Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 139
Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:29:24
Lượt xem: 90
Trong khi mấy chị em Xuân Phong đang choáng ngợp, mẹ Xuân Phong lại nhìn khung cảnh xung quanh với niềm xúc động. Hương Lăng viện vẫn như 16 năm trước, lúc bà rời đi. Bà đã nghĩ nơi này đã trở thành một chốn đổ nát, hoang vắng, nhưng không, mọi thứ vẫn vậy. nhìn cảnh vật, bà biết Cha mẹ bà đã yêu thương và nhung nhớ bà rất nhiều. Nhìn những nha hoàn trong sân, mẹ Xuân Phong bất ngờ nhìn thấy 2 thân ảnh quen thuộc. Bà bỏ qua lễ tiết của những người khác, đi đến trước mặt họ:
“Các ngươi là Hương Lan, Hương Mai đúng không?” mẹ Xuân Phong có chút kích động nói.
“Tiểu thư, người đã về rồi. Chúng nô tì cuối cùng cũng chờ được tiểu thư. Tiểu thư mấy năm nay sống thế nào, có phải chịu khổ không?” hai người thấy mẹ Xuân Phong hỏi, cũng rơm rớm nước mắt, đi đến đỡ lấy tay bà. Họ đều là thị nữ phục vụ mẹ Xuân Phong trước đây. Mẹ Xuân Phong luôn là người ôn hoà, rộng lượng, đối xử với hạ nhân rất tốt, 2 người này cũng khá thân thiết với bà. Khi bà bỏ đi, hầu hết người hầu trong viện đều bị bán hoặc đuổi việc, hiện tại chỉ còn lại họ.
“Ta không sao. Các ngươi thì sao? Ta đi rồi, cha mẹ ta có làm khó các ngươi không?” mẹ Xuân Phong có chút áy náy hỏi. Bà biết chuyện bà bỏ đi hẳn là sẽ ảnh hưởng đến mọi người trong viện, cũng không biết vị ma ma giúp đỡ bà năm đó giờ thế nào.
“Tiểu thư, nô tì không sao. Trước khi tiểu thư về, chúng nô tì vẫn làm việc trong hậu viện của lão phu nhân, cũng không có ai gây khó khăn gì cho chúng nô tì. Bảo mẫu của tiểu thư tuổi đã cao nên được cho về quê nghỉ ngơi rồi.” Hương Mai lấy lại bình tĩnh, kể lại đơn giản sự việc cho bà. Nhưng bà không nhắc đến, vị bảo mẫu kia trước khi được đưa về quê đã bị đánh mấy chục trượng, không biết giờ bà ta còn sống không. Hương Mai không nói chuyện này ra, không muốn tiểu thư vì vậy mà áy náy.
Bước vào nhà, cách bài trí vẫn như xưa, rèm hồng nhạt, trong góc còn có một bình hoa cắm những cành đào chớm nở. Phong cách căn phòng mang chút nữ tính, không phù hợp với mẹ Xuân Phong hiện tại nữa, càng làm cho bà không khỏi hoài niệm.
“Tiểu thư, nô tỳ sẽ mang đồ của tôn tiểu thư và tôn thiếu gia vào phòng trước, rồi sẽ quay lại hầu hạ tiểu thư tắm rửa.” Hương Lan dẫn đầu một nhóm nô tỳ tiến lên.
“Ừ, đi đi.” Mẹ Xuân Phong không quay đầu lại, tiến về phía chiếc ghế quý phi, ngồi lên, ngón tay lần theo hoa văn chạm trổ trên ghế, chìm vào ký ức.
...
Hương Lan đưa chị em Xuân Phong đến gian phòng ở phía Tây, mở một cánh cửa ra và nói: “Đây là phòng của Xuân Vũ tiểu thư, trong đó đã có sẵn một ít đồ lão phu nhân chuẩn bị cho tiểu thư. Tiểu thư vào xem thử, nếu còn thiếu gì có thể nói với ta.”
“Đa tạ Hương Lan cô cô. Nếu là tổ mẫu đích thân phân phó, hẳn là đã đầy đủ. Nhờ Hương Lan cô cô thay ta đa tạ tổ mẫu.” Xuân Vũ đưa mắt nhìn sơ căn phòng, vui vẻ cảm tạ Hương Lan.
“Xuân Vũ tiểu thư khách khí rồi. Lão phu nhân nay đã lớn tuổi, nếu 2 vị tôn tiểu thư có thời gian, đến nói chuyện với lão phu nhân là được rồi.” Hương Lan cô cô dù sao cũng là người ở trong phủ lâu năm, những lời này cũng là lời nhắc nhở cho chị em Xuân Phong. Xuân Vũ và Xuân Phong đều gật đầu, nhưng không ai biết họ có hiểu được ẩn ý trong lời nói của Hương Lan không.
“Xuân Phong tiểu thư, đây là phòng của tiểu thư. Lát nữa sẽ có người đến giúp tiểu thư tắm rửa, nghỉ ngơi. Nếu cần gì, tiểu thư có thể trực tiếp phân phó cho ta.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-139.html.]
“Cảm ơn Hương Lan cô cô. Đây là lần đầu tiên chúng ta đến đây, không hiểu quy củ, mong cô cô giúp đỡ”. Xuân Phong nhìn xung quanh, cười cười, sau đó lấy ra một khối bạc, nhét vào tay Hương Lan.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
“Tôn tiểu thư khách khí rồi, đây là bổn phận của nô tỳ. Tiểu thư năm đó đối xử với chúng ta rất tốt, chúng ta nhất định sẽ tận tuỵ phục vụ.” Hương Lan bình tĩnh nói, đặt số tiền vào lại tay Xuân Phong. Hương Lan có thể nhìn ra Xuân Phong là người khôn khéo, không đơn thuần, lương thiện như tiểu thư của bà năm đó. Nhưng như vậy cũng tốt, như vậy họ sẽ không bị bắt nạt. Bà đã làm hạ nhân trong phủ này hơn 20 năm, hẳn là đã sớm nhìn ra những thứ đen tối ở đây.
Nhìn Hương Lan rời đi, Xuân Phong lại lần nữa cảm nhận sâu sắc, cuộc sống trong những gia đình quyền quý thật không dễ dàng. May mà năm đó mẹ đã theo cha bỏ trốn, nếu không, cô không tưởng tượng nổi bà làm sao có thể sinh tồn ở đây với tính cách, suy nghĩ đơn giản, thiện lương của bà. Trước đây cô có nghe Trần phu nhân nói mẹ cô từng ngã xuống hồ, sự việc ắt hẳn là không đơn giản.
Hương Mai cũng đã sắp xếp xong phòng cho Xuân Sinh ở căn phòng phía đông trong Hương Lăng viện.
Sau khi đuổi hết người hầu ra, Xuân Phong mới có thời gian để cẩn thận xem xét phòng mình. Đây có thể coi là một căn phòng khá rộng. Bước vào phòng là một gian phòng nhỏ để tiếp khách, trên tường treo rất nhiều tranh thư pháp và tranh trang trí, nhìn sơ cũng có thể biết là do danh sư vẽ. Giữa gian phòng này là một chiếc bàn bằng gỗ hoa lê, trên bàn có đặt một bộ ấm chén bằng sứ men trắng khảm vàng tinh xảo. Bên trái có một ghế đệm êm ái, trong phòng còn có mấy chậu hoa nở rộ, cả gian phòng tràn ngập hương thơm thoang thoảng. Gian phòng bên phải là phòng ngủ, được ngăn cách với không gian bên ngoài bằng một tấm bình phong hoan mận đỏ thêu kim tuyến. Trong gian phòng này là một chiếc giường lớn mềm mại với những đồ trang trí tinh xảo, bên cạnh còn có một bàn trang điểm với đủ loại trang sức quý giá. Còn có những tấm vải lụa sặc sỡ, thủ pháp thêu tinh xảo mà kỹ thuật thêu vi tính ở hiện đại không thể làm được.
Nhìn những thứ này, Xuân Phong lập tức cảm thán, đây mới thực sự là xuyên không, đây mới thực sự là cuộc sống cổ đại, những ngày tháng trên sơn thôn kia…
Xuân Phong còn chưa kịp cảm thán xong, ngoài cửa đã vang lên tiếng người hầu: “tôn tiểu thư, nô tỳ đến giúp người tắm rửa nghỉ ngơi.”
“Vào đi.” Xuân Phong nói vọng ra.
Nghe thấy Xuân Phong nói, mấy người hầu đẩy cửa ra, mấy người bê những xô nước nóng lớn đi vào.
“Chuẩn bị nước xong thì ra ngoài đi, ta tự làm được.” Xuân Phong vừa nói vừa nhìn người hầu đổ nước vào bồn.
“Vâng, nô tỳ đứng đợi ngoài cửa. Tiểu thư có gì phân phó thì cứ gọi.” một thị nữ có vẻ là trưởng nhóm này nói.
“Ừ!” Xuân Phong nhẹ nhàng trả lời.
Sau khi chuẩn bị xong nước nóng, rắc hoa vào bồn, những người hầu lần lượt ra khỏi cửa. Ngửi thấy mùi thơm của hoa hồng, nhìn hơi nước từ bồn tắm bốc lên, Xuân Phong bỗng cảm thấy mệt mỏi rã rời, chỉ muốn tắm nước nóng rồi lên giường đánh một giấc thật sâu. Cô cởi bỏ quần áo, bước vào bồn tắm, tận hưởng cảm giác thoải mái. Xuân Phong hoàn toàn đắm chìm trong sự ấm áp, không để ý đến một bóng đen loé lên ở cửa sổ…
Các bạn đang nghe truyện tại kênh “Thế giới tiểu thuyết”. Hãy ấn theo dõi để ủng hộ kênh và không bỏ lỡ bất kỳ tập truyện nào nhé! Chúc các bạn có trải nghiệm nghe thú vị!. .