Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 176

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:40:40
Lượt xem: 83

“Mẹ, mẹ đừng nghe Xuân Phong nói nhảm, con còn chưa muốn kết hôn đâu!” Xuân Vũ ngượng ngùng nói.

“Ta cũng nghĩ như vậy đó, ta nói với con mấy lần rồi,con nghiêm túc  suy nghĩ chuyện này đi, váy cưới của con cũng sắp may xong rồi còn gì.” Mẹ Xuân Phong gật đầu. Thời gian qua nhiều chuyện xảy ra, chuyện thành gia của con gái cứ thế mà bị trì hoãn, còn tiếp tục như thế nữa, cô sẽ biến thành gái lỡ thì mất. Bà cũng phải đến nhờ bà ngoại và cữu cữu bọn trẻ hỏi xem ở Kinh thành có công tử nào phù hợp không, chọn nhà nào tốt một chút, để Xuân Vũ ít chịu thiệt thòi.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Cả nhà Xuân Phong đang ăn sáng, tám chuyện, một nha hoàn đột nhiên chạy vào, thì thầm gì đó với Thuỷ Trúc.

Thuỷ Trúc lập tức nói với Xuân Phong: “Tiểu thư, đại tiểu thư dẫn một nhóm người đến chỗ chúng ta, thái độ có vẻ không được tốt lắm, người xem. . . “

“Ngươi nói là Sính Đình biểu tỷ hả? Cô ta sao hôm nay lại rảnh rỗi đến đây vậy? Cô ta dẫn theo bao nhiêu người?” Xuân Phong trong lòng đoán chừng những người này đến đây là có mục đích không tốt, liền nhướng mày hỏi Thuỷ Trúc.

“Nô tì nhìn qua, có khoảng mười mấy người.” Thuỷ Trúc thành thật bẩm báo. Dựa vào kinh nghiệm của cô, lần này Đại tiểu thư đến không thể là chuyện tốt, chỉ mong cô ấy đừng làm mọi chuyện quá đáng. Nếu không, người làm nô tỳ như bọn họ cũng không biết phải làm thế nào.

“Không sao đâu, nếu biểu tỷ đã muốn đến thăm ta, thì chúng ta cứ nhiệt tình tiếp đón thôi.” Xuân Phong cũng không quá để ý, chỉ cười cười.

“Phong nhi, con và Sính Đình. . .” mẹ Xuân Phong cũng thấy có chút bất thường, liền quay qua hỏi.

“Mẹ, không sao đâu, chắc là đại biểu tỷ đến thăm con thôi.” Xuân Phong mỉm cười trấn an mẹ. Dù sao cô cũng là khách ở đâu, nếu muốn soi mói gì cô, ít nhất cũng phải có lý do chính đáng. Từ lúc đến đây, Xuân Phong đã biết Hạ Sính Đình là người khó chung sống, nên làm gì cũng rất cẩn thận, cố gắng tránh đụng chạm với người này, không biết lần này cô đã đắc tội với cô ta lúc nào.

Xuân Phong không hề biết, dù cô không làm gì cũng là đắc tội với Hạ Sính Đình, chỉ riêng sự tồn tại của cô đã là đắc tội cô ta rồi.

“Ừ, biểu tỷ của con cũng không phải là người xấu, mấy đứa nên hoà hợp với nhau.” Mẹ Xuân Phong vẫn cho rằng Hạ Sính Đình là người đoan trang, hào phóng, lại thông minh. Nhưng hôm nay đã định sẵn là bà sẽ phải thất vọng.

“Cô cô và Xuân Vũ cũng ở đây sao, mọi người đến chăm sóc Xuân Phong à?” Hạ Sính Đình mới vào cửa đã đơn giản hành lễ với mẹ Xuân Phong một cái, rồi nói.

“Sao hôm nay biểu tỉ lại rảnh rỗi đến đây vậy? Mấy hôm nay thân thể Xuân Phong khó chịu, không đến hỏi thăm tỷ tỷ được, mong tỷ tỷ không trách tội.” trước khi mẹ và đại tỷ kịp lên tiếng, Xuân Phong đã giả lả cười nói.

Hạ Sính Đình nhìn nụ cười tươi tắn, xinh đẹp của Xuân Phong, ghen tị đến mức muốn tiến lên xé nát khuôn mặt cô. Nhớ lại những lời Lạc Vân Y nói trước đây, ngọn lửa phẫn nộ lại bùng lên, nhưng cô vẫn biết đây không phải là lúc phát tác.

“Sao lại thế được chứ, ta nghe nói muội không khoẻ, bị nhiễm phong hàn nên đến thăm. Muội khoẻ lên nhiều chưa?” Hạ Sính Đình áp chế lửa giận trong lòng, giả bộ thân thiết.

“Cảm ơn tỷ tỷ quan tâm, ta đã khoẻ lên nhiều rồi. Biểu tỷ thân thể quý giá, nên ở trong phòng, chiếu cố bản thân thật tốt.” Xuân Phong chửi thầm trong lòng, đến thăm ốm còn phải mang nhiều người thế sao? Đúng là biết nói đùa. Nhìn thấy những ánh mắt dò xét từ những người phụ nữ đứng sau cô ta, Xuân Phong càng thêm chắc chắn, hôm nay người này đến đây chắc chắn là để điều tra chuyện gì.

Nghe Xuân Phong nói, Hạ Sính Đình cũng thầm oán giận, cái gì mà thân thể quý giá, cái gì mà chiếu cố bản thân, là đang mỉa mai chuyện cô không thể sinh con sao? Nhắc mới nhớ, chuyện này chính là Xuân Phong nói ra, biến cô thành trò cười, nếu không, làm sao cả nhà biết được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-176.html.]

“Muội muội nói gì vậy, chúng ta là tỷ muội, ta tất nhiên phải quan tâm muội rồi.” Hạ Sính Đình cười ngọt ngào, như thể một người tỷ tỷ thật sự yêu thương, quan tâm muội muội của mình vậy.

“Sao không mời ta vào phòng vậy?” Hạ Sính Đình cố ý liếc liếc vào phòng Xuân Phong.

“À, ta mải nói chuyện với tỷ mà quên mất, thật là thất lễ, mời tỷ vào uống trà.”

“Giả vờ thôi mà, tưởng ta không làm được chắc, để xem ngươi có thể giả vờ được bao lâu!” Xuân Phong thầm nói.

Hạ Sính Đình kiêu ngạo bước vào phòng Xuân Phong.

“Thuỷ Trúc, pha trà cho đại tiểu thư.” Xuân Phong vừa bước vào phòng đã ra lệnh cho Thuỷ Trúc, “trà nước đầy đủ, ta cùng ngươi diễn kịch đến chán thì thôi!”

“Vâng”, Thuỷ Trúc cung kính đáp lại, lui về sau.

Hạ Sính Đình vào phòng, đi thẳng đến bàn nơi cả nhà cô vừa ăn cháo xong, trên bàn vẫn còn bát đũa chưa dọn đi. Xuân Phong thấy vậy, sai hạ nhân dọn xuống, nhưng Hạ Sính Đình lại nhẹ giọng nói: “Chờ chút đã.”

Nha hoàn vội đặt bát đũa trong tay xuống, đứng sang một bên chờ lệnh.

“Muội muội, đây là thuốc muội uống còn dư sao?” Hạ Sính Đình tỏ vẻ khó hiểu, cầm bát thuốc Xuân Phong đã uống trước đó lên, trong đó vẫn còn sót lại một ít.

“Ừ, có chuyện gì vậy? Có vấn đề gì không?” Xuân Phong nhướng mày hỏi.

“Sao ta ngửi mùi thuốc này giống mùi thuốc của Thanh di nương vậy? Đừng nói là muội kê nhầm thuốc cho bản thân nhé.” Hạ Sính Đình nói, vẻ mặt kinh ngạc, hoảng sợ.

“Làm gì có chuyện đó, bệnh của ta mà ta còn không biết sao, biểu tỷ đúng là biết nói đùa.” Đến đây, Xuân Phong đã hiểu được mục đích chuyến viếng thăm của Hạ Sính Đình. Có vẻ như cô ta đang cố làm ầm chuyện đơn thuốc. Cô cũng muốn xem cô ta soạn kịch bản thế nào.

“Muội muội có chắc là kê đúng đơn thuốc không? Có phải là cảm sốt đến mơ hồ, nhớ sai dược liệu nên kê nhầm không?” Hạ Sính Đình lại nhắc lại.

“Đại biểu tỷ thật là có tâm. Nhưng thân là một đại phu, làm gì có chuyện ta kê nhầm thuốc. Hơn nữa, nếu kê sai thuốc, ta uống mấy ngày nay, chẳng phải là nên xảy ra chuyện rồi sao?” Xuân Phong sao có thể thừa nhận chuyện này, nếu thừa nhận, không phải cô ta sẽ nói lần trước chẩn đoán cho cô ta sai luôn sao?

Đây chính là câu nói mà Hạ Sính Đình chờ đợi, cô ta bắt đầu đắc ý.

“Nhưng sao ta lại ngửi thấy mùi giống của Thanh di nương uống trước đây nhỉ? Người ta nói d.a.o sắc không gọt được chuôi, hay là ta cho đại phu khác đến xem cho muội. Muội muội cũng không dễ dàng gì mới về được kinh thành đoàn tụ với chúng ta, nếu lỡ xảy ra việc gì thì thật đáng tiếc. Vừa lúc hôm nay Lưu đại phu nổi tiếng nhất Kinh thành cũng đến đây bắt mạch cho ta, thuận đường gọi hắn qua đây xem cho muội chút. Người đâu, gọi đại phu vào!”

Loading...