Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 166

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:37:59
Lượt xem: 53

Vụ đầu độc Hạ Sính Đình khiến cho Hộ Quốc Công phủ một phen gà bay chó sủa. Nhưng kể cả khi mở rộng điều tra, Tôn ma ma, phụ tá của Vương thị, vẫn báo cáo là không thể tra ra manh mối nào.

“Bẩm phu nhân, hậu viện của mấy thê thiếp và thứ nữ đều đã được lục soát cẩn thận, không tìm thấy bằng chứng nào về Hắc Hàn Thảo hay chứng cứ nào khác về vụ việc. Hiện chỉ còn lại viện của Tam tiểu thư và các chị biểu tiểu thư, cũng như chỗ lão phu nhân, người xem…”

Tôn ma ma cung kính báo cáo với Vương thị.

“Không tra ra mánh mối gì? Ngươi đã lục soát cẩn thận chưa?” Vương thị đứng phắt dậy, cao giọng hỏi.

Tôn ma ma nghe Vương thị nói, trong lòng có chút sợ hãi, lập tức quỳ xuống, chân thành nói: “Phu nhân, tiểu nhân không dám nói dối nửa lời. Tiểu nhân tự mình dẫn người đi tìm kiếm cẩn thận mấy lần rồi”.

“Ngươi đứng dậy đi. Mang theo vài người nữa, đến viện của mấy biểu tiểu thư kiểm tra một lần xem.” Vương thị thấy Tôn ma ma không có vẻ gì là đang nói dối, liền sai bà tiếp tục khám xét.

“Vâng, Lão nô tuân mệnh, lão nô đi ngay.” Tôn bà bà đứng lên, lên tục đáp lại.

“Chờ một chút, chỗ Tam tiểu thư để ta tự đi, ngươi đến chỗ Vân Y đi.” Tôn ma ma vừa định bước đi, Vương thị đã ngăn bà ta lại. Nghĩ kỹ, địa vị  mẹ Xuân Phong trong lòng lão phu nhân vẫn có chút khác biệt, để bà tự đi sẽ tốt hơn.

Vương thị dẫn theo một đám nha hoàn, nữ nhân đến Hương Lăng viện của mẹ Xuân Phong.

“Muội muội, muội có ở trong phòng không?” Vương thị vén rèm lên, hỏi to.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Đại tẩu, ta đây, tẩu vào ngồi đi.”

Mẹ Xuân Phong nghe ngoài cửa có động tĩnh, bỏ bức thêu trên tay xuống, định ra mở cửa, đã nghe thấy giọng nói của Vương thị.

“Muội đang làm gì vậy?” Vương thị mở lời.

“Không có gì, nhàn rỗi nên thêu thùa chút thôi. Sức khoẻ Sình Đình ổn hơn chưa?” mẹ Xuân Phong vốn đang may một số thứ làm của hồi môn cho Xuân Vũ, nhưng nghĩ đến chuyện của Hạ Sính Đình, bà cũng không nói thật với Vương thị. Bà lại lo lắng hỏi thăm sức khoẻ của Hạ Sính Đình. Vốn dĩ bà đã muốn đến thăm, nhưng nghe đại phu nói cô ấy cần nghỉ ngơi nên vẫn chưa đến.

“Sức khoẻ Sính Đình đã tốt lên nhiều rồi. Nhưng nó chỉ nhốt mình trong phòng, không chịu nói chuyện.” Vương thị lắc đầu chán nản.

“Muội muội, hôm nay ta đến là muốn phiền ngươi một chuyện, không biết. . .” Vương thị có chút xấu hổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-166.html.]

“Tẩu tử có chuyện gì thì cứ nói đi. Nếu ta có thể giúp, ắt hẳn sẽ không từ chối.” Mẹ Xuân Phong vẫn chưa biết người tẩu tử này cần bà làm gì, nhưng vẫn đáp ứng.

“Muội biết đó, lần này Sính Đình chịu bao nhiêu đau khổ, nhưng đến tận hôm nay vẫn chưa tìm ra hung thủ. Ta đã cho người kiểm tra hết hậu viện lẫn nơi ở của hạ nhân nhưng đều không có kết quả, giờ chỉ còn mỗi chỗ này. . .” Vương thị nói xong, mắt lại ầng ậc nước, nước mắt chua xót lại trào ra.

Thấy thế, mẹ Xuân Phong cũng thấy xót xa cho bà. “Tẩu tử, ta hiểu ý của tẩu rồi. Tẩu cứ dẫn người đi lục soát đi, chúng ta cũng mong sớm tìm được kẻ thủ ác, đòi lại công bằng cho Sính Đình. Hơn nữa, để cho công bằng, chúng ta cũng nên bị tra soát một lượt, cũng là để bảo vệ sự trong sạch của chúng ta.” Mẹ Xuân Phong vẫn luôn là người chu đáo, hiểu chuyện, dù sao đại tẩu cũng là người của đại ca bà, bà sẽ hết sức hỗ trợ người đại tẩu này. Bà cũng thực tâm quan tâm mọi người trong nhà, nên thoải mái để người của Vương thị tự do lục soát.

“Muội muội, cảm ơn ngươi.” Vương thị cảm kích. Bà đích thân tới đây là sợ người hầu không khéo léo sẽ gây ra phiền toái, có khi sẽ làm mẹ Xuân Phong có thành kiến với bà, đến lúc đó sẽ khó nói chuyện cùng lão phu nhân.

Được sự đồng ý của mẹ Xuân Phong, Vương thị nháy mắt với mấy ma ma ở phía sau, họ thức thời dẫn người đi tìm kiếm từng ngóc ngách. Lục soát xong, họ cẩn thận đặt mọi thứ về như cũ, không hề gây ra bất cứ sự lộn xộn nào, thậm chí còn không gây ra tiếng động lớn. Một lúc sau, tất cả ma ma và nha hoàn đều xong việc, kính cẩn đứng xếp hàng đợi lệnh của đại phu nhân.

Ma ma dẫn dầu bước tới báo cáo: “Bẩm phu nhân, trong viện của Tam tiểu thư không tìm thấy gì đáng nghi cả.”

“Được rồi, các ngươi quay về trước đi.” Vương thị gật đầu, ra hiệu cho bọn họ lui xuống.

Ma ma quay người dẫn đám người ra khỏi Hương Lăng viện, lặng lẽ đứng chờ ở ngoài cổng viện.

“Muội muội, hôm nay thật sự là mất mặt quá. Để sớm bắt được hung thủ, trả lại công bằng cho Sính ĐÌnh, tẩu tử ta cũng là bất đắc dĩ mới làm thế này. Đợi việc này kết thúc, ta sẽ cảm tạ các ngươi đàng hoàng." Vương thị đợi cho đám người hầu lui ra hết, mới nắm tay mẹ Xuân Phong, buồn bã nó.

“Tẩu tử, tẩu nói gì vậy. Gia đình ta phải cảm ơn tẩu mới đúng. Tiếc là chúng ta không thể giúp gì thêm cho tẩu. Tẩu cố gắng động viên Sính Đình nhé, gặp phải loại bất trắc này, không phải ai cũng chịu đựng được. Đứa nhỏ này phải chịu khổ rồi.” mẹ Xuân Phong lắc đầu, biểu thị không cần cảm ơn, cũng thấy tiếc thay cho Hạ Sính Đình.

Đứa trẻ này sinh ra trong danh gia vọng tộc, dung mạo xinh đẹp, nếu không có chuyện này xảy ra, chắc chắn sẽ được gả vào một gia đình quyền quý. Nhưng giờ lại bỗng dưng không thể sinh con nối dõi, cho dù hiện tại có thể phong bế thông tin, nhưng sau này lấy chồng rồi, nó sẽ phải sống ra sao? Lấy chồng 3, 5 năm vẫn không thể sinh con, không biết khoảng thời gian đó nó sẽ sống khổ sở thế nào.

Vương thị và mẹ Xuân Phong vẫn đang ngồi tâm sự, Tôn ma ma đã phái người đi thông báo. Nha hoàn nhỏ tuổi ghé tai Đại phu nhân nói gì đó, sắc mặt Vương thị trở nên có chút khó tin, thậm chí có chút dỡ tợn. khoảnh khắc tiếp theo, bà gần như nhảy dựng lên: “Ngươi nói gì? Ở đó sao?”

Vương thị đứng dậy, đôi mắt giận dữ, đập mạnh vào chiếc bàn, gầm lên: “Đi”

Bà vung tay áo, nhanh chóng rời khỏi Hương Lăng viện.

Mẹ Xuân Phong có chút mơ hồ, họ tìm được hung thủ rồi sao? Người đó là ai? Sao lại có thể khiến tẩu tử tức giận thành như vậy? mẹ Xuân Phong lặng lẽ đứng trong sân, phân vân không biết có nên đi theo không, cuối cùng bà quyết định không đi mà đến chỗ lão phu nhân.

Lúc này, Xuân Phong và Xuân Vũ đang bận rộn với việc mở cửa hàng, không biết là trong phủ sắp có một vở kịch hay.

Loading...