Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 13
Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:02:25
Lượt xem: 86
“Haha lão già này vui trong người, thích cho ai ngồi thì ngồi, kể cả có ngồi chùa thì cũng là ngồi xe của lão già này, không ai có quyền can thiệp” lão Vương sảng khoái cười.
Xuân Phong chỉ nghĩ là lão Vương muốn giúp đỡ gia đình cô nên cô cũng chỉ trả lời ông bằng một nụ cười rồi không nói gì nữa.
Chẳng bao lâu sau, chiếc xe bò đã đầy người. Trong tiếng côn trùng kêu rả rích, chiếc xe bắt đầu chậm rãi chở mọi người lên đường. Bên lề đường, sương vẫn vương trên lá, ánh lên chút ánh sáng ban mai. Trong khung cảnh đó, cả đoàn người cùng nhau tiến về phía trước
“Ai da, đây có phải là Xuân Phong không? Hôm nay lại đi chợ sao? Nhà nghèo vậy mà hôm nay cũng có tiền đi chợ cơ á?”
Người lên tiếng là bà Lý cùng làng, ngày thường không vừa mắt mẹ Xuân Phong, hôm nay thấy cô thì muốn gây chuyện.
“Ủa, có liên quan gì đến nhà bà không? Có ai quy định là nhà giàu mới được đi chợ à? Nói như nhà bà giàu lắm ấy” – trước khi Xuân Phong kịp lên tiếng, một người khác đã cắt lời bà Lý.
Người lên tiếng là dì Trương, bà vốn là người chăm chỉ, trung thực. Bình thường bà đã không vừa mắt kiểu cay nghiệt của bà Lý, giờ thấy bà Lý đi xỉa xói cô bé, bà không ngần ngại mà thô lỗ chế nhạo bà Lý luôn.
Ban đầu, Xuân Phong khá là ngạc nhiên, nhưng dựa vào ký ức của nguyên chủ với người này, cô lập tức hiểu được phần nào
“Dì Trương à, cảm ơn dì” Xuân Phong mỉm cười với dì Trương
Dù Xuân Phong tự tin có thể combat với bà già kia, nhưng tự dưng có người đứng lên vì mình, cô vẫn thấy rất ấm áp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-13.html.]
“Không phải cảm ơn dì đâu, dì nhìn bà già kia không vừa mắt thôi. Hôm nay con lên thị trấn bán hàng đúng không? Dì thấy con mang nhiều đồ phết” dì Trương nhìn giỏ của Xuân Phong nói
Bà Lý nghe dì Trương nói cũng nhìn vào giỏ của Xuân Phong, bĩu môi nói thầm:”Nhà nó thì có gì mà bán chứ”
“Vâng ạ, có nấm rừng với mấy thứ linh tinh thôi ạ”.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Dì Trương nghe lời của bà Lý nói, định đứng lên cãi nhau một trận, nhưng Xuân Phong lấy tay ngăn bà lại, nói nhẹ nhàng bâng quơ:”Dì à…” Dì Trương hoài nghi nhìn Xuân Phong, cô bé này đáng ra là sợ bà già Lý kia, nhưng cô bé lại hoàn toàn bình thản.
“Sáng sớm nhiều loài vật muốn to tiếng lắm. Chúng ta không nên để tâm vào những thứ như vậy, tránh làm hỏng tâm trạng của mọi người.” Xuân Phong nở nụ cười nói với dì Trương.
“Mày nói ai là loài vật? Nhỏ không học lớn hỗn hào, giờ đến mức đi chửi người khác rồi đúng không?”bì Lý tức giận chỉ mặt Xuân Phong
“Bà Lý à, bà đừng nói mấy lời thô tục như thế. Xin hỏi những người có mặt ở đây, nãy giờ cháu có nói ra một tiếng tục tĩu hay mắng mỏ gì ai không ạ? Bà mà vu khống là bị đuổi khỏi thôn đấy.” Xuân Phong ra vẻ đáng thương.
Một bên là bà Lý điêu toa, một bên là cô bé nhỏ nhắn đáng thương yếu đuối, tâm lý mọi người đương nhiên nghiêng về kẻ yếu, cuộc tranh cãi nhanh chóng kết thúc.
Bà Lý câm miệng, chỉ ngồi xuống nhìn chằm chằm vào Xuân Phong. Cô thì chẳng thèm nhìn bà ta, chỉ tập trung ngắm trời đất.
Xuân Phong không hiểu nổi tại sao bà Lý lại ghét mình như vậy, hoặc cũng có thể nói là bà ta ghét cả nhà cô. Cha mẹ cô đều là người hiền lành, tốt bụng, họ cũng ít khi tiếp xúc với nhà bà Lý chứ chưa nói đến ba chị em cô.