Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 169

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:38:47
Lượt xem: 126

Lòng Lạc Vân Y tràn ngập phẫn hận, cô không cam lòng bản thân vị nốc ao dễ dàng như thế.

Nhìn một vòng xung quanh, cô âm thầm ghi hận tất cả mọi người, nhất là nhà Xuân Phong. À, không phải là ghi hận, chỉ là hận hơn cả trước đây mà thôi.

“Người đâu, kéo tiện tì này xuống, đánh chớt rồi ném ra bãi tha ma ngoài thành đi!” đợi lão phu nhân rời đi, Vương thị hung ác ra lệnh. Lập tức có mấy người cao lớn vạm vỡ kéo Lục La đi. Lục La đã biết kết cục của mình, không giãy dụa phản kháng, chỉ hét lên một tiếng: “tiểu thư!”. Trong mắt cô là sự cầu xin hèn mọn, còn có một chút không cam lòng. Cô đã hy sinh mạng sống của mình để cứu vị tiểu thư này, hy vọng tiểu thư có thể vì thế mà tha cho người nhà cô, cô không khỏi nghĩ đến người đệ đệ nhỏ tuổi của mình.

Đáng tiếc, lúc này Lạc Vân Y vẫn đắm chìm trong uất ức và tức giận, nào có để ý đến ánh mắt của một tiểu tốt sắp chớt như cô.

Một lúc sau, trong Lan Hương viện vang lên vài tiếng thét thê lương, nhưng cũng chỉ vỏn vẹn mấy tiếng đó, tất cả lại rơi vào im lặng. Mọi thứ khôi phục lại như trước, chỉ khác là một sinh mệnh đã hoàn toàn biến mất trên cõi đời này.

Xử lý Lục La xong, Vương thị dẫn rời đi, không nói thêm một lời. Mặc dù Lục La đã bị xử lý, nhưng rõ ràng sự việc vẫn còn nhiều điều nghi vẫn, Vương thị hoàn toàn hiểu rõ. Lúc này, bảo bà đi hoà nhã với người có thể chính là người giật dây hãm hại con gái, bà không làm được. Hơn nữa, người này lại còn chính là người bà dốc lòng chăm sóc!

Ngay khi người của Vương thị rút lui, toàn bộ Lan Hương viện lập tức chìm vào yên lặng, thậm chí còn có chút tiêu điều. Lạc Vân Y ngồi trong viện cười lạnh.

“Hãy đợi đó, sẽ có ngày ta trở về, không những thế, ta sẽ dẫm lên tất cả bọn ngươi mà quay về!”

Hai nha hoàn nhị đẳng tiến lên, thận trọng hỏi: “Tiểu thư, giờ chúng ta thu dọn đồ đạc, chuẩn bị trở về nhé?”

“Cút!” vừa nghe thấy hai chữ “trở về”, tất cả tức giận trong lòng Lạc Vân Y phun trào, cô quay ra, quát vào mặt họ với vẻ mặt dữ tợn.

Hai nha hoàn sợ hãi đến mức run rẩy, lùi lại hai bước, nước mắt trào ra. Tiểu thư như thế thật đáng sợ, tiểu thư dịu dàng hiểu chuyện của họ đâu rồi? Họ chưa bao giờ thấy tiểu thư thế này, thật là doạ người!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-169.html.]

    ...

Chiều hôm đó, Lạc Vân Y thu thập hành lý, trở về Lạc phủ. Tất nhiên, không ai biết tình hình bên trong Lạc phủ khi cô ta trở về sẽ như thế nào.

Lão phu nhân trở về viện của mình, ngồi trên chiếc ghế mềm, chậm rãi thở dài. Bà biết Lục La là thị nữ của Lạc Vân Y, làm gì có chuyện Lạc Vân Y không biết Lục La đang làm gì. Nhưng dù biết sự thật đằng sau, bà cũng không thể nghiêm túc trừng phạt Lạc Vân Y. Nếu muốn cho Lạc Vân Y một sự trừng phạt thích đáng, bà có thể dùng lí do gì đây? Chẳng lẽ lại công khai cô bày mưu hãm hại Đại tiểu thư, làm cho cô ấy không còn khả năng làm mẹ? Nhưng vì thanh danh của Hạ Sính Đình, cũng là vì mặt mũi của Hộ Quốc Công phủ, bà không thể làm thế. Nếu chuyện này bị đồn ra ngoài, không chỉ ảnh hưởng đến Lạc Vân Y, Hạ Sính Đình, mà còn ảnh hưởng đến danh tiếng của toàn bộ Hộ Quốc Công phủ và toàn bộ  các tiểu thư trong phủ. Ai dám cưới một nữ nhân độc ác đến mức đầu độc em gái, hơn nữa, đã có 1 người như vậy, lấy gì đảm bảo không có người thứ 2.

Vì vậy, dù trong thâm tâm Vương thị cũng hiểu và đau khổ trước sự việc, nhưng bà cũng không thể làm gì hơn ngoài cố nuốt cơn giận xuống.

Đến gần giờ cơm tối, Xuân Phong mới trở về. Để tìm một của hàng phù hợp, Xuân Phong và Xuân Vũ đã đi loanh quanh cả một ngày nhưng vẫn không tìm được chỗ thích hợp. Khi Xuân Phong đã sắp bỏ cuộc, cô quyết định trở lại phố Dung hoa để thử thêm lần nữa. Cô đã nhận định từ đầu, địa điểm lý tưởng nhất trong lòng cô vẫn là ở phó Dung Hoa phồn hoa này. Không ngờ cô lại tìm được một cửa hàng sắp sang nhượng, diện tích lại còn khá rộng, Xuân Phong vui mừng đến mức quên hết cả mệt nhọc cả ngày hôm nay. Sau khi hẹn chủ nhà ngày mai sẽ bàn bạc chi tiết và ký khế ước, Xuân Phong vui vẻ cùng Xuân Vũ về nhà. Trong bữa ăn, Xuân Phong nhận ra không khí có chút không đúng, nhưng vẫn đủ thông minh để không thể hiện ra, cô chỉ chú tâm chăm sóc bà cụ.

Kết thúc bữa ăn, trở về Hương Lăng Viện, mẹ cô mới kể cho cô nghe chuyện xảy ra ngày hôm nay. Xuân Phong nghe xong chỉ im lặng, nhẹ nhàng gật đầu, nhưng trên nét mặt rõ ràng mang một tia giễu cợt.

Đều là họ gieo gió gặt báo, không thể trách ai.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Quay về đêm trước khi Hạ Sính Đình bị đầu độc. Tối hôm đó, Xuân Phong đi ngủ sớm, cô ngủ rất ngon. Một lát sau, một bóng đen gầy gò lén lút đi vào Hương Lăng viện, bước đến phòng Xuân Phong.

Sau khi chắc chắn là không kinh động đến ai, bóng đen cẩn thận nhét gói đồ trong tay vào hộp trang điểm của Xuân Phong, còn nhét xuống thật sâu để không ai phát hiện ra. Sau khi làm xong việc, bóng đen lại lặng lẽ rời khỏi Hương Lăng viện, đi thẳng về Lan Hương viện. Người nọ nghĩ việc mình làm trời không biết đất không hay, lại không biết mọi việc đều đã bị Huyền Dịch nấp trong bóng tối nhìn thấy tường tận. Lúc đó Xuân Phong vẫn đang ngủ say, Huyền Dịch không muốn quấy rầy cô nên đã nhân dịp mọi người ngủ say mà đặt chiếc túi về lại Lan Hương viện. Sau khi Hạ Sính Đình bị đầu độc, Huyền Dịch mới kể lại cho cô biết chuyện này. Xuân Phong nghe xong cũng không trách Huyền Dịch tự ý hành động, còn khen hắn xử lý rất tốt. Cô không muốn nhúng tay vào mấy chuyện này, cứ để cho họ tự chơi với nhau đi. Nhưng việc Lạc Vân Y muốn vu oan giá hoạ cho cô, cô sẽ phải để tâm phòng bị. Tại sao Lạc Vân Y lại muốn gài bẫy cô, cô thậm chí chẳng hay tiếp xúc với cô ta, chứ đừng nói đến gây hấn gì. Liệu Hạ Sính Đình có liên quan trong việc này không? Trong lòng Xuân Phong đầy nghi ngờ, những người xung quanh Hạ Sính Đình đều là những người Vương thị đã lựa chọn cẩn thận, lẽ ra không nên xảy ra sai lầm cơ bản thế này. Hơn nữa, hôm đó, đồ ăn thức uống của Hạ Sính Đình đã được kiểm tra cẩn thận, không phát hiện ra vấn đề gì. Vậy rốt cuộc Hạ Sính Đình trúng độc như thế nào?

Xem ra chỉ có một cách lý giải duy nhất là Hạ Sính Đình cố ý đầu đậu chính mình, mục đích có lẽ cũng giống như Lạc Vân Y. Nhưng một người như Hạ Sính Đình tại sao lại tàn nhẫn đến mức chọn một loại độc như thế, việc này Xuân Phong không thể hiểu nổi. Sự ganh ghét lớn đến mức nào lại khiến cho một người như Hạ Sính Đình sẵn sàng dùng cách cá c.h.ế.t lưới rách như thế để hại cô. Xuân Phong không hiểu, cũng không cần hiểu.

Xuân Phong nói chuyện với mẹ về cửa hàng, dặn mẹ đừng suy nghĩ nhiều về chuyện xảy ra ngày hôm nay. Cô cũng nhân tiện thăm dò ý kiến của mẹ về việc chuyển ra ngoài sống hoặc quay về Vân huyện. Khi nghe Xuân Phong nói đến vấn đề này, mẹ Xuân Phong đột nhiên yên lặng. Để mẹ có thời gian yên tĩnh suy nghĩ, mấy chị em chào mẹ rồi về phòng nghỉ ngơi.

Loading...