Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 124
Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:25:40
Lượt xem: 110
Sáng sớm hôm sau, huyện lệnh lại tiếp tục thụ lý vụ án Xuân Sinh bị bắt cóc. Chu thị đã bị áp giải đến từ đêm qua, sau khi Xuân Phong rời khỏi phòng giam. Chu thị nên cảm ơn việc mình đến phòng giam muộn, nếu không, với cơn tức của Xuân Phong hôm qua, ngay cả bà ta cũng không thể trốn thoát. Chu thị vẫn đang mơ về số tiền sắp nhận được, thì lúc chạng vạng tối, một đám quan binh bất ngờ xông vào, bắt bà ta đi. Lúc này, bà ta mới biết sự việc đã bại lộ. Lúc lên kế hoạch với Hoa thẩm thì lá gan bà ta lớn lắm, nhưng lúc quan binh ập vào, bà ta sợ đến mức suýt thì tè ra quần. Bà ta chỉ biết ngây ngốc đứng đó cho quan binh lôi đi, thậm chí không mở được miệng ra để kêu oan hay chống cự.
Đại thúc của Xuân Phong ngăn hai quan sai trước mặt lại, hỏi: “Chờ một chút, hai vị này, không biết là xảy ra chuyện gì? Các người bắt người đi cũng phải có lý do chứ?”. Hắn khách khí nói, dù sao cũng là quan sai, hắn không dám tự tiện chọc vào. Nhưng hắn vẫn muốn xem rốt cuộc là có chuyện gì.
“Có chuyện gì? Hỏi vợ ngươi xem. Bà ta dám bắt cóc cháu trai, thậm chí còn suýt g.i.ế.c chớt cậu ta. Bà ta còn đòi 1000 lạng tiền chuộc từ người nha, ngươi nghĩ xem chúng ta có nên gô cổ bà ta lại không?” Quan sai nhìn Đoàn lão đại, lạnh lùng nói, sau đó lại mỉa mai: “người đàn bà này cũng đủ ngoan độc đi, đến cả cháu mình mà còn muốn giớt, cẩn thận có ngày bà ta sờ đến mạng nhỏ của ngươi đó.”
Nghe quan sai nói, Đoàn lão đại thay đổi sắc mặt, nhìn về phía vợ mình. Thấy biểu hiện của và ta, hắn đoán sự việc quan sai nói cũng đến 8, 9 phần là đúng. Hắn cũng không nói gì nữa, cứ thế, Chu thị bị lôi đi.
3 chị em Lưu Hương ở một bên sợ hãi, xem ra cha bọn họ không muốn can thiệp vào chuyện này. Không được, nếu chuyện này cứ như vậy, thanh danh của họ coi như bỏ đi rồi. Có một người mẹ độc ác như vậy, có ai còn dám rước họ về.
“Cha, cha không thể mặc kệ mẹ thế được. Nếu mẹ có chuyện gì, sau này chúng con biết sống thế nào? Muội muội còn nhỏ quá!” Lưu Hương lao tới trước mặt cha, khóc lóc.
Đoàn lão đại im lặng ngồi đó, cúi đầu suy nghĩ.
“Cha, cha nói gì đi chứ!”. Lưu Hương không ngừng lay tay hắn.
Lưu Vân ở một bên đã quá sợ hãi, ngồi trong góc thút thít khóc.
Đoàn Thu Sinh cũng đáng thương nhìn Đoàn lão đại. Hắn nhìn 3 đứa nhỏ, bất lực thở dài. Sao hắn lại cưới một người phụ nữ ngu ngốc vô năng như vậy chứ. Thôi, cũng không biết làm thế nào nữa, vì 3 đứa nhỏ này, hắn đành phải nhúng tay thôi. Mấu chốt là hắn có thể can thiệp được chuyện này nữa không, dù sao thì chuyện này cũng đã bị nháo lên tận huyện nha rồi. Nhưng dù sao thì cũng phải thử một lần, nên Đoàn lão đại gửi 2 đứa trẻ nhờ hàng xóm trông hộ, rồi cùng Lưu Hương gói ghém ít tiền, lao về huyện lỵ.
…
Trên huyện đường, huyện lệnh ngồi ở trên, gõ búa.
Nha dịch ở dưới đồng loạt gõ gậy gỗ trong tay, hô “Uy vũ!”
Cảnh tượng này y hệt trong những bộ phim cổ trang, nhưng Xuân Phong không có tâm trạng thưởng thức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-124.html.]
“Người ở dưới khai tên họ!” đợi cho tiếng nói của nha dịch lắng xuống, huyện lệnh theo quy trình hỏi.
“Dân nữ Đoàn Xuân Phong, dân phụ Hạ Uyển Thanh, hôm nay cáo trạng Chu thị ở Thanh Bình trấn đã thuê Trương Đại Sơn và đồng bọn bắt cóc, tống tiền và g.i.ế.c người.” Xuân Phong và mẹ Xuân Phong bước lên, quỳ xuống nói.
“Được rồi, mang Chu thị lên đây!” Huyện lệnh ra lệnh, Chu thị nhanh chóng bị áp giải lên.
Qua một đêm mất ngủ và lo lắng, Chu thị bỗng chốc trông già và hốc hác, tiều tuỵ hơn nhiều. Chu thị vừa quỳ xuống, huyện lệnh đã nói: “Chu thị, có người tố cáo ngươi xúi giục bắt cóc tống tiền, gây tổn hại đến tính mạng người khác, ngươi có nhận tội không?”
“Thưa ngài, oan quá, oan uổng quá. Dân phụ không làm thế.” Chu thị kinh hãi, tự mình kêu oan.
Bà không muốn ngồi tù, không muốn sống cuộc sống không thấy ánh mặt trời, nên đã dành cả đêm suy nghĩ. Kết quả của việc phân tích là nhất định không được nhận tội. Nếu nhận tội, coi như đời này của bà xong rồi.
“Không nhận tội? Trương Đại Sơn và đồng bọn đã thú nhận hết rồi, ngươi còn dám chối? Ngươi muốn bản quan dụng hình mới nhận tội sao?” Huyện lệnh trừng mắt nhìn Chu thị.
Thấy mình sắp bị dụng hình, Chu thị run rẩy, vội vàng nói: “thật sự không phải là dân phụ. Huyện lệnh, xin ngài minh xét. Là bà mốii xúi giục ta, không phải ta là chủ mưu.”
“Lại còn một người nữa chủ mưu sao? Tốt hơn hết ngươi nên nói thật.” Huyện lệnh nhíu mày, không ngờ trong chuyện này vẫn còn có ẩn tình.
“Đúng vậy, là thế này. Hướng thiếu gia ở Thanh Thuỷ trấn thuê bà ta đi làm mai. Hướng thiếu gia vốn mới sinh ra đã ốm yếu, nghe nói sẽ không sống được qua 20 tuổi. Năm nay thiếu gia đã 18 tuổi, nên Hướng lão gia muốn tìm một cô nương giúp nhà họ duy trì hương hoả. Nhưng cô gái này nhất định là phải có bát tự toàn phúc. Trùng hợp là điệt nữ của dân phụ có bát tự như vậy. Hướng gia biết chuyện liền sai bà mối mang sính lễ đến cầu hôn. Nhà gái đã từ chối mối hôn sự này, nhưng bà mối vẫn không chịu từ bỏ số tiền kia. Bà ta tìm dân nữ, nói ra kế hoạch bắt cóc tống tiền của ta ta. Dân phụ không đồng ý, nhưng bà ta lấy thanh danh của con gái dân nữ ra để uy hiếp, dân nữ chỉ có thể đồng ý, giúp bà ta bắt cóc đứa con gái thứ 2 của nhà gái. Bà ta biết nhà gái không có nhiều tiền như vậy, sẽ ép họ đồng ý với lời cầu hôn của Hướng gia. Không ngờ những người này lại bắt nhầm người và còn làm cháu trai dân phụ bị thương. Chuyện này thực sự không phải là do dân nữ làm. Dân nữ chỉ giới thiệu Trương Đại Sơn với bà mối thôi. Dân phụ không thuê đám họ bắt cóc, đều là bà mối tham lam số tiền 1000 lạng kia, dân phụ oan uổng quá, thỉnh huyện lệnh minh xét.”. Chu thị vừa quỳ vừa khóc lóc kêu oan.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
.
Bà ta làm như mình bị buộc tội oan, nhưng Xuân Phong đã hoàn toàn biết rõ câu chuyện từ cuộc điểu tra của Huyền Dịch. Xuân Phong cười lạnh nhìn Chu thị diễn kịch. Dù thế nào đi nữa, hôm nay Chu thị khẳng định là không thể trốn tội. Không những không thể trốn tội, cô sẽ cho bà ta một bài học đẫm máo.
Huyện lệnh nghe Chu thị nói, liền phái người đi bắt bà mối.
“Ngươi nói ngươi chưa từng xúi giục họ bắt cóc, vậy tại sao bọn họ đều khai chính ngươi là người trực tiếp nói chuyện với họ?” Huyện lệnh nghi hoặc nhìn Chu thị.
“Việc này…nhất định là bà ta đã mớm lời, nếu có chuyện gì thì đổ hết lên đầu ta, để bà ta trốn tội.”