Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 123

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:25:25
Lượt xem: 111

Chỉ có Xuân Phong thấy đãi ngộ này quá là ân cần rồi. Vì vậy, khi ở một mình, cô gọi Huyền Dịch ra để hỏi chuyện.

Hắn đại khái cao hơn Xuân Phong một cái đầu, nên lúc hỏi chuyện cô phải ngẩng đầu lên. Đây cũng là lần đầu tiên Xuân Phong nhìn kỹ Huyền Dịch, nhìn khí thế oai hùng bức người của hắn, cô thầm trầm mặc trong lòng: “Đúng là yêu nghiệt, đến cả mật vệ cũng chọn người đẹp trai như vậy.”

Nhưng Xuân Phong cũng không nghĩ nhiều nữa, hiện tại chính sự vẫn quan trọng nhất.

Xuân Phong nói: “Những thứ này đều là do ngươi an bài đúng không?”

“Đúng vậy, cô nương, tình hình hiện tại của công tử cần được chăm sóc tốt.” Huyền Dịch thành thật trả lời.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Được rồi, cảm ơn ngươi nhiều, ngươi kể lại chuyện tối qua cho ta đi.” Xuân Phong biết chuyện Xuân Sinh được cứu không thể là ngẫu nhiên, chuyện này Xuân Phong đã dặn Huyền Dịch từ trước. Chỉ là cô không ngờ Xuân Sinh lại bị thương nghiêm trọng đến thế.

Huyền Dịch mở miệng, kể lại chi tiết cho Xuân Phong. Thì ra, đêm qua, Huyền Dịch phái người theo dõi người truyền tin, đến tận gần sáng mới phát hiện ra nơi ẩn náu của chúng. Lúc này, Xuân Sinh đã bị thương, vì vậy ẩn vệ đã bí mật dụ đám quan binh đang truy bắt Hoàng đạo sĩ ở gần đó đến. Huyện lệnh đã được thông báo trước, liền mời đại phu giỏi nhất trong huyện đến xử lý vết thương cho Xuân Sinh. Xuân Sinh cũng được an bài ở trong huyện nha để tiện bảo vệ. Huyền Dịch nói xong, đột nhiên quỳ một gối xuống: “Thuộc hạ không bảo vệ được an nguy của thiếu gia, thỉnh cô nương trách phạt.”

Lần này hắn không bảo vệ được Xuân Sinh, cảm thấy hổ thẹn, vì vậy chủ đọng xin lỗi Xuân Phong.

“Đứng lên đi, không phải là lỗi của ngươi, ngươi cũng không phải là thánh thần. Rất nhiều chuyện không thể nằm trong tầm kiểm soát của ngươi được. Hơn nữa đệ ấy bị thương trước khi người của ngươi đến, ngươi không cần tự trách.” Xuân Phong biết Huyền Dịch là người làm việc có trách nhiệm, nên cũng không trách hắn.

“Mà này, ngươi có bắt được tên đạo sĩ lừa gạt kia không?” Xuân Phong đột nhiên hỏi.

“Đêm qua đã bắt được hắn, hiện hắn đang bị nhốt ở huyện lao.” Huyền Dịch đứng dậy, trả lời.

“Được, tối nay chúng ta đi gặp hắn.” Xuân Phong gật đầu.

Chuyện hôm nay cũng đều là từ tên đó mà ra, nếu không phải hắn lừa gạt Hướng gia tìm nữ tử, cũng sẽ không có chuyện cô đến Hướng gia, tất nhiên Xuân Sinh cũng sẽ không gặp chuyện. Làm gì có chuyện cô để tên đầu sỏ yên bình.

Tất nhiên những người khác góp phần làm tổn thương Xuân Sinh, cô cũng sẽ không tha. Lòng tốt và hảo tâm của cô trước giờ đều không ban phát tuỳ ý, cô sẽ không bao dung tấtt cả mọi người.

Đêm về khuya. Sau khi mọi người yên bình chìm vào giấc ngủ, Xuân Phong mặc đồ đen, ôm trong tay 2 túi giấy nhỏ. Đến huyện lao, cô đưa một khối bạc vụn cho cai ngục, cửa phòng giam mở ra. Trong ngục xộc lên mùi ẩm mốc, còn thoang thoảng mùi máu. Cô đi sâu vào trong, đây là nơi giam giữ tội phạm nghiêm trọng. Vì trước đó Hoàng bất lương từng g.i.ế.c người, nên bị giam ở khu vực này. Cửa phòng giam vang lên tiếng xích leng keng, Hoàng bất lương ngẩng đầu nhìn người mới tới. Hắn nhìn thấy một cô bé, nhưng không thể nhận ra, hắn nghĩ cô bé này đến nhầm phòng, vì vậy vẫn nằm bất động trên đống cỏ khô, quay mặt qua một bên.

“Hoàng đạo trưởng ở đây thoải mái quá nhỉ.” Xuân Phong nhìn lướt qua hoàn cảnh trong phòng giam.

Hoàng bất lương thấy giọng nói này có phần quen tai, nhưng hắn không thể nhớ nổi đã nghe thấy ở đâu. Hắn có chút khó hiểu nhìn Xuân Phong: “Ngươi là ai? Sao lại biết ta?”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-123.html.]

“Hoàng đạo trưởng thật là nhanh quên, không phải mới hôm qua còn gặp nhau ở Hướng gia sao? Sao nhanh quên thế?” Xuân Phong giễu cợt.

Nghe Xuân Phong nói, cuối cùng Hoàng đạo trưởng cũng nhớ ra người trước mặt chính là nữ đại phu đeo mạng che mặt hôm đó, cũng chính là người đã vạch trần hành vi lừa đảo của hắn, làm hắn bị tống vào ngục. Nghĩ đến điều này, hắn tức giận đến mức muốn lao vào bóp cổ Xuân Phong. Ngay lúc hắn chuẩn bị ra tay, một cơn gió mạnh bất ngờ đánh vào đầu gối khiến hắn lập tức quỳ xuống đất vì đau đớn.

Hắn đau đến mức không đứng lên được, chỉ biết ôm đầu gối khóc. Xuân Phong nhếch môi cười mỉa mai: “Ngươi có là ngươi có thể động đến ta sao?”

Hắn nhận ra người đàn ông đi cùng Xuân Phong hôm trước không có mặt ở đây, chắc chắn người đó đang ẩn thân bảo vệ cô. Hắn biết không thể đấu lại Huyền Dịch, chỉ ngồi im ôm đầu gối kêu khổ.

“Ngươi là ai? Ta với ngươi không thù không oán, sao ngươi lại muốn g.i.ế.c ta?” Hắn không cam lòng hỏi.

“Ta là ai? Ta đâu cần nói cho ngươi. Cũng đâu cần phải có thù oán với ngươi mới muốn giết.” Xuân Phong cười lạnh.

Xuân Phong lươn lẹo trả lời, làm hắn ta tức đến nghiến răng nghiến lợi.

“Ngươi…”

“Ngươi cái gì mà ngươi. Ngươi không nghĩ bản thân sẽ có ngày hôm nay chứ gì. Đi đêm lắm có ngày gặp ma, hôm nay gặp phải ta chính là số mệnh của ngươi.” Xuân Phong đứng giữa phòng giam, nhìn thấy bộ dáng khổ sở của Hoàng bất lương, không hiểu sao có chút sảng khoái.

“Ta thấy ngươi ở đây rất thoải mái, ta muốn ngươi thoải mái hơn chút nữa, được không?” Xuân Phong cười nhạt, lấy ra một túi giấy nhỏ.

“Ngươi…ngươi định làm gì? Đừng manh động.” Hoàng bất lương nhìn thấy lọ thuốc nhỏ của Xuân Phong, nghĩ là thuộc độc, hắn sợ đến mức chân mềm nhũn.

“Đừng sợ, ngươi sẽ không c.h.ế.t đâu, yên tâm.” Giọng nói của Xuân Phong đặc biệt nhẹ nhàng, nhưng chính sự nhẹ nhàng này làm hắn thấy nổi da gà. Nhìn người phụ nữ đang tươi cười trước mặt, hắn sợ hãi lùi về sau. Nhưng phòng giam nhỏ như thế, hắn có thể trốn đi đâu chứ.

Xuân Phong bước tới, mở lọ thuốc, trực tiếp rắc lên người Hoàng bất lương rồi bỏ đi. Hoàng bất lương vẫn nghĩ Xuân Phong sẽ bỏ độc hắn, thấy cô bỏ đi, sửng sốt.

Chỉ có như vậy thôi sao? Nhưng thắc mắc của hắn chỉ kéo dài trong 3 giây.

Xuân Phong vừa bước ra khỏi phòng giam, tiếng hét như lợn bị chọc tiết của Hoàng bất lương vang lên từ bên trông.

Thứ mà Xuân Phong rắc lên người hắn là một loại thuốc cô tự chế ra, tên là Thục Cốc Tam. Sau khi tiếp xúc với bột này, các khớp và dây thần kinh khắp cơ thể sẽ cảm nhận được những cơn đau như bị kim lạnh đ.â.m vào, hơn nữa, cơn đau sẽ lặp lại mỗi 5 phút 1 lần. Việc này coi như là Xuân Phong trả thù cho Xuân Sinh đi. Trước khi Xuân Phong rời đi, mấy hòn đá khác bay về phía phòng giam những tên cướp kia, khiến xương đùi của chúng gãy đôi, tất cả đều ở chân phải.

Dù thế, cơn giận trong lòng Xuân Phong vẫn chưa nguôi.

Loading...