Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 101

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:19:59
Lượt xem: 105

Đây cũng là lần đầu tiên Xuân Sinh thấy khía cạnh này của Nhị tỷ. Trước đây, cậu từng thấy tỷ tỷ thông minh, mạnh mẽ. Hôm nay cậu lại thấy nhị tỷ của cậu còn biết võ công, gặp nguy không loạn. Còn có bộ dáng lúc mắng chửi nữa, thật là đáng yêu.

    ×××

Khi Xuân Vũ và mẹ Xuân Phong trở lại, ngôi nhà đã được dọn dẹp sạch sẽ, người của Bách Lý Mặc Thần cũng đã rời đi. Khoảng sân nhỏ yên bình, không có chút dấu hiệu nào của trận chiến trước đó. Xuân Phong đã dặn Xuân Sinh không được hé nửa lời về việc xảy ra hồi nãy, tránh cho mẹ và đại tỷ lo lắng. Vì vậy Xuân Sinh và Xuân Phong đều ăn ý nói là ngày mai họ hàng của anh em nhà họ Dương sẽ đến đón họ đi. Còn việc Dương huynh hôn mê, cô nói là do vết thương trước đó nhiễm trùng và tái phát.

“Mẹ, mẹ mua cái gì ngon vậy, con xem nào.” Xuân Phong mỉm cười bước tới, nhận lấy bó hoa và hộp quà từ tay mẹ.

“Không có gì, chỉ là bánh ngọt năm ngoái thôi.” Mẹ Xuân Phong đem đồ trong tay giao cho Xuân Phong, có chút mệt nhọc, thở dốc.

“Con thấy mẹ mua nhiều hơn năm ngoái thì phải.” Xuân Phong có chút khó hiểu nhìn đồ trên tay.

“Mẹ nghĩ năm nay có thêm 2 người đón Tết cùng chúng ta, nên mới mua nhiều như vậy.” đại tỷ cũng đặt chiếc giỏ nặng trịch trên lưng xuống, trả lời.

“À, con quên mất. Người thân của huynh muội Thái Điệp sáng nay đã đến đây, họ nói mai sẽ đón huynh muội họ về.” Xuân Phong cất đồ, rót nước cho mẹ một cốc nước ấm rồi ngồi xuống nói chuyện.

“Người nhà sao? Sao trước đây không nghe mấy đứa nhắc đến nhỉ? Sao mà vội vàng thế?” mẹ Xuân Phong có chút khó hiểu, mọi việc quá đột ngột.

“Mẹ, người nhà Dương huynh rất lo lắng khi biết chuyện xảy ra với ga đình họ. Hơn nữa cũng sắp đến Tết rồi, phải về đoàn viên chứ.” Xuân Phong bắt đầu giải thích cho mẹ.

“Ừ, con nói đúng, hai đứa nhỏ tội nghiệp này, về với người thân sẽ tốt hơn.” Mẹ Xuân Phong thở dài, sau đó nghĩ đến cha mẹ bà đang ở Kinh thành xa xôi, lại thấy chua xót trong lòng.

“Được, vậy để con gửi cho họ ít bánh ngọt mẹ mua, coi như là quà biếu Tết.” Xuân Phong nghĩ đến những thứ mẹ mua thêm, liền đề xuất.

“Ừ, cứ làm thế đi.” Mẹ Xuân Phong mỉm cười nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-101.html.]

Lúc Bách Lý Mặc Thần tỏ ý muốn mang Dương Thái Thụ đi, hắn vẫn hôn mê, không thể quyết định, chỉ có Thái Điệp vẫn tỉnh táo. Người của Bách Lý Mặc Thần giải thích tình hình cho cô nghe và hứa sẽ bảo vệ sự an toàn cho họ. Thái Điệp nhìn vào ánh mắt của Xuân Phong, sau đó lại nhìn vào khuôn mặt tuấn tú của Bách Lý Mặc Thần, có chút nghi hoặc, nhưng vẫn đồng ý rời đi, nhưng cô có yêu cầu là phải đảm bảo an toàn tuyệt đối cho họ và phải chữa thương cho đại ca cô.

Sáng sớm hôm sau, có người đến đón họ, nhìn giống như họ hàng đến đón người thân như lời Xuân Phong nói. Đám người liên tục cảm ơn mẹ Xuân Phong  làm bà không chút nghi ngờ.

Tất nhiên Bách Lý Mặc Thần không xuất hiện. Nhưng sau khi Xuân Phong về phòng, hắn ta lại xuất hiện như một bóng ma, khiến Xuân Phong giật mình, suýt chút nữa hét lên.

“Ngươi làm gì vậy? Đáng sợ lắm có biết không?” Xuân Phong mắng.

“Ồ, hôm qua nhiều người xấu như vậy mà không sợ, hôm nay lại sợ?” Bách Lý Mặc Thần nở cụ cười ấm áp, biểu thị tâm tình hắn hiện đang rất tốt.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Vậy đó, thì sao?” Xuân Phong chhán ghét trừng mắt nhìn hắn, “Mới sáng sớm đến đây làm gì? Có chuyện mau nói.” Xuân Phong bị hắn doạ sợ, có chút tức giận.

“Ta tới chỉ muốn nói cho ngươi biết ta sắp rời đi. Ở đây sẽ có người bảo vệ ngươi. Ngươi cần gì cứ báo với hắn. Ta đi đây.” Nói xong, Bách Lý Mặc Thần rời đi như một cơn gió. Xuân Phong đứng im tại chỗ, có chút thất thần.

“Tức cái lồng n.g.ự.c ghê, một hội cứ bay qua bay lại trước mặt ta. Còn chuyện kia không phải tối qua nói rồi sao, còn nói lại làm gì?” Xuân Phong đứng một mình trong phòng, lẩm bẩm. Tuy rằng đang mắng hắn, nhưng trong lòng có một tia ấm áp chảy qua, nhanh đến mức cô không kịp nắm bắt…

“Nhị tỷ, tỷ đang làm gì vậy? Đang nói chuyện với ai vậy?” Xuân Sinh nghe thấy tiếng động lạ trong phòng nhị tỷ, bước bảo hỏi. Trong phòng rõ ràng là không có ai khác, nhưng sao trông biểu cảm của tỷ ấy giống như vẻ mặt hôm qua lúc Mặc ca rời đi vậy?” đầu óc cậu đột nhiên sáng lên, chẳng lẽ Mặc ca vừa đến? Xuân Sinh dùng ánh mắt kỳ quái nhìn nhị tỷ.

“Không có gì, bữa sáng xong chưa?” Xuân Phong lập tức lấy lại phong thái ngày thường, giả vờ bình tĩnh.

“Sắp xong rồi, để đệ đi xem xem.” Xuân Sinh vẫn có chút nghi ngờ, nhưng nhìn trong phòng không có ai, liền quay người đi về phía bếp.

Sau khi tiễn huynh muội nhà họ Dương, gia đình Xuân Phong thoải mái hơn nhiều. lâu lâu sẽ có người hỏi về 2 người họ, cô sẽ đơn giản giải thích như lúc nói với mẹ.

Chỉ còn 2 ngày nữa là đến Tết nguyên đán. Bình thường, trong năm, nông dân cũng không có việc gì lớn, quanh quẩn cũng chỉ có thu hoạch vụ thu và mừng năm mới. Thu hoạch cũng khá vội vã, căn bản không có thời gian vui vẻ. Những năm trước, thu hoạch chẳng được bao nhiên, hiển nhiên là sẽ không đành lòng chi tiền mua vui. Nhưng năm nay, nhờ vụ trồng dưa hấu, cả thôn đều khá dư dả nên quyết định thuê một đoàn kinh kịch đến. Vì vậy, Tết năm nay có thể nói là cái Tết nhộn nhịp nhất từ trước đến nay của thôn Đại Hà, ngay cả thôn dân các thôn lân cận cũng kéo đến xem kịch. Đêm giao thừa, mọi người tổ chức tất niên sớm, tất cả tập trung về sân khấu dựng tạm ở đạo tràng, đón chờ buổi biểu diễn. Gia đình Xuân Phong cũng không ngoại lệ. Họ lấy 2 chiếc ghế dài, khoá cửa rồi cùng nhau đến điểm hẹn. Đây là lần đầu tiên Xuân Phong xem kịch. Trước đây cô chỉ có thể xem hí kịch trên TV mà thôi.

 

Loading...