Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 113

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:23:01
Lượt xem: 100

Xuân Phong nhìn thẳng vào mắt bà mối, ánh nhìn như muốn nhìn thấu tâm tư bà ta. Bà ta không khỏi sợ hãi, lùi về sau một bước.

“Chuyện này, không phải là công tử Hướng gia ngưỡng mộ dung mạo xinh đẹp, dịu dàng của đại tỷ ngươi sao. Vậy nên muốn cầu hôn thôi, nếu không phải là đại tỷ của ngươi thì không cưới. Thời nay tìm được nam tử chung tình như thế không dễ đâu. Đại tỷ ngươi được người như vậy thương yêu là may mắn của nó.” Bà mối đột nhiên cái khó ló cái khôn, nghĩ ra một lí do như trong truyện. Nhưng bà ta cũng không kịp nghĩ, công tử bị nhốt trong nhà từ bé, làm cách nào có thể gặp được Xuân Vũ.

“À, vậy sao? Không phải lúc nãy vừa nói Hướng thiếu gia bệnh nằm liệt giường từ lâu sao? Sao tự dưng có sức xuống giường, chạy ra ngoài ngắm người đẹp vậy? Vậy không biết hắn gặp đại tỷ ta lúc nào, ở đâu?” Xuân Phong nghe câu chuyện của bà mối, trong lòng cười thầm. Nói dối cũng phải nghĩ cái cớ cho hợp lý chứ. Đúng là đầu óc bã đậu. “Lần sau nếu muốn nói dối thì viết kịch bản trước đi nhé.” Xuân Phong mỉa mai nói với bà mối.

“Ta….” Bà mối nghẹn lời. Lúc này bà chợt muốn tát vào miệng bản thân một cái, tại sao lúc này bà ta lại không nghĩ đến chuyện này. Đều là tại con nhỏ này làm bà rối, trong lúc nhất thời không nghĩ ngợi được gì, nên mới nói linh tinh như vậy. Thân là một người có kinh nghiệm tiếp xúc với nhiều người, thế mà lại thất thố trước nha đầu này. Đúng là để che đậy một lời nói dối cần hàng nghìn lời nối dối khác. Bà mối hiện tại đang ắt óc nghĩ ra lời bao biện cho mình. Trong lúc Hoa thẩm đang lúng túng, Chu thị đã bước tới: “Không phải tỷ muội nhà ngươi thường lên trấn bán dược liệu sao. Ta đoán chắc Hướng công tử tình cờ gặp Xuân Vũ ở đấy. Xuân Vũ nổi bật như vậy, hẳn là dễ thu hút sự chú ý của người khác.”

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Đại  bá nương nói lời này đúng thật sự là quá hợp lý, đúng là họ thường xuyên xuống trấn bán thảo dược. Nhưng lời nói dối, dù có che đậy tốt thế nào cũng không thể nào biến thành sự thật. Trong lòng Xuân Phong và Xuân Vũ biết rõ, mỗi lần đi bán thuốc họ đều cải trang, không còn là một mỹ nhân chim sa cá lặn gì, mà chỉ là một thôn nữ quê kệch, đen đúa. Chỉ cần Hướng thiếu gia là người có gu thẩm mĩ bình thường, sẽ không vừa mắt người như vậy. chẳng có lẽ bị bệnh, bị nhốt trong nhà lâu ngày, khiếu thẩm mĩ cũng bị vặn vẹo sao? Chuyện này quá là tấu hài rồi.

Dù biết rõ ràng là 2 người này đang nói dối, Xuân Phong vẫn giả vờ không biết, xem họ tiếp tục lấp l.i.ế.m thế nào.

Đại bá nương tưởng rằng lời nói của mình không có kẽ hở, quay sang vui vẻ nháy mắt với bà mối, như muốn nói với bà ta: “Thấy chưa, may mà có ta đến giúp.”, nhưng không biết những lời nói dối của họ, Xuân Phong đều tỏ tường.

“Xuân Vũ, ngươi xem, người tìm đâu ra được người đàn ông tốt như vậy  nữa? Hướng công tử còn nói là chỉ cần ngươi bằng lòng gả cho hắn, hắn cả đời này sẽ chỉ lấy một mình ngươi làm vợ, đồng ý đi.” Đại bá nương lại quay sang nắm lấy tay Xuân Vũ mà khuyên bảo.

Tất nhiên Hướng công tử đang nằm ở nhà không biết gì về chuyện này, cũng chưa từng nói những lời kia. Hắn còn chưa biết mình sắp cưới vợ, vậy mà trong lòng đại bá nương, hắn đang thề son sắt cả đời chỉ lấy nữ tử này.

Xuân Vũ nhìn đại bá nương, cảm giác chán ghét trong lòng càng tăng lên. Cô đang định nói lại bà ta, đã nghe mẹ nói: “Được rồi, đại tẩu đừng nói nhiều nữa. Nếu tẩu không muốn nói lí do thực sự thì quay về đi. Nói với họ, chúng ta không đồng ý hôn sự này, cũng không cần tiền, đừng làm phiền chúng ta nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-113.html.]

“Ây, chúng ta bàn thêm một chút nữa đi. Đây là một ngàn lượng bạc đó, hơn nữa sau này vẫn còn thêm mấy ngàn lượng, đừng có bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy chứ.” Hoa thẩm có chút lo lắng khi bị đuổi, liền không biết xấu hổ, chạy đến kéo tay mẹ Xuân Phong.

Chuyện này hôm nay nhất định phải thành công, bà mối nghĩ đến phần thưởng mà Hướng gia đã hứa, trong lòng càng thêm kiên định.

Nhưng bà ta lại không nghĩ đến, mẹ Xuân Phong xuất thân danh giá ở Kinh thành, còn vinh hoa nào bà chưa thấy qua? Trong mắt bà, không có gì quan trọng hơn hạnh phúc cuộc đời người phụ nữ, bằng không, tại sao trước đây bà lại chọn Cha Xuân Phong, một thư sinh nghèo?

“Ta nói rồi, chúng ta không cần tiền của bọn họ, cũng không cần người khác lo chuyện hôn sự cho con gái ta. Chuyện của nhà chúng ta, hãy để cho nhà chúng ta tự quyết định.” Mẹ Xuân Phong mạnh mẽ nói, như một cái tát vào thẳng mặt đại bá nương.

Việc này là từ đâu?

Hoá ra trước khi đến nhà Xuân Phong, đại bá nương đã hứa hẹn với Hướng gia, việc này bà ta có thể quyết, chắc chắn sẽ thành công. Ban đầu bà ta nghĩ mẹ Xuân Phong là người mềm mỏng, cả nể, hoàn cảnh Hướng gia cũng không tệ, nên chắc chắn mẹ Xuân Phong sẽ đồng ý. Không ngờ mọi chuyện diễn ra hoàn toàn ngược lại, hơn nữa Xuân Vũ còn từ chối thẳng thừng, không cần biết đối phương là ai. Xuân Phong thì liên tục hỏi vặn, khiến họ dần càng rời xa kịch  bản ban đầu. Nghĩ đến đây, lòng Chu thị gấp như có lửa đốt.

“Không được!” Chu thị phẫn nộ gầm lên, sau đó hống hách nói: “Người xưa có nói anh cả như cha, chị dâu như mẹ. Giờ Tam đệ đã mất, chuyện này ta là người quyết định, Xuân Vũ nhất định phải gả vào Hướng gia, các ngươi không có quyền quyết định. Mấy hôm nữa sẽ có người đến rước dâu!.”

Mẹ Xuân Phong nãy giờ vẫn đang cố kìm chế cơn giận trong lòng, nhưng giờ cũng đã sắp đến điểm giới hạn. Xuân Phong nghe đại bá nương nói thế, sợ mẹ xiêu lòng, sẽ giao chuyện này cho người đàn bà này làm chủ. Suy cho cùng, tư tưởng của người cổ đại vẫn có chút đi ngoài luồng suy nghĩ của người hiện đại như cô. Thế là Xuân Phong nhảy ra, không thèm quan tâm gì mà tuổi tác, vãn bối trưởng bối, không cần biết kễ nghĩa phép tắc gì nữa.

“Bà già này, nói cái mẹ gì mà anh cả như cha, chị dâu như mẹ. Nhảm nhí, tào lao. Nếu cha ta còn sống thì còn có khả năng ông ấy nghe. Giờ ông ấy c.h.ế.t rồi, việc của nhà ta chúng ta tự quyết, không mượn người ngoài như bà xía vào. Hơn nữa, huynh tẩu như cha mẹ, lúc chúng ta đói sắp chết, sao không đến mà làm cha mẹ. Lúc đó chỉ lo đến cướp ruộng nhà chúng ta. Giờ thấy Hướng gia giàu có, bà lại muốn bán đại tỷ ta đi để lấy tiền? Ta nói cho bà biết, không có khả năng!”

Đại bá nương nghe Xuân Phong nói một tràng, sốc đến mức đơ người.

Loading...