Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 177

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:40:56
Lượt xem: 84

Hạ Sính Đình nói xong, không đợi Xuân Phong đồng ý, trực tiếp sai người đi tìm đại phu. Một nha hoàn lập tức chạy ra khỏi cửa mời người đến. Xuân Phong đứng đó, lặng lẽ nhìn tất cả, không nói gì. Cô chỉ sai Thuỷ Trúc đem tấm rèm buông xuống ngăn cách bản thân và những người bên ngoài. Ở thời đại này, giữa nam nữ vẫn có nhiều nguyên tắc, đây lại là phòng riêng của cô, càng phải cẩn thận. Cô không muốn sau này bị truyền ra tiếng xấu gì.

“Tiểu thư, Lưu đại phu đến rồi.” Ma Ma dẫn người vào, báo cáo.

“Được rồi, Lưu đại phu, ngài có thể cho ta biết đây là loại thuốc gì không?” Hạ Sính Đình đưa bát thuốc cho nha hoàn, để nha hoàn mang ra cho đại phu. Đại phu cẩn thận ngửi, còn quệt một ít thuốc vào miệng nếm thử.

“Hồi bẩm Đại tiểu thư, đây là một chén thuốc bổ huyết.” Lưu đại phu đặt bát xuống, cung kính đáp.

“Vậy sao? Lưu đại phu có chắc chắn không?” Hạ Sính Đình thản nhiên hỏi.

“Chắc chắn.” Lưu đại phu tự tin.

“Sao lại thế được, muội muội, không phải ngươi bị phong hàn sao, tại sao lại uống thuốc bổ huyết? Muội muội, chẳng lẽ là. . . “ Hạ Sính Đình giả vờ kinh ngạc. Không chỉ Hạ Sính Đình, cả mẹ Xuân Phong và Xuân Vũ cũng bối rối, sao Xuân Phong lại uống thuốc này?

Thấy Hạ Sính Đình ra vẻ ngạc nhiên nhưng lại không giấu nổi đắc ý, Xuân Phong thầm đánh giá, kỹ năng diễn xuất của vị tiểu thư này cũng không quá tốt, chỉ có thể lừa được những người thực sự quan tâm cô như mẹ và đại tỷ thôi.

“Phong nhi, có chuyện gì vậy? Con bị thương ở đâu sao? Nhanh cho mẹ xem.” Phản ứng đầu tiên của mẹ là sợ cô bị thương, lập tức quan tâm, hỏi han.

“Đúng vậy, Nhị muội, có chuyện gì vậy? Làm sao có chuyện muội tự kê sai đơn cho mình được.” Xuân Vũ cũng thắc mắc, thuốc là do cô tự đi mua, theo lý thì không ai động đến được, mà kể cả có động đến, họ cũng sẽ không đổi lại thành một thang thuốc bổ khác.

“Mẹ, đại tỷ, ta không sao, đừng lo lắng.” Xuân Phong an ủi, ánh mắt lại nhìn về phía Hạ Sính Đình, ám chỉ bọn họ dường như Hạ Sính Đình có chuyện muốn nói.

“Xuân Phong tiểu thư trông không giống như bị thương, sao lại uống thứ này, không phải là bị ẩy thai chứ? Trước đây Thanh di nương. . .” Một nha hoàn đứng bên cạnh Hạ Sính Đình sợ hãi, rụt rè nói.

“Câm miệng! Ngươi nói bậy bạ gì đó, Xuân Phong biểu muội sao có thể là loại người này. Tuy ngày thường tiểu thư ra ngoài có chút nhiều, nhưng ta tin tưởng muội ấy không phải là người tư thông cùng người khác khi chưa thành gia lập thất. Các ngươi đừng có nói bậy.”

Hạ Sính Đình nghiêm túc răn đe nha hoàn, nhưng lại gián tiếp chỉ ra rằng Xuân Phong hàng ngày chạy ra ngoài là để cọ xát cùng người khác.

Thấy Hạ Sính Đình cứng rắn ngăn cản, nha hoàn sợ hãi quỳ xuống: “Xin đại tiểu thư tha tội. Nô tỳ không có ý gì khác, chỉ là Thanh di nương ở Đông Hương Viện bị sinh on mấy hôm trước cũng uống loại thuốc này. Cho nên nô tỳ nghĩ . . .”

“Ngươi nghĩ cái gì? Ngươi nghĩ Xuân Phong biểu muội chưa lấy chồng mà chửa hoang sao? Ngày thường ta quản giáo ngươi thế nào, giờ học được cách tọc mạch chuyện của chủ tử rồi sao?” Hạ Sính Đình nói một hơi, thần sắc nghiêm nghị, quát nha hoàn.

“Xuân Phong, chuyện này rốt cuộc là sao?” Nghe nha hoàn nói, mẹ Xuân Phong thấy trái tim như bị bóp nghẹt, bà lo lắng nắm lấy cánh tay Xuân Phong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-177.html.]

“Mẹ, mẹ có tin con không?” Xuân Phong không giải thích mà nhìn thẳng vào mắt bà.

Mẹ Xuân Phong lẳng lặng nhìn Xuân Phong một lúc rồi nói: “Mẹ tin con.”

Xuân Phong mỉm cười gật đầu, cảm ơn sự tín nhiệm của mẹ.

“Mẹ, mẹ đừng lo lắng, mọi chuyện sẽ rõ ràng thôi.” Xuân Phong kiên định nói với mẹ.

Khi Xuân Phong và mẹ đang nói chuyện, ngoài cửa lại xôn xao một hồi.

“Chuyện gì vậy? Sao lại phạt nha hoàn này?” lão phu nhân thấy nha hoàn lúc nãy đang khóc lóc, vừa quỳ vừa tự tát liền nói.

Lão phu nhân nghe nói Xuân Phong đã khoẻ hơn, định đến thăm, nhưng vừa vào sân đã thấy một màn như vậy, không khỏi có chút không vui.

“Thưa bà, là do cháu gái quản không nghiêm, để nha hoàn này nói năng linh tinh, làm vấy bẩn thanh danh Xuân Phong muội muội, nên cháu gái mới trách phạt.” Hạ Sính Đình thấy lão phu nhân đến thì nhanh chóng biến lại thành bộ dáng cháu gái ngoan ngoãn, bước lên đỡ lấy bà cụ, cung kính nói.

“Thế sao? Vu khống, ảnh hưởng đến thanh danh chủ tử, đáng bị phạt.” lão phu nhân nghiêm khắc nhìn về phía nha hoàn, không chút thương hại.

“Nói xem, rốt cuộc là chuyện gì, sao lại liên quan đến thanh danh của Xuân Phong?” lão phu nhân được Hạ Sính Đình dìu đến, ngồi vào chiếc ghế đệm trong phòng, thấy mấy người Xuân Phong đang định hành lễ, liền xua tay miễn cho các nàng, trực tiếp hỏi.

“Là thế này, hôm nay con dẫn Lưu đại phu đến thăm Xuân Phong muội muội. Con vô tình phát hiện ra Xuân Phong muội muội uống nhầm thuốc. Lưu đại phu cũng xác nhận thuốc này là thuốc bổ huyết. Thanh di nương mấy hôm trước có bị ẩy, con đến thăm, nha đầu này mới thấy thuốc này giống thuốc Thanh di nương uống hôm đó, cho nên hẳn là nghĩ. . . “

“Nghĩ cái gì? Nghĩ Xuân Phong nha đầu là loại nữ nhân không đứng đắn? Quả thực là hỗn trướng, đáng chớt!” lão phu nhân đập bàn, cao giọng mắng. Nha hoàn đang quỳ sợ đến mức cúi rạp xuống, sợ sẽ bị bà cụ xử ử.

Thấy lão phu nhân bảo vệ Xuân Phong như vậy, Hạ Sính Đình không khỏi lại một phen ghen tị.

“Bà nội, cháu gái cũng hiểu Xuân Phong muội muội không phải là người như vậy. Mặc dù muội muội hàng ngày có thích ra ngoài dạo chơi, dung mạo xinh đẹp, nhưng con cũng tin tưởng nhân phẩm của Xuân Phong, muội ấy nhất định là người chính trực, lương thiện giống như cô cô.” Hạ Sính Đình giống như vô tình nói, nhưng thực sự đã đẩy Xuân Phong đến vách đá rồi, thậm chí còn kéo theo cả mẹ cô. Cái gì mà xinh đẹp, lại thích chạy ra ngoài, ý là nói Xuân Phong thích ra ngoài làm chuyện này kia chứ gì? Lại còn nói là giống cô cô, không phải là nói đến chuyện mẹ Xuân Phong bỏ nhà theo cha cô, tự quyết định hôn sự sao?

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Lời này có chút quá đáng rồi, Xuân Phong có thể tha thứ cho người chửi bới mình, nhưng động vào người nhà cô thì xong rồi.

Nghe Hạ Sính Đình nói xong, sắc mặt lão phu nhân lập tức thay đổi. Dung mạo Xuân Phong quả thực là rất xinh đẹp, không kém gì các tiểu thư trong kinh thành này. Hơn nữa, đúng là dạo này cô hay ra ngoài, còn đi đến tận giờ cơm tối mới về. Nhắc đến chuyện của mẹ Xuân Phong, tuy nói là bà tha thứ, nhưng không có nghĩa là bà đồng ý những chuyện như vậy.

Nhìn cách hành xử thường ngày của Xuân Phong cũng không giống loại  người kia, nhưng dù sao con bé cũng lớn lên ở nông thôn, lên Kinh thành mới mẻ, không khỏi dễ bị cám dỗ. Nghĩ đến đây, lão phu nhân bắt đầu do dự.

Xuân Phong tự nhiên nhìn ra được sự thay đổi của bà, tiến lên một bước, mỉm cười nói: “Bà ngoại, nếu có người nghi ngờ, vậy xin bà hãy mời một vị đại phu đến, chẩn bệnh và điều trị cho Xuân Phong xem cuối cùng chân tướng là thế nào, không phải là sẽ rõ ràng sao?”

Loading...