Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 114

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:23:14
Lượt xem: 116

Xuân Phong hoàn toàn bị đại bá nương chọc điên. Nãy giờ giả vờ giả vịt nói chuyện, bà ta còn tưởng là muốn cho bà ta mặt mũi, thế mà lại làm cho bà ta lên mặt, coi cô như bù nhìn.

“Nha đầu thối này, ta là trưởng bối của ngươi, ngươi nói chuyện với ta thế đấy hả?” đại bá nương tức giận, xắn tay áo lên, chuẩn bị xông vào đánh nhau. Hoa thẩm nhìn thấy, trong lòng thẫm nghĩ không xong rồi, lươn lẹo đàm phán may ra còn chút hi vọng, chứ nếu đánh nhau thật thì coi  như chuyện này kết thúc luôn rồi.

“Này, dừng lại đi, sao lại đánh nhau chứ. Dừng lại ngay. Hướng gia vẫn đang chờ chúng ta quay lại trả lời đấy.” Hoa thẩm ghì c.h.ặ.t t.a.y đại bá nương, nhanh miệng thuyết phục. Hướng gia cũng không phải mối làm ăn duy nhất của bà ta, bà ta cũng không cần làm đến mức đó. Công viiệc này của bà ta rất chú trọng đến danh tiếng. Danh tiếng càng tốt, sẽ càng nhiều người đến nhờ bà ta làm việc, tất nhiên sẽ càng nhiều tiền công. Nhưng một khi có điều không hay về bà ta, danh tiếng bị huỷ hoại, sau này bà ta sẽ cực kỳ khó làm ăn. Vì vậy bà ta phải nhanh chóng ngăn chặn trò ăn vạ của đại bá nương. Nhỡ một ngày chuyện bà ta gây gổ với người được mai mối lan ra ngoài, sợ là sau này không cần làm công việc này nữa.

Nghe bà mối nói, đại bá nương cũng bình tĩnh lại, bà ta còn chờ quay về nhận phần thưởng đây!. Bà ta lập tức chỉnh lại quần áo rồi nói: “Vậy hôm nay không thèm tranh cãi với đồ nít ranh nhà ngươi nữa. Hôm sau ta sẽ dạy cho ngươi biết thế nào là tôn trọng trưởng bối.” Nói xong, bà ta phẩy tay đi ra ngoài.

Bà mối cũng cẩn thận vuốt vuốt tờ ngân phiếu trong ngực, đây là tiền của Hướng gia, bà phải mang về trả cho họ.

Hai người đang định rời đi, vừa đến cổng đã bị Xuân Phong chặn lại.

“Dừng lại, bà còn chưa nói cho ta biết, tại sao Hướng công tử lại không phải đại tỷ ta thì không cưới. Định cứ mờ ám vậy mà đi sao?” Xuân Phong đứng chặn cửa, cũng may hồi nãy Xuân Vũ về đã chốt lại cửa, nên giờ cũng coi như nhốt được 2 người này.

“Đại tỷ ngươi cũng không đồng ý lấy, biết nhiều thế làm gì?” Bà mối tức giận nói.

“Nhưng ta muốn biết. Ai biết các bà đang suy tính gì. Nhỡ các bà lại đến làm phiền chúng ta tiếp, hoặc làm gì ảnh hưởng đến thanh danh khuê nữ của cúng ta thì sao. Tóm lại chuyện này chúng ta phải biết căn nguyên rõ ràng. Nếu không nói rõ ra, đừng mong ra khỏi đây.” Xuân Phong bá đạo nói, mang theo một chút uy phong như tướng cướp.

Đại bá nương nghe Xuân Phong nói, sắc mặt có chút vặn vẹo. Đột nhiên bà ta nghe thấy tiếng có người nói chuyện đi ngang qua, chuẩn bị hét lên. Nhưng bà ta còn chưa kịp hét lên, trong cổ chợt ngứa ngáy, giọng nói im bặt. Bà ta có cố thế nào cũng không thể phát ra tiếng động gì. Bà ta thử một lúc vẫn không được, muốn nói gì đó với Xuân Phong nhưng chỉ ú ớ mấy tiếng không rõ, chỉ có thể vẫy vãy tay, nhưu muốn lao vào cào xé Xuân Phong. Bà ta mới đến bên cạnh cô, lại thấy cả lưng ngứa ngáy, cứng ngắc không cử động được, chỉ có thể dùng ánh mắt căm hận nhìn chằm chằm Xuân Phong.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-114.html.]

“Thế nào, thoải mái không? Có muốn chất nữ cắm thêm mấy mũi không? Đây là biện pháp tốt nhất để dưỡng sinh, người bình thường không được dùng đâu đấy.” Xuân Phong nhìn biểu cảm tức giận của đại bá nương, nhơn nhơn nói.

“…” Con khốn này, ngươi làm gì ta, mau thả ta ra xem ta có đánh c.h.ế.t ngươi không, đồ khốn thối tha này. Do không nói được, bà ta chỉ có thể gào thét, chửi rủa trong lòng.

Xuân Phong như không nhìn thấy sự tức giận trong mắt bà ta, ánh mắt vô tội: “Đại bá nương à, người có hài lòng với tay nghề của ta không?”, rồi cô giả vờ như suy nghĩ, đột nhiên nói: “À, ta có cách rồi!”.

Xuân Phong rút ra một cây ngân châm dài hơn 10 ly vung vẩy trước mặt bà ta. Bà ta sợ hãi, muốn lắc đầu xin tha thứ, nhưng cả cơ thể bất động, chỉ có thể nhìn Xuân Phong nghịch chiếc kim, không biết cô sẽ đ.â.m vào đâu trên người mình. Khuôn mặt bà ta từ giận dữ, căm ghét chuyển sang hoảng sợ, hoang mang, lại cộng thêm một nụ cười vặn vẹo, nước mắt nước mũi chảy tùm lum, nhưng vẫn không nói được lời nào. Bà mối nhìn thấy cảnh này thì trợn mắt há mồm, trời ạ, nha đầu này là yêu quái sao? Bà ta sợ hãi đến hai chân phát run.

“Phong nhi, con làm gì đại bá nương vậy? Đừng làm thẩm con đau đớn.” mẹ Xuân Phong cau mày khi nhìn thấy bộ dáng khổ sở của đại bá nương.

“Mẹ yên tâm, đại bá nương không sao đâu. Con thấy người lo lắng nhiều, khí huyết lưu thông có chuhts bất thường nên đang chữa trị chút thôi.” Xuân Phong cười nói với mẹ, đồng thời nháy mắt với đại tỷ.

Xuân Vũ nhận được ám hiệu của Xuân Phong, đi đến cạnh mẹ, kéo tay bà: “Mẹ ơi, mẹ đừng lo, Xuân Phong biết phải làm gì mà, không có chuyện gì với thẩm đâu.” Mẹ Xuân Phong cũng nghĩ vậy, cô con gái này làm việc luôn có suy tính, chưa bao giờ gây rắc rối cho mình. Nghĩ vậy, bà cũng không hỏi nữa, bà biết Xuân Phong chỉ đang cố truy hỏi bí mật đằng sau hôn sự này. Hơn nữa, người đại tẩu này cũng có chút quá quắt, lại còn muốn chỉ đạo hôn sự của con gái bà. Nhà trai tốt thì không sao, đằng này… Bà cũng muốn biết lí do tại sao bà ta lại nhất quyết đòi Xuân Vũ cưới người đó. Vì vậy, bà chỉ đơn giản ngồi sang một bên, im lặng lắng nghe.

“Túm lại chuyện là thế nào? Bà có thể nói cho ta nghe chưa?” Xuân Phong lại nhìn chằm chằm vào bà mối, vẻ mặt nham hiểm.

“Nói, ta nói…. Chuyện là thế này…” bà mối run rẩy.

Hoá ra Hướng thiếu gia sinh ra đã ốm yếu, có người nói rằng hắn sống không quá được 20 tuổi, nhưng hắn lại là độc đinh trong nhà. Thấy con trai năm nay đã 18 tuổi mà vẫn chưa lấy vợ, chắc chắn không thể sinh con nối dõi được,  vợ chồng Hướng lão gia bắt đầu lo lắng. Họ muốn tìm một người phụ nữ phù hợp để gả vào gia đình họ, duy trì hương hoả. Nhưng những gia đình khá giả trong trấn không ai muốn gả con gái vào nhà họ làm goá phụ, những người nguyện ý gả vào thì Hướng gia lại chê gia cảnh họ không tốt, hoặc là dung mạo họ quá xấu xí, mãi họ vẫn chưa tìm được người phù hợp. Cho đến một ngày nọ, một vị đạo sĩ xuất hiện, đến nhà họ Hướng, tự tin nói rằng có cách chữa được bệnh cho thiếu gia nhà họ. Cách này chính là tìm một nữ tử có bát tự phù hợp gả cho thiếu gia, sau đó khi người đó có thai, lấy một chén m.á.u của người đó cho Hướng thiếu gia uống là có thế chữa được bệnh cho hắn.

Loading...