Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 181

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:41:52
Lượt xem: 99

“Đúng vậy, Phong nhi, nói cho mẹ biết rốt cuộc là xảy ra chuyện gì. Hôm nay con doạ mẹ sợ quá, nếu không phải Diêu Vương tự đến nhà cảm tạ, con làm sao có thể giải thích chuyện này.” mẹ Xuân Phong cũng vội vàng ngồi xuống bên cạnh.

“Mẹ, đại tỷ, đừng vội, từ từ nghe ta nói.” Xuân Phong nhìn hai người lo lắng, buồn cười nói.

“Ban đầu ta cũng không biết hắn là Diêu Vương, chỉ là vô tình cứu được hắn. Nếu hắn không đến, chuyện hôm nay ta cũng tự có cách giải quyết, túm lại là ta sẽ không để bản thân phải chịu khổ. Mọi người yên tâm đi, ta không nói ra là không muốn để mọi người lo lắng thôi. Hơn nữa ta cũng không sao cả, đúng không? Nhưng mọi người nói xem, việc này có chút kỳ quái. Tại sao biểu tỷ lại phát hiện thuốc của ta có vấn đề? Nàng ta cũng không biết về y thuật, trong việc này nhất định có ẩn tình.” Xuân Phong nói sơ qua về sự tình, sau đó chuyển sự chú ý của mọi người sang việc xảy ra sáng nay.

“Muội nói vậy, ta mới nghĩ ra, ta đã thấy đại biểu tỷ không phải đến thăm muội, mà là chủ đích đến gây chuyện. Mặc dù nhìn như là đang bảo vệ muội, nhưng câu nào câu nấy đều bới móc, thậm chí còn nói thẳng ra là có nam nhân trong phòng muội.” Xuân Vũ là người nghĩ gì nói nấy, liền không để ý đến suy nghĩ của mẹ mà nói thẳng ra.

“Xuân Vũ, dù sao nàng cũng là biểu tỷ của con. . .” mẹ Xuân Phong xem hết buổi kịch của Hạ Sính Đình, cũng phần nào hiểu được, nhưng dù sao nàng cũng là con gái duy nhất của đại ca bà, bà biết làm gì được? Gia đình bà mất nhiều năm như vậy mới đoàn tụ được, bà không muốn làm sự việc phức tạp hơn nữa.

“Mẹ, mẹ đã suy nghĩ chuyện con nói với mẹ lần trước chưa?” Xuân Phong cũng biết những ngổn ngang trong lòng mẹ nên cũng không ép bà, chỉ hỏi bà về chuyện ra ở riêng.

“Mẹ nghĩ là chúng ta nên ta ngoài thôi. Một thời gian sau nếu các con muốn về Vân huyện thì chúng ta sẽ về.” mẹ Xuân Phong lo lắng, vẫn cảm thấy dọn ra ngoài là phương án tốt nhất, tránh xung đột giữa mấy tỷ muội, cũng đồng thời có thể thoả mãn nguyện vọng chăm sóc cha mẹ của bà. Qua một thời gian nữa, nếu mấy chị em Xuân Phong muốn về quê thì cũng không thể không về, dù sao thì đó cũng là nơi chôn rau cắt rốn của chúng. Tình hình ở Kinh thành quá phức tạp, bà cũng không muốn mấy chị em Xuân Phong vướng vào vòng tranh giành quyền lực.

“Con thế nào cũng được, chỉ cần có mẹ, chỉ cần cả nhà chúng ta ở bên nhau là được.” Xuân Vũ ôm tay mẹ, lắc lắc.

“Vậy được rồi, đợi ta chuẩn bị xong, cả nhà chúng ta sẽ chuyển đi. Ta sẽ tìm một chỗ nào gần đây, để mẹ có thể tiện đường qua lại.”

Xuân Phong thấy mẹ đồng ý chuyển ra ngoài liền vui vẻ, cô vẫn sợ mẹ sẽ không chịu ra ngoài vì sợ bà không cho phép.

“Được rồi, lại làm con vất vả rồi, Xuân Phong”. Mẹ Xuân Phong có chút đau lòng sờ sờ khuôn mặt Xuân Phong. “Để mẹ lựa cơ hội nói chuyện với bà.”

“Vâng!” Xuân Phong gật đầu.

“À, Xuân Phong, chỗ Diêu Vương, con vẫn nên hạn chế tiếp xúc thôi. Thân phận của chúng ta không nên dính líu đến người người như hắn đâu.” Mẹ Xuân Phong đột nhiên có chút lo lắng nhìn Xuân Phong. Cô đã vô tình cứu hắn 2 lần, hắn còn vì cô mà đến tận cửa cảm tạ. Sợ là việc này sẽ thành cái gai trong mắt những vị tiểu thư quyền quý. Nhà bọn họ ở Kinh thành cũng không có địa vị chính thức gì, cũng chỉ là thân thích đàng ngoại của Hộ Quốc Công phủ mà thôi. Chênh lệch địa vị lớn như vậy, tốt nhất là không nên dính líu gì đến nhau từ đầu.

“Mẹ à, mẹ yên tâm, con tự có chừng mực.” Xuân Phong áy náy gật đầu.

Không liên quan thế nào được, con gái mẹ và hắn đã thân thiết với nhau đến mức nào, sợ là kiếp này phải dây dưa không dứt rồi.

    ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-181.html.]

Xuân Phong vừa vào phòng, đã lại có tiếng gõ cửa.

“Xuân Phong, là đại tỷ đây.” Xuân Vũ đứng ngoài cửa, có chút luống cuống vò chiếc khăn tay.

“tỷ tỷ, có chuyện gì vậy, vào phòng nói chuyện đi.” Xuân Phong mở cửa ra.

“Không có gì đâu, ta muốn hỏi muội chút chuyện thôi.” Trên mặt Xuân Vũ rõ ràng là không được tự nhiên.

“Tỷ ngồi xuống đi, có gì thì nói ra, giữa chúng ta sao lại còn phải câu nệ như vậy.” Xuân Phong sống chung với Xuân Vũ đã lâu, tất nhiên sẽ cảm nhận được sự bất thường của cô.

“Ta có cảm giác muội và Diêu Vương rất quen thuộc với nhau. Hai người thường xuyên gặp mặt sao?” Xuân Vũ gắt gao nắm chặt chiếc khăn tay, nhỏ giọng nói.

“Sao thế được, hắn là hoàng tử mà. Hắn ở Kinh thành xa xôi, sao ta có thể thường xuyên gặp hắn được. Là do lần trước hắn chữa thương ở nhà chúng ta thôi, tất cả chúng ta đều quen hắn mà.” Xuân Phong nghe đại tỷ nói thì sửng sốt, biểu cảm của cô lộ liễu thế sao? Cô bắt đầu nói vòng vo với Xuân Vũ.

“Thật sao?” Xuân Vũ có chút nghi hoặc nhìn Xuân Phong, chẳng nhẽ cảm giác của nàng sai sao?

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Đương nhiên là như vậy. Mẹ còn nói chúng ta nên hạn chế giao du với hắn còn gì. Hơn nữa, hôm nào muội cũng bận rộn như vậy, làm gì có thời gian để ý những chuyện đó.” Xuân Phong nhấc chén nước lên uống một ngụm để che giấu sự hoảng loạn của mình.

“Đại tỷ, tỷ quan tâm đến chuyện của hắn như vậy, có phải là thích hắn rồi không?” Xuân Phong cố ý trêu Xuân Vũ.

“Muội nói nhảm gì vậy? Ta quan tâm muội, muội lại cho là ta lòng lang dạ sói đúng không? Ta không thèm quan tâm muội nữa bây giờ.” Xuân Vũ bị Xuân Phong trêu, có chút đỏ mặt, hờn dỗi nói.

“Được rồi, được rồi, ta biết tỷ tỷ quan tâm ta. Đừng lo lắng, ta tự biết mình đang làm gì. Cũng muộn rồi, tỷ về đi nghỉ đi.” Xuân Phong mỉm cười giả lả, đẩy Xuân Vũ ra khỏi cửa, càng làm cho Xuân Vũ thấy lạ.

“Thôi được rồi, muội đi  nghỉ sớm đi.” Xuân Vũ vẫn còn điều muốn nói, nhưng thấy Xuân Phong như vậy, cũng không nói nữa, quay người bước về phòng mình.

“Phù, may quá, thiếu chút nữa là bị đại tỷ phát hiện. Chẳng lẽ biểu hiện lúc nãy của mình và hắn thân thiết thế sao? Làm gì có chứ.” Xuân Vũ đi rồi, Xuân Phong một mình lẩm bẩm trong phòng.

    ...

Bên này, lão phu nhân đã ra lệnh bán Đông Mai và Tiểu Cúc ra khỏi phủ. Hai người vẫn đang ở Thục Hương viện cầu xin Đại tiểu thư đứng ra cầu tình cho họ. Nhưng làm gì có chuyện Hạ Sính Đình tốt như vậy. Cô ta đâu ngốc đến mức thương xót cho hai nha hoàn xấu số này. Làm như vậy không phải là tát vào thẳng mặt Xuân Phong, công khai thể hiện Xuân Phong không bằng hai đứa nha hoàn này sao? Mặc dù trong lòng thực sự nghĩ như vậy, nhưng cô sẽ không làm những chuyện ngu ngốc như thế.

Loading...