Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 116

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:23:40
Lượt xem: 96

Xuân Phong nói xong, không cần biết, đại bá nương và bà mối có đồng ý không, cô đi thẳng về phía bà mối, vươn tay lấy mấy tấm ngân phiếu trong tay bà ta, lấy đi đúng 100 lượng. Động tác của cô quá nhanh, bà mối không kịp có phản ứng. Khi bà ta lấy lại tỉnh táo, muốn nói gì đó, liền bị Xuân Phong trừng mắt nhìn, đến mức bà ta không dám mở miệng ra nữa. 100 lạng bạc cứ thế mà bị Xuân Phong lấy mất.

“À, đúng rồi, ta không muốn nghe người khác bàn tán về gia đình chúng ta. Nếu không, ta sẽ đi đến tận nhà những người đó, rải thuốc, châm cứu, hay làm gì đó không chừng, vì vậy, những chuyện xảy ra hôm nay…”

Xuân Phong liếc nhìn tiền trong tay, cất vào trong ngực, rồi ngẩng đầu nhìn 2 người kia.

“Yên tâm, hôm nay không có chuyện gì xảy ra cả, ta không biết gì cả. Hehe…” Dù sao bà mối cũng là người từng trải, biết cách cư xử, vừa nghe Xuân Phong nói đã hiểu ý, lập tức mỉm cười lấy lòng.

“Đại bá nương thì sao?” Xuân Phong không nói với bà ta nữa, quay sang hỏi đại bá nương.

“Đúng đúng, đại bá nương của ngươi đâu phải người lắm mồm, đừng lo lắng…” Chu thị vẫn đang đắm chìm trong suy nghĩ về 100 lạng bạc trắng kia, cũng không có sức cãi lại Xuân Phong nữa.

“Giờ…giờ chúng ta được đi chưa?”, bà mối thận trọng hỏi.

“Được, hai người về sớm đi.” Xuân Phong rút cây ngân châm cuối cùng trên người đại bá nương ra.

Khi sự trói buộc trên người vừa được tháo bỏ, Chu thị lập tức chạy về phía cửa, loạng choạng suýt thì ngã, bà ta chỉ ước có đôi cánh để bay ra khỏi khoảng sân này ngay lập tức.

Lúc đến đây hai người chí khí oai hùng, đến lúc ra khỏi cánh cổng thì lại chạy trối chết. Hai người rời đi, Xuân Phong đóng cánh cổng lại. Dân làng nhìn thấy bà mối và đại bá nương hoảng hốt chạy ra khỏi thôn thì cũng không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ mơ hồ biết là họ chạy ra từ nhà Xuân Phong…

Xuân Phong bước vào nhà, đưa tiền cho mẹ.

“Mẹ, mẹ cầm lấy đi.” Xuân Phong mỉm cười.

“Thôi, tiền này con giữ đi.” Mẹ Xuân Phong nhìn tờ ngân phiếu, do dự một chút rồi để Xuân Phong tự cất. lần này lấy của đại tẩu một trăm lạng, e rằng cuộc sống sau này không được yên bình nữa.

“Mẹ, chúng ta phải chuẩn bị tinh thần dần thôi. Con nghĩ đại bá nương không đủ năng lực đối phó với Hướng gia đâu.” Xuân Phong suy nghĩ rồi nói: “Còn có vị đạo sĩ kia, con nghĩ cũng không phải là người tốt lành gì.” Xuân Phong nói xong, bầu không khí trong phòng liền chùng xuống.

“Giờ chúng ta làm gì cây giờ? Chúng ta không thể để đại tỷ con gả vào nhà đó được.” mẹ Xuân Phong lo lắng hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-116.html.]

“Mẹ, đừng lo lắng, sẽ có cách giải quyết thôi.” Đại tỷ Xuân Vũ nãy giờ vẫn trầm lặng đứng một bên, đi đến cạnh mẹ, an ủi. Thật ra trong lòng cô cũng có chút lo lắng, nhưng dù thế nào đi nữa, cuộc hôn nhân này, cô vẫn không đồng ý. Bất kể đối phương là người thế nào, tình huống hiện tại đang thế nào, nghĩ đến người trong lòng, cô thà c.h.ế.t cũng không gả vào đó.

“Ừ, đại tỷ nói đúng., sẽ có cách thôi, nhưng trước tiên đại bá nương chuyến này trở về phải chịu ít nhiều đau khổ rồi.” Xuân Phong trầm ngâm nói.

“Ta cũng không biết đại bá nương lần này định làm thế nào, bà ta cũng không phải là người để bản thân chịu thiệt, nhưng để bà ta nhận được bài học cũng tốt.” mẹ Xuân Phong thấy lần này đại tẩu có chút quá đáng, cũng đến lúc phải cho bà ta biết giới hạn, nên lúc Xuân Phong xử lý bà ta, bà cũng không ngăn cản.

“Mấy hôm nữa con lên trấn hỏi xem vụ này là thế nào, nếu có thể vạch trần được trò lừa đảo của ông ta thì có thể giải quyết vụ hôn sự của đại tỷ rồi.” Xuân Phong suy nghĩ, quyết định phải tìm hiểu kỹ tình huống trước.

Trời về đêm, Xuân Phong lần đầu tiên gọi mật vệ ẩn náu trong bóng tối.

“Ngươi tên gì?” Xuân Phong nhìn về người đang quỳ trước mặt, hỏi.

“Thuộc hạ Huyền Dịch, cô nương có việc cứ phân phó cho thuộc hạ.” Huyền Dịch vẫn quỳ, cúi đầu cung kính nói với Xuân Phong, giọng nói không cảm xúc.

“Được, vậy ngươi đi điều tra Hướng gia trên trấn, xong việc cứ ở trên đó, ngày mai ta sẽ lên đó tìm ngươi.” Xuân Phong hài lòng gật đầu, ra lệnh.

“Thuộc hạ nhận lệnh.”, Huyền Dịch đáp lại rồi lách người biến mất trong màn đêm. Xuân Phong nhìn bóng đen biến mất, thầm nghĩ có quyền thế thật là tốt, gặp chuyện gì, không cần động tay, cũng có người đưa kết quả cho mình.

Xuân Phong nói cô muốn lên trấn hỏi tình hình, thực ra là muốn đến Hướng gia tìm hiểu, nhân tiện giải quyết luôn nếu được.

Về phần bà mối và đại bá nương.

“Chu phu nhân, bà nhanh nhanh trả ta 100 lạng kia đi, đấy là sính lễ của Hướng gia, ta phải trả lại.” bà mối nhìn vẻ phờ phạc của Chu thị, có chút chán ghét nói.

Chu thị nghe ra thái độ của bà ta, tức giận. Hôm nay bà ta ở nhà Xuân Phong bị ức h.i.ế.p mà không làm gì được, giờ lại bị người này coi thường. Bà ta giận giữ gầm lên: “Tiền gì? Là bà tự đưa tiền ra, có phải ta đưa cho nó đâu, ta còn chưa đồng ý cơ mà. Cũng không phải ta lấy tiền của bà, có bản lĩnh thì đi mà đòi nó.”

“Ơ kìa, bà nói kiểu gì thế? Không có 100 lạng kia của ta, hôm nay ngươi có thoát khỏi đó được không? Làm người thì phải có lương tâm chứ.” Hoa thẩm cũng tức giận đáp lại. Bà ta biết Chu thị này cũng không phải người đàng hoàng, một trăm lượng kia của bà khó mà lấy lại được.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Lương tâm? Bà còn nói chuyện lương tâm với ta? Biết hôn sự với Hướng gia có vấn đề mà vẫn đi cầu hôn giúp. Đây chính là muốn hại cháu ta, ngươi có lương tâm sao? Lúc này rồi còn muốn nói chuyện lương tâm với ta?”. Đại bá nương nghe Hoa thẩm nói về chuyện thoát thân vừa nãy, trong lòng càng tức giận, lập tức quay sang mỉa mai bà ta.

“Haha, ngươi cũng không phải là vì tiền thưởng sao, biết công tử nhà người ta có tật rồi mà vẫn cắp m.ô.n.g đến giới thiệu cháu gái. Ta nói cho ngươi biết, tiền đó hôm nay không đưa không được. Còn có khuê nữ nhà ngươi phá hoại chuyện hôn sự này, bà cũng liệu mà giải thích đi. Lúc đến thì hiên ngang vỗ n.g.ự.c cam đoan, giờ lại… Đừng trách ta không cảnh báo, Hướng gia không dễ chọc đâu.” Hoa thẩm trừng mắt nhìn Chu thị. “Hừ, đồ tham lam, đã không xem khuê nữ trong nhà ra gì rồi, giờ lại còn muốn nuốt tiền của ta, cũng phải xem miệng ngươi có đủ to không!”

Loading...