Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 14

Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:02:41
Lượt xem: 54

Cô không hiểu và cũng không muốn hiểu. Xe bò xóc nảy suốt cả chặng đường, cô mơ hồ ngủ gà gật trên xe.

Thời gian di chuyển quá lâu, nhưng cũng không còn cách nào khác, cô thật sự nhớ xe ô tô của thế kỷ 21, xe buýt thôi cũng được.

Ông Vương tìm chỗ đậu xe ở cửa trấn, mọi người lần lượt xuống xe. Do ngồi trong cùng nên cô là người xuống xe cuối cùng.

“Nha đầu, con cần dì giúp không? Một cô bé như con, dễ bị éo giá lắm.” Dì Dương nói với Xuân Phong.

“Không cần đâu dì à. Con tự làm được mà. Dì cũng có việc, lần này có dì giúp, lần sau không có dì, con vẫn phải tự làm thôi.”

Cô từ chối đề nghị của dì Dương, chủ yếu là vì việc bán thuốc vẫn chưa nên để nhiều người biết.

Dì Dương cũng hiểu đạo lý này, bà cũng không nói gì thêm nữa, quay đi lo việc của mình. Cô hỏi ông Vương giờ xe quay về làng. Mặc dù cảm giác ngồi xe bò cũng không quá thỏa mái, nhưng so với đi bộ thì tốt hơn nhiều. Ông Vương xác nhận là bình thường ông sẽ đợi mọi người tập trung đầy đủ thì mới bắt đầu, chỉ cần quay về làng trước khi trời tối là được. Cô mang gùi lên và đi vào thị trấn.

Xuân Phong hỏi thăm và đi đến tiệm thuốc lớn nhất trong trấn. Trước cửa tiệm thuốc là một bảng hiệu lớn ghi mấy chữ uy nghiêm cứng cáp “An Hòa Đường”. Cô vừa đi vào trong đã thấy có một hàng dài người đang đứng đợi, chứng tỏ việc làm ăn ở đây rất tốt, chắc trình độ đại phu ở đây cũng rất cao.

Dược đồng thấy cô không xếp hàng, lại còn đi lên phía trước, tiến đến hỏi:”Xin hỏi cô nương đến khám bệnh hay bốc thuốc ạ? Nếu đến khám bệnh thì vui lòng xếp hàng, nếu là đến lấy thuốc thì qua bên này.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-14.html.]

Thái độ tuy khách khí, nhưng trong mắt tỏ rõ vẻ khinh thường. Cô nhận ra sự khinh thường trong ánh mắt của dược đồng, nhưng không thèm so đo, thản nhiên nói với cậu ta:”Tôi đến bán thuốc. Nghe nói ở nơi này có thu mua thảo dược đúng không?”

Nghe thấy cô nói, dược đồng ngạc nhiên, nhưng lập tức dùng ánh mắt đánh giá. Thấy cô chỉ là một tiểu nha đầu hơn mười tuổi, khinh thường không thèm trả lời.

Trong khi đó, khi nghe thấy cô nói mục đích đến đây, xung quanh bắt đầu xuất hiện nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm, đánh giá, nghi ngờ cô, hầu hết đều là không tin

“Nói thế mà cũng tin sao, không phải là lừa đảo đấy chứ, nhìn quần áo cô ta là biết”

Xuân Phong tức giận:”Mua hay không thì nói một câu, các ngươi không mua thì thôi, ta đi chỗ khác”. Nói xong, cô chuẩn bị vác gùi lên rời đi.

Dược đồng thấy cô chuẩn bị rời đi, liền vội ngăn lại:”Mua, mua chứ. Cô nương đứng đợi một chút, ta gọi sư phụ ra kiểm tra”

Không lâu sau, một người đàn ông trung niên đi ra. Ông mặc bộ trường sam màu xanh, trông cũng có vài phần nho nhã.

Ông tiến đến, hòa ái hỏi cô:”Cô nương à, nghe nói cô nương đến bán thảo dược?”

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Đúng vậy, ở đây có một số thảo dược trị sốt và vết thương đao kiếm”, cô bình tĩnh đáp lời

Loading...