Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-12-11 10:59:24
Lượt xem: 237
"Được rồi, Phong Nhi chắc cũng đói rồi. Mấy ngày nay con hôn mê bất tỉnh cũng không ăn được bao nhiêu. Mẹ vừa dẫn tỷ tỷ và đệ đệ con ra ngoài hái rau dại, mẹ đi nấu chút cho con ăn." Mẹ Xuân Phong nói rồi đứng dậy đi về phía nhà bếp.
Thông qua tình hình ban đầu và một số ký ức còn sót của nguyên chủ, Xuân Phong nhớ lại, mấy hôm trước cô ra song giặt đồ rồi vô tình rơi xuống. Cuối cùng, người được cứu lên, nhưng vẫn bất tỉnh mãi, mọi người không thể làm gì hơn ngoài phó mặc cho số phận.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Vốn dĩ người nhà cũng không có chút hi vọng nào, nhưng không ngờ hôm nay cô lại đột nhiên tỉnh lại. Vậy là Xuân Phong xyên không đến đây.
Mấy năm trước, cha nguyên chủ bệnh nặng. Gia đình vốn đã không khá giả, để do chữa bệnh cho cha, cuối cùng trở thành nợ nần chồng chất. Cách đây một tháng, người cha qua đời. Để lo tang sự cho cha, mấy mẹ con còn phải đi lạy lục khắp nơi. Sau khi lo liệu tang sự cho cha, việc lo liệu cuộc sống hàng ngày cũng trở thành vấn đề lớn. Nguyên chủ cả ngày lo lắng, căng thẳng, cuối cùng không cẩn thận mà dẫm phải rêu, rơi xuống sông.
Xem ra việc quan trọng nhất lúc này chính là giải quyết vấn đề sinh tồn, từ lúc tỉnh dậy đến giờ chỉ ăn chút rau rừng và cháo ngô, chưa có miếng đạm nào, bụng đang kêu gào ầm ĩ, da bụng như muốn dính vào da lưng luôn rồi.
Sức khỏe cũng dần hồi phục, cô muốn ra ngoài dạo chút, cũng coi như khảo sát địa hình, xem sau này xử llys tình huống thế nào.
“Mẹ ơi, con ra ngoài hít thở không khí chút, xem quanh đây có rau rừng không thì con hái mẹ nhé” Nói rồi cô xách giỏ ra khỏi cổng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-2.html.]
Nơi nguyên chủ sống gọi là thôn Đại Hà, là do có một con sông chảy qua phía rìa Tây của làng. Tuy gọi là Đại Hà nhưng nó cũng chỉ là một con sông nhỏ. Phía đông của làng là khu dân cư, phần lớn dân làng sống ở khu này. Phía Nam là khu đất bằng phẳng, mọi người chia nhau ra để làm ruộng, còn phía bắc là ngọn núi Phượng Đầu.
Thực vật trên núi rất phong phú, có thể coi như là rừng nguyên sinh ở thế giới hiện đại. “Nơi này nhất định có rất nhiều dã thú, haha, xem ra bữa tối nay có đạm rồi.”
Nghĩ là làm, cô nhanh chân tiến về phía ngọn núi. Do chưa biết trong núi có dã thú không, nên cô chỉ đi loanh quanh ở phần bìa rừng. Không bao lâu sau, cô đã nhìn thấy một loạt dấu chân thỏ. Lần theo dấu chân, cô phát hiện ra một hang thỏ. Thỏ là loài khá khôn ngoan, thường sẽ có thêm các cửa hang khác thông với nhau để tiện chạy trốn khi có kẻ địch. Cô đi long vòng và tìm ra thêm 2 cửa hang khác nữa. Cô lấy chiếc giỏ ra bịt một cửa hang, lấy đá chèn vào cho chắc chắn, đồng thời làm một chiếc bẫy đơn giản đặt vào một cửa hang khác. Chỉ cần con thỏ chui vào bẫy, nó sẽ chỉ có thể đi sâu vào thêm, không thể quay đầu đi ra. Cuối cùng, cô quay lại cửa hang đầu tiên. Vẫn không có con thỏ nào chui ra, chắc chúng đều đang ở trong tổ. Cô đốt một ít cỏ khô và bắt đầu hun khói vào cửa hang. Chỉ một lúc sau, đám cỏ gần đấy bắt đầu có động tĩnh.
Sau khi xử lý sơ bộ thành quả, cô để vào giỏ rồi lại đi loanh quanh tìm thêm. Ngày hôm nay cô thu hoạch được 4 con thỏ, ít trứng và một ít dương xỉ. Khu này có rất nhiều dương xỉ, lại còn non nữa. Không nhiều người biết là dương xỉ có thể ăn được, thậm chí còn khá ngon.
Thấy đã muộn rồi, cô quyết định đi về, nếu không người nhà sẽ bắt đầu lo lắng.
“Mẹ, tỷ tỷ, đệ đệ, con đã về rồi, xem con mang gì về này.” Cô vừa bước vào trong cổng đã nói to.
Nghe thấy tiếng gọi, cả 3 người trong nhà đều bước ra khỏi nhà, ngạc nhiên nhìn giỏ đồ của cô.