Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 185

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:42:51
Lượt xem: 90

Sáng sớm hôm sau, Xuân Phong đến cửa hàng kiểm tra tình hình. Cô phát hiện hiệu suất làm việc của Huyền Dịch rất cao. Chiếc bàn cô đặt làm đã xong, được mang lên phòng riêng ở tầng 2. Chiếc chậu đá mà cô tìm người làm cũng đã xong, được mài cẩn thận, bóng loáng, còn được chạm khắc rất tinh xảo, vừa nhìn đã có cảm giác sang trọng.

Việc trang trí nhà hàng cũng được thực hiện theo như yêu cầu của cô, dùng tre làm nguyên liệu trang trí chủ đạo, toát lên vẻ sang trọng nhưng lại rất yên bình.

Không tồi, không tồi, Xuân Phong thập phần vừa lòng.

Bước tiếp theo là tuyển người, mua nguyên liệu và công tác tuyên truyền. Mua nguyên liệu và tuyên truyền đều là việc dễ, chỉ cần có tiền. Điều phức tạp nhất là tuyển người, vì Xuân Phong sẽ sử dụng những công thức, phương pháp bí mật, độc đáo của riêng nàng, nên cô cần phải tìm được những người thực sự có thể tin tưởng. Hơn nữa, chỉ có thể tuyển người trước, sau đó mới tiến hành các công tác tiếp theo. Ngay khi Xuân Phong đang suy nghĩ xem nên tuyển người thế nào, Huyền Dịch đã cho cô một gợi ý hay.

“Cô nương, sao chúng ta không đến chỗ chợ nô lệ tìm thử xem. Ở đó hẳn là có không ít người, một số là quan lại bị kết án, bị biến thành nô lệ, mua mấy người hẳn là cũng không quá đắt, hơn nữa, ở đó còn có khế ước bán thân, sẽ đáng tin cậy hơn tuyển người nhiều.” Huyền Dịch nói với Xuân Phong đang đứng ở cửa sổ phòng riêng trên tầng 2.

"Ừm, lát nữa chúng ta đến thử!" Xuân Phong gật đầu đồng ý, đây là một ý tưởng hay.

ở đây, khế ước bán thân cũng có 2 kiểu là mua đứt và cầm cố. Nếu dùng khế ước mua đứt, có thể coi như mua cả mạng sống đối phương, còn sợ họ không thành thật sao? Xuân Phong sẽ dùng loại khế ước này mua mấy người trong bếp, đây là bộ phận trọng yếu nhất. Còn phần người phục vụ, chỉ cần tuyển người thôi, ngân sách của cô có hạn, cô không thể mua nhiều người thế được.

Huyền Dịch lái xe ngựa đến phố Dương Liễu, là nơi có chợ nô lệ. Xuân Phong bước vào trong, là một nơi trông rất bình thường, đến mức không được bắt mắt lắm.

“Là ở đây sao?” Xuân Phong quay người, có chút khó tin hỏi Huyền Dịch.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Cô nương, chính là ở đây, chúng ta vào trong một chút.” Huyền Dịch cung kính gật đầu với Xuân Phong, sau đó duỗi tay làm ra tư thế mời, sau đó dẫn đường cho cô. Xuân Phong theo hắn vào trong, thấy ở trong tương đối sạch sẽ. Cô thấy ở đây có chút khác biệt với trong tưởng tượng của cô. Cô vẫn nghĩ ở đây sẽ có chút hỗn loạn, ồn ào, dù sao đây cũng là nơi của các tội nô. Không ngờ không gian lại khá sạch sẽ, ngăn nắp, cả khoảng sân không một tiếng động, rất yên tĩnh.

Xuân Phong vừa bước vào, đã có người tiến đến chào: “chào quý khách, không biết tiểu thư muốn mua nha hoàn hay sai vặt, để tiểu nhân đề cử cho ngài một số người đáng tin cậy.” Sai dịch ở đây vừa nhìn thấy cách ăn mặc của Xuân Phong, lại thấy khí thế bức người của Huyền Dịch, liền xem Xuân Phong thành quý nhân, cung kính hầu hạ.

“Ta muốn mấy người được việc, nhưng phải thông minh, nhanh nhẹn, không biết ở đây các ngươi có người như thế không?”

“Có, có, không biết ngài cần tráng đinh hay nữ tử?” Sai dịch cười vui vẻ, không hề để tâm đến sự lãnh đạm của Xuân Phong.

“Ta đều muốn, ngươi đem mấy người lên đây ta xem.” Xuân Phong vẫn lạnh lùng.

“Vâng, đại nhân, ta đi ngay.” Sai dịch thấy vậy, tưởng là Xuân Phong cần mua nhiều người, trong lòng vui mừng, lập tức ra hậu viện chọn người. Không lâu sau, hắn dẫn một nhóm người ra tiền sảnh, đứng trước Xuân Phong.

“Đại nhân, người xem ở đây ai vừa lòng ngài không. Nếu không thì ở hậu viện nhà chúng ta vẫn còn.” Sai dịch vẻ mặt nịnh bợ, nói với Xuân Phong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-185.html.]

“Được rồi, ngẩng đầu lên hết đi.” Xuân Phong chỉ nhẹ gật đầu với hắn, yêu cầu nhóm người ngẩng đầu lên.

Xuân Phong nhìn nhóm người, ở đây có 5 nam, 5 nữ, đều có vẻ khoẻ mạnh.

“Nói cho ta biết, tại sao các ngươi lại đến đây.” Xuân Phong lướt qua đám người, lần nữa mở miệng.

“Thưa quý nhân, nô tài năm trước không cẩn thận đả thương người ta, không có tiền bồi thường nên bị tù một năm, sau đó thì bị đưa đến đây.” Một người đàn ông có khuôn mặt khá đoan chính lên tiếng đầu tiên.

“Nô tỳ là do gia chủ trước đó làm chuyện sai trái, bị định tội, nên tất cả hạ nhân trong phủ đều bị đưa tới nơi này.” một nữ tử khác nói.

“Tiểu nhân là do gia đình bần hàn, bất đắc dĩ mới bán mình vào đây.”

“Nô tì cũng tự nguyện bán mình vào.”

“Nô tì. . .”

“Nô tài. . .”

Xuân Phong lắng nghe câu trả lời của họ, phát hiện ra hầu hết đều là bị liên luỵ từ gia chủ, hoặc là do sai lầm của bản thân, còn có người quá nghèo nên bị cha mẹ bán vào.

Không thể không nói, ở phương diện này, mọi người đều đáng thương, đều bị cuộc đời đưa đẩy đến bước đường này. Cuối cùng, Xuân Phong chọn ra 3 nam 3 nữ, tổng cộng 6 người.

Những người Xuân Phong chọn đều có thể ăn nói trôi chảy, thể trạng tốt, khuôn mặt cũng ưa nhìn. Xuân Phong bỏ ra 60 lượng bạc, mua đứt cả 6 người. Xuân Phong vẫn cảm thấy 60 lượng bạc mua được 6 người là quá rẻ. Giá trị của con người ở thời đại này quá là rẻ mạt. Hơn nữa, ở đây, nô bộc được mua về xong cũng không cần trả lương, chỉ cần cung cấp chỗ ở và nuôi ăn uống.

Xuân Phong thực sự cảm thấy mình kiếm được chỗ lời rồi, nhưng cô không phải Chu Bá Bì, cô sẽ không chỉ biết bóc lột người khác. Cô sẽ trả lương cho họ. Nếu có thể, cô hi vọng bọn họ có thể sổng tốt, dù sao họ cũng không phạm phải tội tày trời gì, chỉ là cuộc sống đưa đẩy hoặc là bị liên luỵ mà thôi.

Vì thế, Xuân Phong đã đặc biệt xây dựng một hệ thống chấm điểm, nếu làm tốt họ sẽ được khen thưởng, bao gồm tăng lương hoặc thăng chức, thậm chí có thể giải thoát họ khỏi kiếp nô lệ. Chính nhờ cách đối xử này của Xuân Phong, cô đã có rất nhiều người trung thành với cô trong tương lai.

“Các ngươi cứ ở đây trước đi, sau này các ngươi sẽ làm việc ở đây. Từ ngày mai ta sẽ hướng dẫn cụ thể cho các ngươi là cần làm gì.” Xuân Phong dẫn đám người về mảnh sân nhỏ đằng sau nhà hàng. ở đây, mỗi cửa hàng đều sẽ có một khoảng không gian nhỏ ở phía sau, có thể để làm kho, hoặc làm chỗ cho người ở. Nhờ vậy, Xuân Phong vừa vặn giải quyết được vấn đề chỗ ở cho những người này.

“Đa tạ chủ tử.” nghe Xuân Phong nói, mấy người đứng trong sân đều cung kính hành lễ.

Loading...