Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 165
Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:37:44
Lượt xem: 73
Những lời nói của Xuân Phong như Ngũ lôi oanh đỉnh, đánh thẳng vào người Vương thị. Trời ơi, con gái của ta…
Vương thị bỗng thấy choáng váng, chân cũng chùn xuống. Xuân Phong vội bước đến đỡ bà, sau đó gọi người đỡ bà vào ghế ngồi, rót một cốc nước để bà bình tĩnh lại.
Hạ Sính Đình vẫn luôn suy yếu nằm trên giường, nghe Xuân Phong nói sau này bản thân sẽ khó có con, sốc đến mức bất chấp đau đớn trên người, đứng vụt dậy.
Cô ta vẫn không thể tin sự thật này, nói như hét vào mặt Xuân Phong: “Ngươi vừa nói gì, nói lại cho ta nghe!”
Xuân Phong đang định nói, lại bị cô ta cắt ngang: “Không thể nào, ngươi đang lừa ta, ngươi lừa cả mẹ ta. Ta không tin. Đi tìm đại phu khác cho ta, nhanh, nhanh lên.” Hạ Sính Đình hoảng sợ hét lên, cuối cùng ngất đi.
Vương thị sợ đến mức quên cả thở, suýt thì ngất thêm lần nữa, nhưng vẫn cố kiên trì, chạy đến bên giường: “Sính Đình, Sính Đình, con sao vậy? Đừng làm ta sợ!” Vương thị bật khóc, Xuân Phong vội vàng bước đến, kéo bà dậy.
“Đại thẩm, đợi con xem cho tỷ tỷ đã.”
Nghe Xuân Phong nói, Vương thị cũng lấy lại được sự tỉnh táo, vội tránh ra để Xuân Phong vào xem mạch, xử lý cho Sính Đình.
Xuân Phong bước đến, đầu tiên là day huyệt nhân trung cho Hạ Sính Đình, sau đó dùng ngân châm châm vào một số huyệt đạo trên người cô ta. Dần dân, hơi thở của cô ta trở nên bình ổn hơn, biểu cảm trên luôn mặt cũng thả lỏng dần.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
“Không sao rồi, biểu tỷ hiện đang ngủ, nhưng vẫn cần phải quan sát thêm.” Xuân Phong thu hồi ngân châm, nói với Vương thị.
“Trời ơi, kiếp trước ta đã gây nên nghiệp gì giờ mà lại khiến đứa con gái độc nhất phải chịu đau khổ như vậy.” Vương thị sau khi biết con gái đã ổn định lại, suy sụp ngã xuống giường.
“Đại thẩm, con nghĩ việc cần làm bây giờ là phải điều tra ra ai là người hãm hại biểu tỷ. Trong phủ trên dưới nhiều người như vậy, không thể để chuyện này xảy ra lần nữa.” Xuân Phong nhìn Vương thị đau khổ, cũng không biết phải an ủi thế nào.
“Con nói đúng, ta sẽ đi điều tra ngay.” Vương thị cũng là người nhanh nhẹn.
Bà đứng dậy, lau nước mắt trên mặt, lạnh lùng nói với đám nha hoàn trong phòng: “Các ngươi hãy mở to mắt mà chăm sóc tiểu thư cho thật tốt, nếu như đại tiểu thư còn xảy ra chuyện gì, thì hãy coi chừng mạng nhỏ của các ngươi.” Vương thị tràn ngập uy nghiêm, khí phách của gia chủ, tức giận nói.
Thấy thế, một đám nha hoàn bùm bụp quỳ xuống: “Vâng, thưa phu nhân, chúng nô tì nhất định sẽ tận tâm chăm sóc, không dám lơ là.” Bọn họ thực sự bị doạ sợ rồi, từ khi vào cửa đến nay, đây là lần đầu tiên phu nhân mất bình tĩnh như vậy.
Hạ nhân trong phủ cũng không dám thả lỏng, những ngày tiếp theo, bọn họ luôn nói chuyện cẩn thận, như đang đi trên lớp băng mỏng, sợ nhỡ chọc phải chủ nhân sẽ bị đuổi khỏi nhà.
Hành động của phu nhân đương nhiên kinh động đến lão phu nhân và lão quốc công. Lão quốc công cũng không biết nói gì, chỉ phân phó hạ nhân mang mấy loại thuốc bổ ông được tặng trước đây sang cho Hạ Sính Đình. Lão phu nhân nghe tin xong, thập phần đau lòng, vội vàng chạy đến an ủi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-165.html.]
Hạ Sính Đình tỉnh dậy, thấy bà nội, người vẫn luôn yêu thương chiều chuộng cô, không nhịn được mà ào vào lòng bà khóc nức nở.
Cô đã sớm quên mất sự bất công của bà, cũng tạm bỏ qua sự ghen tị và tranh giành trong lòng, giờ đây, cô chỉ biết, sau này cô sẽ không thể sinh con, cô không thể thực hiện thiên chức của người mẹ nữa. Phần đời còn lại cô biết sống thế nào đây.
Đây là thời đại mẫu bằng tử quý, không thể có con là thiệt thòi lớn không thể đong đếm với người phụ nữ.
“Con à, không sao, không sao, có bà nội đây.” Lão phu nhân nhẹ nhàng vỗ vỗ đôi vai run rẩy trong lòng, đau lòng dỗ dành.
“Bà ơi, con phải làm gì đây. Con phải làm sao đây?” Hạ Sính Đình ngẩng đầu lên, nức nở, mắt cô đã sớm sưng lên như hai quả đào.
Lão phu nhân nhẹ nhàng xoa đầu Hạ Sính Đình: “Đừng lo, chỉ cần có bà nội ở đây, con mãi mãi là Đại tiểu thư tôn quý của Hộ Quốc Công phủ, không có gì thay đổi cả. Con vẫn là con. Hãy nhớ lấy. Con hiểu không?”
Hạ Sính Đình nghe bà nói, lời nói cùa bà như có ma lực, khiến trái tim cô bình tĩnh trở lại.
Đúng rồi, chỉ cần Hộ Quốc Công phủ vẫn ở đây, cô vẫn là đại tiểu thư cao ngạo, sau này dù gả vào đâu, có gia tộc vững mạnh chống lưng, cô cũng sẽ không bị bắt nạt. Nghĩ đến đây, Hạ Sính Đình ngừng khóc, dần bình tĩnh lại.
“Nào, nói cho ta biết, chuyện gì đã xảy ra, hôm đó con đã ăn gì? Con thấy không khoẻ từ lúc nào?” lão phu nhân nhìn Hạ Sính Đình đã ngừng khóc, bắt đầu hỏi tình hình cụ thể.
Khi thấy lão phu nhân hỏi tình hình, Hạ Sính Đình chợt có chút bất an, nhưng nhanh chóng trấn tĩnh lại và trả lời bà.
“Hôm đó vẫn như mọi ngày, đồ ăn của con cũng không có gì khác thường. Con cũng không biết rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.” Hạ Sính Đình cúi đầu, nhẹ giọng, buồn bã nói.
“Được rồi, con nghỉ ngơi đi, đợi điều tra rõ rồi, bà nhất định sẽ đòi lại công bằng cho con. Con phải chăm sóc bản thân thật tốt, biết chưa?” lão phu nhân không tìm được manh mối hữu dụng nào, cũng không hỏi nữa, chỉ nhắc cô chăm sóc bản thân rồi rời đi.
Lão phu nhân rời đi không lâu, một mệnh lệnh được truyền đi toàn phủ, không ai được phép nhắc đến chuyện của Đại tiểu thư, nếu phát hiện ra sẽ bị rút lưỡi, phế tay chân, đuổi ra khỏi phủ.
Mệnh lệnh vừa truyền ra, không ai dám ho he bàn tán về chuyện này nữa. Mọi việc lại trở về như trước, tựa như chưa có việc gì xảy ra, Hạ Sính Đình vẫn là cô tiểu thư cao quý vô song của Hộ Quốc Công phủ.
Tất cả hạ nhân trong phủ đều bị thẩm tra hết một lượt nhưng vẫn không thu được kết quả gì, vì vậy, một cuộc lục soát toàn bộ hậu viện Hộ Quốc Công phủ được tổ chức. Tất nhiên chỗ của những đứa con thứ phòng và thê thiếp được coi là trọng điểm điều tra. Hạ nhân biết Đại phu nhân đang rất phẫn nộ, nên ra tay rất kiêu ngạo, xới tung hết mấy cái khuê phòng.
Có một số tiểu thư thuộc thứ phòng không nhịn được, muốn họ nhẹ nhàng chút, liền bị đám hạ nhân giễu cợt thẳng mặt: “Haha, ngươi tự cho mình là tiểu thư của Hộ Quốc Công phủ sao? Chỉ có đại tiểu thư mới là tiểu thư chân chính thôi. Cũng không biết đường xem lại bản thân, chỉ là con của thê thiếp mà dám đứng lên cản trở chuyện của đại phu nhân? Chúng ta đang điều tra chuyên của Đại tiểu thư, Ngươi có chịu trách nhiệm được không?” Người được sai đi lục soát kiêu ngạo nói.
Nhóm thứ nữ này cũng không dám phản kích, chỉ có thể để mặc người kia châm chọc địa vị của mình.