Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 115
Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:23:27
Lượt xem: 114
Sở dĩ nhà họ Hướng hào phóng như vậy là vì nữ tử có bát tự này cực hiếm, ngàn người cũng khó kiếm được một người. Tìm kiếm đã lâu nhưng không có kết quả, Hướng gia trực tiếp dán thông cáo trong thị trấn, ghi là muốn tìm một nữ tử có bát tự phù hợp để cầu phúc cho gia đình. Chỉ cần là nữ nhân chưa chồng có tử vi phù hợp sẽ nhận được 200 lạng bạc, người giới thiệu sẽ nhận được 100 lạng bạc.
Trùng hợp là đại bá nương lại biết chuyện này. Sau khi nghe có người nói đến ngày sinh tháng đẻ này, đại bá nương cứ cảm thấy có chút quen thuộc, về nhà suy nghĩ mãi mới nhớ ra, Xuân Vũ nhà Tam đệ của bà ta không phải chính là bát tự này sao? Thế là bà ta vui vẻ đến Hướng gia nhận thưởng. Hướng gia tìm kiếm bấy lâu không có kết quả, thấy bà ta giới thiệu thì vô cùng vui mừng, lập tức đưa cho bà ta 100 lạng bạc. Họ cũng gửi bà mối đến, nói rằng nếu thành công thì sẽ được thưởng lớn.
Xuân Phong nghe đến đây đã hiểu ra. Hoá ra vì thế mà đại bá nương nhiệt tình như vậy, nóng lòng muốn gả Xuân Vũ vào Hướng gia, hoá ra là loá mắt vì tiền.
Lại còn vị đạo sĩ kia, chắc chắn chỉ là phường lừa đảo, đâu ra cách chữa bệnh như vậy?
Nhưng Hướng gia kia cũng kỳ lại, dù sao cũng chỉ là người duy trì hương hoả, tìm người trông tạm được là được rồi, sao còn phải kén chọn ngoại hình, gia cảnh, đây cũng không phải là đi thi hoa hậu!
Buồn cười nhất là họ lại tin m.á.u của người được chọn sau khi mang thai lại có thể chữa được bệnh. Phải biết là người mang thai nếu mất máo không kiểm soát được, không cẩn thận sẽ xảy ra tình trạng một xác hai mạng!
Xuân Phong thực sự không hiểu nổi cách suy nghĩ của những người cổ đại này, thực sự muốn bổ đầu họ ra xem ở trong có gì mà.
Biết được cặn kẽ nguyên nhân, Xuân Phong tự vạch ra kế hoạch của mình. Cô bước lên, gỡ ngân châm ở huyệt câm cho đại bá nương, cười lạnh: “Ta nói sao đại bá nương lại có thể hào phóng như vậy, giới thiệu một mối hôn sự tốt như thế cho đại tỷ nhà ta, còn oang oang nói muốn làm chủ thay đại tỷ, mặt mũi lớn quá nhỉ. Không biết việc này mà thành công thì đại bá nương được thưởng thế nào?” cô quay lại, đối diện với đại bá nương, khéo léo chọn vị trí để chỉ đại bá nương và bà mối nhìn thấy vẻ mặt của mình.
Về phần đại bá nương, từ khi bà mối bắt đầu khai hết mọi chuyện, bà ta đã thấy tình thế không ổn. Bà ta lại còn bị Xuân Phong điểm huyệt câm, cũng không cho bà cử động, bà ta càng lúc càng hoang mang.
“Không, không, ta chỉ muốn đại tỷ của ngươi thành hôn, yên ổn mà sống. Ta không biết họ suy tính nhiều như vậy. Việc này ta cũng chỉ kiếm được một ít tiền thôi…ta….ta….chuyện đó… Đại bá nương biết sai rồi, Xuân Phong, thả ta ra đi, tha cho ta đi.” Bà ta sợ hãi cầu xin sự thương xót, khuôn mặt vẫn còn co giật do tác dụng của ngân châm, sớm đã mất đi dáng vẻ uy phong, kiêu ngạo lúc nãy. Lúc này, Chu thị mới ý thức được mình đã động phải quái nhân rồi.
Những chuyện bà ta nói cũng là sự thật, bà ta không biết câu chuyện bẩn thỉu đằng sau mối hôn sự này, nhưng tất nhiên, dù biết, bà ta cũng sẽ không ngần ngại mà lĩnh thưởng.
“Thật sao? Thẩm thật sự không biết sao?” Xuân Phong nhướng mày.
“Thật, thật sự, ta thật sự không biết, xin hãy thả ta ra đi, cầu xin ngươi đó.” Đại bá nương lại cầu xin tha thứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-115.html.]
Chu thị thấy khuôn mặt mình tèm nhem toàn nước mắt nước mũi, không còn mặt mũi nhìn ai nữa, chỉ mong có cái hố nào ở đây để nhảy xuống. Bà ta ước được nhanh chóng rời khỏi đây, không bao giờ dám quay lại nữa.
“Vậy ta cũng không làm đại bá nương khó xử nữa”, nói xong, Xuân Phong giơ tay thu lại chiếc ngân châm sau lưng Chu thị.
Kim bạc vừa rút ra, khuôn mặt bà ta đã ngừng co giật, trở lại bình thường, nhưng rõ ràng bà ta vẫn chưa cử động được, khuôn mặt vẫn đầy nước mắt, nước mũi.
Chu thị vốn tưởng Xuân Phong bằng lòng thả mình đi như vậy, vừa mới thở phào nhẹ nhõm, lại phát hiện ra mình không cử động được. Bà ta vẫn đang suy nghĩ có nên cầu xin Xuân Phong lần nữa không, đã nghe Xuân Phong bình tĩnh nói tiếp.
“Vậy nhờ đại bá nương nói lại với Hướng gia một câu, cự tuyệt ý tốt của họ, dù sao thì trước giờ vẫn là do thẩm dẫn dắt, nên chuyện này vẫn giao cho thẩm.”
Xuân Phong để cho Chu thị đi giải quyết chuyện với Hướng gia. Nói gì thì nói, họ vẫn là người có quyền có thế, nếu muốn tìm nhà Xuân Phong gây sự cũng có chút phiến toái. Tất nhiên Xuân Phong vẫn còn quân bài chưa lật, giải quyết vấn đề này ắt hẳn cũng không có gì khó khăn. Cô chỉ muốn để Chu thị tự mình giải quyết, để bà ta biết người nào bà ta có thể động vào, người nào thì không. Đừng lúc nào cũng nghĩ người nhà bọn họ mềm yếu, dễ bắt nạt.
Xuân Phong nói xong, lại suy nghĩ thêm mốt chút rồi nói: “Nhân tiện, lúc nãy đại bá nương cũng nói mẹ ta một mình nuôi 3 đứa con cũng không dễ dàng gì. Vậy coi như một trăm lạng bạc kia là đại thẩm thương xót chúng ta, mua cho chúng ta mấy bộ quần áo mới đi.”
Lời nói của Xuân Phong làm Chu thị muốn tức điên lên. Trước đó mới nói là bà ta phải tự đi giải quyết với Hướng gia, chuyện này đã làm bà ta thấy khó nghĩ lắm rồi. Giờ lại còn mở miệng đòi 100 lạng, đây không phải là muốn khoét thịt của bà ta luôn sao? Nhưng nhìn tình huống hiện tại, e là nếu không đồng ý cũng không được. Nghĩ đến đây, bà ta không khỏi rối rắm.
100 lạng bạc trắng bóc sáng loà của ta, huhu, một trăm lạng đó, cả cửa hàng của nhà ta, cả năm cũng không kiếm được đủ 100 lạng. Nha đầu thối tha này thật là…
Xuân Phong nhìn biểu cảm thay đổi như bảng màu của đại bá nương, biết bà ta đang đấu tranh, lại giả vờ tức giận.
“Sao vậy đại thẩm, bà không muốn sao? Chẳng phải lúc nãy bà vừa nói là đáng thương cho cuộc sống vất vả của chúng ta sao? Thôi, thẩm không muốn thì thôi, vậy con chỉ sợ là hôm nay thẩm phải về nhà bằng cáng rồi.”. Đây là thẳng mặt uy h.i.ế.p đó.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Đại bá nương nghe vậy, liền vội vàng nói: “Không, không, sao có chuyện ta không đưa chứ? Chỉ là 100 lạng cũng không phải là số tiền nhỏ, ta ra ngoài không mang nhiều tiền như vậy. Ngươi xem đợi mấy ngày rồi ta gom gửi cho ngươi nhé?” Chu thị không có cách nào ngoài đồng ý trước, trước tiên cứ thoát khỏi đây cái đã.
Đáng tiếc, Xuân Phong sao có thể bị bà ta gài! Mấy ngày là bao lâu? Chỉ sợ là bà ta ra khỏi cánh cổng này rồi, cô sẽ không bao giờ gặp lại bà ta nữa. Xuân Phong cười khẩu: “Không sao, bà không mang cũng không sao, chỉ cần bà chịu chi là được. Không phải Hoa thẩm có cầm ngân phiếu đây sao, cầm ngân phiếu còn tiện hơn cầm bạc nhiều? Vậy Hoa thẩm để đại bá nương vay tiền trước, đợi về trấn, đại bá nương nhà ta sẽ trả lại cho bà.