tình toả ra vài phần quý phái.

“Đa tạ Hoàng thượng ân chuẩn.” Xuân Phong tạ ơn Hoàng thượng xong, liền quay đầu hướng về phía Vương Tiểu Ngũ.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Ngươi nói ta hạ độc Lý tiểu thư, vậy ta làm lúc nào, ở đâu? Ta hạ độc thế nào? Nếu đã làm chứng chống lại ta, thì hãy nói rõ ràng từng cái một cho ta biết.” Xuân Phong bình tĩnh, chờ đợi hắn trả lời. Đây là người của nàng, tuy rằng thời gian chưa lâu, nhưng nàng vẫn có cảm giác bị phản bội, cực kỳ khó chịu, nhưng  nàng biết đây chưa phải là lúc bùng nổ.

“Việc này. . . hôm đó ta chỉ thấy bà chủ đi qua phòng riêng đó, hình như trong tay cầm gì đó, loay hoay với mấy thứ bát đũa trên bàn rồi đi ra.” Vương Tiểu Ngũ lo lắng đến mức giọng nói nhỏ như muỗi kêu.

“Vậy lúc đó Lý tiểu thư đã đến chưa? Hơn nữa, theo lời ngươi nói, ta hạ độc vào chén đũa, chờ Lý tiểu thư đến ăn đúng không?” Xuân Phong tiếp tục hỏi.

“. . .” Vương Tiểu Ngũ không biết trả lời thế nào, chỉ biết quỳ đó, ấp úng.

“Vương Tiểu Ngũ, những lời ngươi nói có đúng không?” Bách Lý Mặc Thần lạnh lùng hỏi, làm cho người ta cảm giác bị áp bức không thể trốn chạy.

Vương Tiểu Ngũ bị doạ đến run lẩy bẩy, lắp bắp nói: “Lý tiểu thư lúc đó vẫn chưa tới, thực sự ta chỉ nhìn thấy như vậy, Hoàng thượng tha mạng, Vương gia tha mạng.”

Vương Tiểu Ngũ khẩn trương quỳ lạy, trán đập vào sàn phát ra những tiếng bốp bốp, có thể thấy hắn sợ hãi đến mức nào, chắc hắn đang hối hận trước đó đã ra làm chứng.

Nhưng những lời bịa đặt chắc chắn sẽ không thể trở thành sự thật. Xuân Phong mỉm cười trong lòng.

“Thỉnh Hoàng Thượng, Vương gia minh giám, người này rõ ràng đang nói dối. Ngày ấy căn bản ta không đi qua phòng đó, hơn nữa, lúc Lý tiểu thư đến, ta đã rời đi, ta cũng không có động cơ hại Lý tiểu thư.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-218.html.]

“Vậy ngươi có chứng cứ gì có thể chứng minh bản thân trong sạch?” Hoàng thượng lại mở miệng.

Tuy Xuân Phong không biết tại sao Hoàng thượng lại đến đây, lại còn hỏi  nàng nhiều như vậy, nhưng nàng vẫn rành mạch trả lời.

“Hồi bẩm Hoàng thượng, muốn giớt người thì phải có 3 thứ này. Thứ nhất là động cơ, hay còn gọi là lý do, điểm này tiểu nữ không có, tiểu nữ chỉ là một thương nhân mới mở cửa làm ăn, không hề có ân oán gì với Lý đại tiểu thư. Thứ hai là công cụ phạm tội, trong trường hợp này là độc dược. Cuối cùng là thời gian, lúc Lý tiểu thư vào Phiêu Hương cư, tiểu nữ đã rời khỏi đó, điểm này phu xe của tiểu nữ và những người ở cửa hàng lúc đó có thể làm chứng.”

“Vẫn là câu nói lúc nãy, tiểu nữ không biết Lý tiểu thư đến lúc nào để ra tay, cũng không có lý do gì để giớt nàng ấy. Hơn nữa, hôm đó, lúc tiểu nữ đến hiện trường, có nhìn thấy **I **ể Lý tiểu thư, trông không giống như trúng độc bình thường. Hoàng thượng có thể xem qua kết quả khám nghiệm sẽ thấy.” Xuân Phong mạch lạc nói ra những suy luận của mình.

“Ngươi nói có lý, nhưng nói nhiều như vậy, nhưng ngươi vẫn chưa đưa ra được chứng cứ chứng minh mình không phải là hung thủ.” Hoàng thượng nói, trên mặt mang theo chút ý cười, nhưng thâm ý của nụ cười này cũng chỉ có Hoàng thượng là hiểu rõ.

“Hoàng thượng minh giám, chờ Hoàng thượng xem xong kết quả khám nghiệm, tiểu nữ sẽ giải thích nghi hoặc này của người.” Xuân Phong tự tin gật đầu.

Một lúc sau, có người đem kết quả khám nghiệm *ử thi lên, Hoàng thượng xem xong thì có chút nhíu mày. Ai cũng biết, người trúng độc bình thường, da dẻ sẽ xanh xao, tứ chi biến thành màu đen, nhưng trên này lại viết . . .

“chắc hẳn ngài đang thắc mắc, tại sao Lý gia địa tiểu thư trúng độc xong, sắc mặt vẫn giống người thường, thậm chí còn xinh đẹp hơn mấy phần. Đúng vậy, ban đầu tiểu nữ cũng có chút tò mò, cuối cùng, lúc trong đại lao, tiểu nữ mới nhớ ra một loại độc có tên là Dịch Lạc Hương, là loại độc cực hiếm. Sau khi tiếp xúc với loại độc này, người trúng độc sẽ không cảm thấy gì bất thường, ngay cả đại phu lành nghề cũng không thể phát hiện ra. Nếu chất độc này không bị dụ phát, nó sẽ nằm yên trong cơ thể mãi mãi, không thể giải được. Nhưng một khi dùng bột hương dẫn phát, nó sẽ lập tức phát tác, trừ khi có giải dược, nếu không không thể tránh khỏi mất mạng, kể cả châm cứu cũng không thể cứu được.” Xuân Phong giới thiệu sơ qua cho mọi người về chất độc này.

“Dịch Lạc Hương, không ngờ lại là Dịch Lạc Hương!” Hoàng thượng hung hăng cầm tờ giấy trong tay, có chút tức giận nói. Xuân Phong mặc dù không biết tại sao Hoàng thượng lại phẫn nộ như vậy, tiếp tục nói.

“Giờ chỉ cần Hoàng thượng tra toàn bộ cửa hàng hương liệu trong Kinh thành, xem những ai đã từng mua một loại bột hương tên là Ngọc Lê Hương, lần theo manh mối, sẽ ra hung thủ.”

“Đi tra, nhanh!” Hoàng thượng đập bàn một tiếng, phẫn nộ quát. Mọi người đều bị doạ sợ, không dám nhúc nhích, sợ lỡ tay một chút sẽ gặp hoạ rơi đầu. Trước đó, vì Hoàng thượng đến tham gia, Lý gia và Hạ gia đều không giám lên tiếng, chỉ ở một bên yên lặng nghe thẩm án.

Lúc này, mẹ con Lý Như Sương đã sớm toát mồ hôi lạnh sau lưng, không ngờ một dã nha đầu như Xuân Phong lại biết đến Dịch Lạc Hương. Hơn nữa, chuyện lần này lại nháo đến cả Hoàng thượng, e rằng chuyện này không giấu được bao lâu nữa.

Sớm biết thế này, trước đây đã không đem rắc rối này đổ lên đầu Xuân Phong. Phương thị lúc này vô cùng hối hận, nhưng trong lòng vẫn ôm một chút hi vọng mong manh, mong là không tra ra được đến bà ta.

Sắc mặt mọi người đại biến, chỉ có Bách Lý Mặc Thần và Xuân Phong vẫn bình tĩnh, Bách Lý Mặc Thần không ngừng nheo mắt nhìn những người trong đại đường.

Loading...