Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 153

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:34:35
Lượt xem: 99

“Nếu không tìm được manh mối, chúng ta đành phải tìm cách dụ rắn khỏi hang thôi. Người này tính kế lâu như vậy, chắc chắn sẽ không để kế hoạch của mình thất bại. Hiện tại con đã gần như bức hết độc của bà ra ngoài rồi, chỉ còn một chút thôi. Giờ chúng ta có thể tung tin đồn là do con gái đã trở lại nên bệnh của bà gần như đã khỏi, Con tin người đó sẽ không nhịn được mà ra tay.” Xuân Phong nhìn Hạ Nhân Ngọc, tự tin nói ra kế hoạch.

“Ừ, cũng là một ý tưởng hay. Hãy làm như con nói đi. Vẫn là con thông minh nhất mà. Con còn tính xa hơn cả trưởng bối chúng ta rồi.” Hạ Nhân Ngọc nhìn Xuân Phong với vẻ tán thưởng.

“Cữu cữu, người nói gì vậy. Người mới là trụ cột của đất nước, lo chuyện quốc gia đại sự. Con chỉ là một nha đầu, làm sao có thể so sánh với người.” Xuân Phong khiêm tốt nói, cũng đồng thời tâng bốc cữu cữ một phen.

Hạ Nhân Ngọc vui vẻ khen ngợi Xuân Phong, còn nói tốt về cô trước mặt Hoàng để, tất nhiên những việc này đều là chuyện tương lai.

Tin tức bà cụ sắp khỏi bệnh dần dần lan truyền ra. Sau khi được Xuân Phong điều trị, bà đã khoẻ lên rất nhiều, có thể ra ngoài phơi nắng, không cần suốt ngày nằm trong nhà nữa, bà cụ ngày càng vui vẻ. Bà khen ngợi Xuân Phong không ngớt lời, nào là thông minh, hiếu thuận, tay nghề mát xa lại tốt. Bà cũng gửi rất nhiều đồ tốt của bản thân cho mẹ Xuân Phong, càng khiến nhiều người ghen tị. Những bảo bối của lão phu nhân đều là đồ tốt, phần lớn là thứ quý hiếm, lại còn có quà Thái hậu ban tặng.

Hạ Sính Đình đang ở trong sân, khó chịu ném gối, Lạc Vân Y vừa bước vào cửa đã bị một cái gối lao thẳng về phía mình. May mà nó rơi xuống chân cô, không trúng người. Cho dù thế, Lạc Vân Y cũng có chút hốt hoảng.

Cô vỗ n.g.ự.c trấn an, bước tới nói: “Đình tỷ, sao vậy? Sao lại tức giận đến mức này? Là người nào mù mắt dám chọc giận đại tiểu thư nhà chúng ta vậy.”

“Ngươi mới đến sao?” Hạ Sính Đình vẫn tức giận, nhìn người mới đến, có chút không tình nguyện chào hỏi.

“Nào, có chuyện gì vậy? Nói cho muội muội nghe, muội sẽ tìm cách cho tỷ.” Lạc Vân Y nắm tay Hạ Sính Đình, dắt cô vào bàn ngồi, rót cho cô một cốc nước rồi nhẹ nhàng dỗ dành.

Hạ Sính Đình cầm cốc nước, uống một hơi rồi nói: “Ngươi nói xem, sao bà nội lại yêu thương nhà cô cô như thế? Có thứ gì tốt cũng mang cho họ thì thôi đi, lại còn đi khắp nơi khoe khoang Xuân Phong tốt đẹp thế nào. Giờ ngươi xem, người ta chỉ biết trong Hộ Quốc Công phủ có Đoàn Xuân Phong, còn người cháu ruột như ta không biết bị đá ra chỗ nào rồi.” trong cơn tức giận, cô đập bàn rầm một cái, khiến nước trong cốc sánh ra ngoài.

“Được rồi, đừng tức giận nữa, bình tĩnh nào.” Lạc Vân Y bị cái đập bàn làm cho giật mình, vội vàng kéo Hạ Sính Đình ngồi xuống.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Ta biết tỷ tỷ không vui. Cô cô xa nhà đã lâu, bà thương bọn họ như vậy cũng là điều dễ hiểu. Nhưng tỷ tỷ mới là cháu gái trưởng của bà, ít ra bà cũng phải để lại cho tỷ mấy phần mặt mũi mới đúng, mấy thứ bảo bối kia đáng ra cũng nên chia cho tỷ một phần. Trước giờ bà luôn là người công bằng, trước đây đối xử với tỷ muội chúng ta đều bình đẳng, không biết sao dạo này…” Lạc Vân Y lúc đầu vẫn thuần tuý là an ủi, nhưng sau đó lại như có như không mà bắt đầu so sánh.

“Hừ, ta nghĩ là bà đã thay đổi từ khi cô cô và mấy đứa nhà quê kia trở về. Từ lúc đó, bà chỉ để ý đến 2 đứa nha đầu thối kia, không biết 2 đứa nó cho bà bùa mê thuốc lú gì nữa.” nghe Lạc Vân Y nói, Hạ Sính Đình cũng bắt đầu suy nghĩ, hình như từ sau khi mẹ con Xuân Phong trở về, mọi thứ đã thay đổi, những người trước đây đều vây quanh chiều chuộng, khen ngợi cô, giờ đều theo phe Xuân Phong hết rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-153.html.]

Hạ Sính Đình bỗng nhiên có cảm giác như bị cướp mất thứ mình yêu thích, nghiến răng chửi thầm. Lạc Vân Y nhìn ánh mắt tức giận của Hạ Sính Đình, vội vàng bước tới khuyên giải: “Tỷ tỷ, tỷ đừng nói thế, dù sao họ cũng đều là tỷ muội của chúng ta, nếu bị người có tâm tư nghe được sẽ thành chuyện không ổn.”

“Cái gì, tỷ muội? Hai nha đầu ti tiện kiết xác kia mà đòi làm tỷ muội của ta? Ai thèm làm tỷ muội với chúng?” Hạ Sính Đình khinh thường chế nhạo. Hạ Sính Đình được nuông chiều từ bé, do địa vị gia tộc, cô lại là trưởng nữ, từ lúc sinh ra cô đã là tâm điểm. Nhiều năm làm trung tâm vũ trụ, cô đã tự cho mình là một con khổng tước cao quý kiêu hãnh. Vì vậy, cô không bao giờ chấp nhận cúi đầu, chứ đừng nói đến việc cho phép mình kém hơn người khác. Vì vậy, khi có người tốt hơn, nổi bật hơn xuất hiện, cô bắt đầu đánh mất lý trí. Chính suy nghĩ này đã làm cô đến một ngày nọ rơi vào tình cảnh gần như phát điên khi không có được thứ mình mong muốn.

“Tỷ tỷ.. Tỷ định làm gì?” Lạc Vân Y nhu nhược hỏi.

“Sao? Ta có cách của mình, ngươi không cần lo lắng.” Hạ Sính Đình kiêu ngạo nói.

Lạc Vân Y cũng ngoan ngoãn, không nói nữa, nhưng Hạ Sính Đình bị ganh ghét che mắt, không nhìn thấy nụ cười xảo quyệt thoáng qua trên khuôn mặt cô ta.

  . . .

“Bà ơi, hôm nay bà thấy thế nào?” Xuân Phong nheo mắt cười, đôi mắt cong cong như vầng trăng, không khỏi làm người đối diện cảm thấy thoải mái.

“Khá hơn nhiều rồi, tốt hơn mấy hôm trước nhiều. Giờ ta có thể đi lại trong sân rồi. Cách làm của con hiệu quả nhỉ, trước đây cũng có nhiều đại phu thử qua, ta cũng uống không ít thuốc nhưng vẫn không có tác dụng như đơn thuốc của con.” Bà cụ đang ngồi tắm nắng trên chiếc ghế trong sân, tận hưởng ánh mặt trời ấm áp và kỹ năng đ.ấ.m bóp của Xuân Phong.

“Là vì họ không có tấm lòng hiếu thảo như con đó bà.” Xuân Phong nũng nịu nói, cúi xuống, ôm lấy bà.

“Được rồi, bà biết con hiếu thuận. Tại sao một đứa cháu ngoan như vậy lại không về với ta sớm hơn chứ.” Lão phu nhân vỗ nhẹ nhẹ vào tay Xuân Phong, thở dài.

“Giờ cũng chưa muộn mà bà, chúng ta còn nhiều thời gian, bà nhất định sẽ sống rất thọ, sau này cháu gái ở bên cạnh bù đắp cho bà.” Xuân Phong biết bà đang đau lòng vì chuyện của mẹ nên an ủi.

“Được rồi, có con ở đây, ta nhất định sống đến trăm tuổi!” mấy lời dỗ dành của Xuân Phong lập tức khiến bà lão vui vẻ.

Đáng tiếc, cuộc trò chuyện giữa 2 bà cháu đã bị Hạ Sính Đình đang mang súp tổ yến đến cho bà nghe lỏm được. Cô tức giận, ngón tay bấu chặt vào da thịt, chiếc khăn tay lụa quý giá trong tay bị giằng đến muốn rách.

Loading...