Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 215

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:53:38
Lượt xem: 75

Giờ lại còn muốn đến xem Lý Linh Linh, trời ạ, nha đầu này còn là một nữ tử không vậy.

“không được sao?” Xuân Phong thấy Bách Lý Mặc Thần nhíu mày, tưởng là chuyện này là làm khó hắn, liền hỏi.

“Không, được chứ, nhưng tối nay không kịp, để ta an bài xong sẽ đưa nàng đi.” Bách Lý Mặc Thần vẫn chấp nhận vì Xuân Phong mà an bài mọi chuyện. Dù cho nàng là ai, thì đều là người hắn yêu.

Nếu đã yêu, hắn tình nguyện tin tưởng nàng, bảo vệ nàng, chiều chuộng nàng.

“À, nhân tiện, huynh có thể tìm cho ta mấy cuốn y thư, đặc biệt là viết về độc dược không? Tốt nhất là quyển nào đầy đủ chút.” Xuân Phong lại hỏi tiếp. Nàng vẫn có chút nghi ngờ về chất độc trên người Lý Linh Linh, rất có thể đó là loại độc mà nàng chưa từng tiếp xúc qua, nên nàng muốn tìm hiểu kỹ hơn một chút về độc ở không gian này.

“Lam Dịch, đến chỗ Du thần y lấy 2 cuốn kia đến đây.” Bách Lý Mặc Thần xua tay, Lam Dịch đi thẳng đến Tây Uyển của Di thần y.

Lúc này, Du thần y vẫn đang nhàn nhã uống trà, không biết bản thân sắp bị cắt máo.

Xuân Phong lấy được sách xong, liền vội vàng muốn quay về đại lao, nàng sợ mình rời đi lâu quá sẽ bị phát hiện, tuy năng lực của Bách Lý Mặc Thần rất mạnh nhẽ, nhưng dù sao cũng không thể một tay che trời, nàng không muốn gây thêm rắc rối cho hắn.

Nhưng người nào đó lại không muốn nàng rời đi. Thói quen thật là đáng sợ, một khi đã quen rồi rất khó bỏ, giống như bị nghiện vậy, làm cho người ta muốn ngừng mà không được. Mà cảm giác của Bách Lý Mặc Thần với Xuân Phong bây giờ chính là như thế, những ngày này hắn đều hận không thể ở cạnh cô, hiện tại đã có cơ hội, sao hắn có thể từ bỏ dễ dàng nhưu vậy.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Hắn nhẹ nhàng ôm lấy Xuân Phong, ngồi trên ghế đệm, vùi đầu vào hõm cổ của nàng, mê luyến nói: “Ở lại với ta một lúc đi, chỉ một lúc thôi.”

“Ừ,” Xuân Phong gật gật đầu, nàng chỉnh lại tư thế, vùi đầu vào lồng n.g.ự.c hắn, lắng nghe nhịp tim vững vàng của hắn. Hai người cứ như vậy lẳng lặng ngồi trên ghế. Xuân Phong lắng nghe tiếng thở đều đặn của Bách Lý Mặc Thần, không biết có phải hắn đang ngủ không, trong cảnh đêm tĩnh lặng, tư thế mập mờ như vậy, tim nàng không khỏi đập nhanh hơn một chút.

Nàng lặng lẽ nhìn lên khuôn mặt của hắn, đôi môi khẽ mím lại, chiếc mũi cao ngạo nghễ. Hàng lông mi cong dài đang che lấy đôi mắt khiến người ta mê đắm, cộng thêm một đôi mày kiếm mạnh mẽ. Tất cả hoà quyện, tạo nên một khung hình tuyệt đẹp. Xuân Phong bất tri bất giác đưa bàn tay lên.

Khi bàn tay nàng mới chạm đến làn da ấm áp kia, đôi mắt sáng như ngọc mở ra, Xuân Phong lập tức chìm sâu vào đó, đôi môi vô thức mím lại.

“Chủ tử, đến lúc rồi.” đột nhiên, ngoài cửa vang lên tiếng nói, Xuân Phong sửng sốt, rụt cổ lại, đỏ mặt quay người đi. Sao lại không biết kìm chế bản thân vậy chứ, thật là xấu hổ. Trong lòng Xuân Phong như đang có một con thỏ nhỏ, nhảy nhót không ngừng.

Chuyện tốt bị đánh gãy, một vị hoàng tử nào đó trong lòng chợt nghẹn, lâu như vậy, thật vất vả mới được lợi một chút, vậy mà. . .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-215.html.]

“Trời sắp sáng rồi, ta đưa nàng về.” Bách Lý Mặc Thần bình ổn tâm tình, ngẩng đầu nhìn sắc trời ngoài cửa sổ.

“Ừ.” Xuân Phong tận lực xoa dịu con thỏ nhỏ trong lòng, sau đó cười rạng rỡ với Bách Lý Mặc Thần. đây chính là Xuân Phong, dù trong hoàn cảnh khó khăn thế nào, nàng đều có thể mỉm cười tươi tắn như vậy, không gì có thể quật ngã nàng.

Xuân Phong trở về đại lao không lâu thì trời sáng. Vừa trải qua một buổi tối bận rộn nhưng Xuân Phong không cho phép bản thân nghỉ ngơi, nàng còn nhiều việc phải làm. Xuân Phong mở hai cuốn y thư ra, đọc và phân tích kỹ càng.

Hạ Nhân Ngọc muốn đến Hình bộ thăm Xuân Phong, bàn bạc với nàng một chút, nhưng từ khi Hoàng thượng giao vụ án cho Diêu Vương, Hình bộ đã không cho ai tiến vào đại lao thăm tù nữa, Hạ Nhân Ngọc chỉ có thể tức giận trở về.

Đọc xong 2 quyển sách, Xuân Phong lại một lần nữa sắp xếp những bằng chứng mà nàng được tiếp cận tối qua.

Chỉ với những thứ này, nàng chưa thể minh oan cho mình, dù chứng minh được nàng không phải là hung thủ thì vẫn chưa thể tìm ra kẻ chủ mưu đằng sau, Vì vậy, t.h.i t.h.ể Lý Linh Linh vẫn là điểm mấu chốt.

Xem ra tối nay nàng sẽ phải an bài chút chuyện. Lập kế hoạch xong, Xuân Phong nằm xuống ngủ một giấc đến tận giờ cơm tối.

Tuy Xuân Phong ở trong đại lao, nhưng đãi ngộ của nàng cũng không tệ, cơm ăn ngày 3 nữa, nhìn qua cũng chỉ 2 mặn 1 rau, nhưng kỳ thực đều là do Bách Lý Mặc Thần đặc biệt gửi đến. Kể từ khi Phiêu Hương Cư gặp nạn, Tiên Khách cư lại trở về vị trí đứng đầu Kinh thành. Bách Lý Mặc Thần biết nàng thích ăn đồ ăn ở đây, nên mới cố ý gửi đến đại lao cho nàng.

Sau bữa tối, Xuân Phong lẳng lặng đợi Bách Lý Mặc Thần. mãi đến tận khuya, Bách Lý Mặc Thần mới xuất hiện trong bộ đồ đen. Hắn cũng mang theo cho Xuân Phong một bộ, vì đêm nay họ sẽ phải đến Thượng thư phủ, cần thay đồ để tiện hành động.

Cũng may là vụ án vẫn chưa kết thúc, **I **ể Lý Linh Linh vẫn chưa được phép an táng, nên Xuân Phong vẫn có cơ hội đến khám nghiệm.

Bách Lý Mặc Thần ôm lấy Xuân Phong, nhún nhảy mầy lần, thoải mái lướt qua mấy bức tường vây, một lúc sau, hai người đã đến linh đường trong Lý gia.

Hôm nay có chút mây, ánh trăng mờ ảo chiếu xuống, trên mặt đất, ánh sáng và bóng tối lập loè đan xen, đặc biệt mơ hồ.

Trong linh đường, những ngọn nến trắng lập loè toả sáng. Phía trước quan tài có một chiếc chậu đồng, trong chậu vẫn còn mấy tờ giấy chưa đốt hết, đang yếu ớt bắt lửa.

Hiếu liêm cũng theo gió mà nhẹ nhàng lay động, thậm chí còn giống như toả ra một chút âm khí yếu ớt. Kỳ lạ là trong linh đường không có người trông nom. Đáng ra bình thường sẽ luôn có người thay phiên canh gác, đảm bảo không có ngọn nến nào bị tắt, nhưng hôm nay lại không có ai. Xuân Phong và Bách Lý Mặc Thần cẩn thận nấp trong bóng tối, nghi hoặc nhìn linh đường, còn tưởng rằng Lý gia đã phát hiện ra ý định của họ.

Đột nhiên, một bóng người lén lút tiến về phía linh đường, vừa đi vừa cẩn thận nhìn ngó xung quanh. Xuân Phong không khỏi thắc mắc, người này là ai, sao lại lén lút đến linh đường vào nửa đêm làm gì.

Loading...