Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 178
Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:41:10
Lượt xem: 88
Sự do dự của bà làm cho Xuân Phong có chút chạnh lòng. Dù thời gian sống chung không lâu, nhưng Xuân Phong đã xem bà như bà ruột của mình. Đứng trước sự nghi ngờ của người mình coi như người thân, Xuân Phong khó tránh khỏi có chút không vui.
Nếu bọn họ không tin, vậy thì cứ để cho họ xem, cây ngay không sợ c.h.ế.t đứng, Xuân Phong cũng chẳng sợ gì.
“Ừ, Xuân Phong nha đầu nói đúng, tìm đại phu đến đi, cũng là chứng minh cho sự trong sạch của nó. Nếu có người bịa đặt, cố ý vấy bẩn thanh danh của tiểu thư, đừng trách ta ra tay vô tình.” Lão phu nhân khẽ gật đầu, đồng ý với đề nghị của Xuân Phong, đồng thời cũng tự gạt bỏ đi chút nghi ngờ trong lòng. Bà quay đầu nhìn nha hoàn đang quỳ, nghiêm giọng nói.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Nha hoàn nghe xong, càng cố gắng cúi người thấp hơn, im lặng không dám lên tiếng.
“Bà nội nói đúng, cháu gái cũng hi vọng sớm chứng minh sự trong sạch của Xuân Phong muội muội, không để người ngoài đàm tiếu. Lưu đại phu chắc vẫn ở ngoài, không bằng nhờ hắn vào chẩn mạch cho muội muội, có được không ạ?” Hạ Sính Đình nói xong, người không biết còn tưởng nàng ta và Xuân Phong là tỷ muội thân thiết không chừng.
“Ừ, đi mời đi.” Lão phu nhân gật đầu, quay lại nhìn Xuân Phong, dịu dàng nói: “Nào, Xuân Phong, qua đây với ta. Con yên tâm, có bà làm chủ cho con, không ai đổ oan cho con được.”
Xuân Phong mỉm cười đi về phía lão phu nhân, cung kính nói: “Đa tạ tổ mẫu.”
Vẫn là cung kính, hữu lễ như trước kia, nhưng đã không còn thân mật như vậy nữa.
Lão phu nhân thấy Xuân Phong vẫn hữu lễ như vậy, cũng không nghĩ nhiều, thân thiết kéo Xuân Phong ngồi xuống cạnh mình.
Hạ Sính Đình thấy lão phu nhân vẫn yêu thương Xuân Phong, trong lòng lại tức giận: “Hừ, ta xem ngươi có thể kiêu ngạo đến lúc nào. Để chút nữa ta cho ngươi đẹp mặt.”
“Thảo dân bái kiến lão phu nhân, nghe nói sức khoẻ lão phu nhân dạo này tốt lên nhiều, thảo dân mừng thay cho lão phu nhân. Chúc mừng lão phu nhân.” Lưu đại phu vừa vào cửa đã cúi đầu chào bà cụ.
“Lưu đại phu khách khí rồi. Hôm nay phiền ngươi xem giúp nha đầu này của ta, xem rốt cuộc là có chuyện gì.”
“Vâng, lão phu nhân.” Lưu đại phu đứng thẳng dậy, đi về phía Xuân Phong, giơ tay làm động tác mời, ý bảo Xuân Phong đưa tay ra để hắn bắt mạch.
Vì ở đây đã có lão phu nhân, Xuân Phong cũng không vào phòng, hạ rèm nữa, mà trực tiếp ngồi vào bàn, duỗi tay ra. Ở Kinh thành, Lưu đại phu vẫn là người giỏi có tiếng, trước đây ông cũng từng chữa bệnh cho bà, nên có thể coi là người quen trong phủ. Quen biết nhiều năm, lão phu nhân biết hắn là người đáng tin cậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-178.html.]
Lưu đại phu chẩn mạch xong, liền dứng dậy, kính cẩn nói với bà cụ: “Hồi bẩm lão phu nhân, vị tiểu thư này mất m.á.u quá nhiều, có chút suy nhược, mất máu, hẳn là cho ngoại thương gây ra. Nhưng chỉ cần uống thêm thuốc bổ huyết, tĩnh dưỡng một thời gian là có thể hồi phục.”
“Ngoại thương?” lão phu nhân nghi hoặc nhìn Xuân Phong một cái, rồi lại nói: “Đa tạ Lưu đại phu. Lý ma ma, dẫn Lưu đại phu đến phòng tài vụ nhận thưởng đi.”
“Đa tạ lão phu nhân, thảo dân cáo lui.” Lưu đại phu nghe nói được thưởng thì vui vẻ, cung kính chào lão phu nhân rồi theo Lý ma ma ra ngoàii.
“Được rồi, hiện tại sự việc đã rõ ràng. Rõ ràng là nha hoàn kia nói hươu nói vượn. Người đâu, lôi nó xuống, phạt 20 trượng!” tiễn Lưu đại phu xong, lão phu nhân tuy có chút nghi hoặc, nhưng trước tiên vẫn trách phạt người tung tin đồn thất thiệt đã. “Nha đầu Xuân Phong này, làm sao mà lại bị thương vậy.”
Phạt 20 trượng, lần này lão phu nhân ra tay đúng là tàn nhẫn. Nhận 20 gậy này, nha đầu kia không chớt thì cũng bị phế. Đây chính là bà cụ đang thể hiện sự sủng ái với Xuân Phong, hay chính xác hơn là với con gái mình. Lão phu nhân cũng đang giớt gà doạ khỉ, làm cho bọn hạ nhân hiểu rõ, chủ tử chính là chủ tử, không đến lượt hạ nhân bọn họ bàn tán. Đồng thời, bà cũng vì mẹ Xuân Phong mà đàn áp những kẻ lắm mồm này, kẻo lâu lâu họ lại mang chuyện xưa ra nói.
Nha hoàn quỳ trên mặt đất sợ đến ngây người, phạt 20 trượng là muốn lấy mạng của nàng rồi, nàng ta hoảng sợ cúi xuống cầu xin.
“Lão phu nhân tha mạng, lão phu nhân tha mạng. Nô tỳ không phải cố ý. Chỉ là nô tỳ nghe nha hoàn của Xuân Phong tiểu thư là Tiểu Cúc nói là nghe thấy động tĩnh trong phòng Xuân Phong tiểu thư lúc nửa đêm. Hơn nữa Xuân Phong tiểu thư cũng chưa bao giờ cho các nàng ấy gác đêm, mỗi ngày đều cho các nàng lui ra sớm. Cho nên, hôm nay, nhìn thấy bát thuốc này, nô tỳ liền hiểu sai. Nô tì không dám nữa. Nô tì không dám loạn ngôn nữa. Nô tì không dám nữa. Xin lão phu nhân tha cho nô tì một mạng. . .” Đông Mai quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu cầu xin.
"Đông Mai to gan, còn dám nói bậy. Phòng Xuân Phong sao có thể có nam nhân. Nếu ngươi còn nói nhảm, dù bà có tha cho ngươi, ta cũng không tha cho ngươi. Mau câm miệng.” Hạ Sính Đình tỏ vẻ tức giận, chỉ thẳng vào Đông Mai, quát.
“Tiểu thư nô tì không nói nhảm, nô tì nói đều là sự thật. Nếu không tin có thể gọi Tiểu Cúc ra đối chất. Nô tì không dám nói sai trước mặt lão phu nhân và đại tiểu thư!” Đông Mai khẩn thiết cầu xin, như là đang nắm lấy sợi rơm cứu mạng.
“Bà đừng nghe nha hoàn kia nói bậy. Con tin Xuân Phong muội muội là người hiểu lễ nghĩa, nhất định sẽ không làm mấy chuyện như tư thông với người khác ngay trong nhà như thế.” Hạ Sính Đình lại diễn thành bộ dáng ngây thơ, nhưng những lời nói ra thì lại ác độc đến mức nào. Rõ ràng nha hoàn chỉ nói là nghe thấy động tĩnh trong phòng Xuân Phong, nhưng qua lời cô ta đã thành Xuân Phong lén gặp đàn ông trong phòng. Ý tứ kia rõ ràng là Xuân Phong thân mật với người khác ngay trong phòng, sau đó không cẩn thận mà mang thai, rồi há hai, vì thế mới uống thuốc bổ huyết kia.
Nếu không phải Lưu đại phu vừa mới khẳng định là Xuân Phong mất máo do ngoại thương, e là mọi người đều sẽ tin lời này của cô ta.
Lão phu nhân thần sắc phức tạp nhìn Hạ Sính Đình, không nói gì, nhưng Hạ Sính Đình lại đang đắm chìm trong niềm vui của mình, không chú ý tới sắc mặt của lão phu nhân. Cô muốn xem xem hôm nay Xuân Phong định thoát thân thế nào. Cô đã tính hết rồi, cho dù không đuổi được Xuân Phong ra khỏi nhà, cô cũng sẽ làm cho lão phu nhân không sủng ái Xuân Phong nữa. Xuân Phong mất đi sự yêu thương của bà, mọi chuyện sẽ do cô quyết định. Trước đây Xuân Phong hại cô thảm như vậy, lần này cô sẽ trả lại đầy đủ.
“Xuân Phong muội muội, ngươi mau nói gì đi, mau nói gì với bà đi, ngươi không có tư thông gì với ai.” Hạ Sính Đình giả vờ gấp thay cho Xuân Phong, như là thật sự sốt ruột thay cho cô, miệng lại lần nữa lặp lại mấy chữ tư thông.
“Đa tạ biểu tỷ tín nhiệm, không phải nói là Tiểu Cúc nghe thấy động tĩnh sao? Vậy đưa nàng ra đây đối chất thôi.” Xuân Phong không thèm để ý, lắc đầu, không muốn giải thích nhiều.
Cách làm của Xuân Phong luôn là dùng chứng cứ để nói chuyện, giống như cảnh sát muốn bắt người thì phải có căn cứ. Dùng chứng cứ, lập luận để tát lại những con người này mới là cách phản bác tốt nhất.