Trùng Sinh, Ta Dựa Vào Phú Bà Kiếm Sống - Chương 94
Cập nhật lúc: 2024-11-23 21:57:33
Lượt xem: 2
Sau những ngày cuối tuần hoàn mỹ, huấn luyện quân sự của Lâm Đại tiếp tục triển khai. Buổi sáng tới sân thể dục chạy mười vòng, tiếp theo là đi với tư thế quân đội bước chân ngỗng, đánh một bộ quyền côn đồ hưng phấn, bài bài nối tiếp, tân sinh viên khắp sân thể dục đều ỉu xìu, mệt mỏi đến đứng không được, ngồi không xong.
(*quyền côn đồ hưng phấn: những tiểu tỷ tỷ nghiêm trang xuất quyền công kích, nhưng trên thực tế lại không hề có lực công kích, thậm chí những động tác này còn tràn ngập sức hấp dẫn)
Giang Cần tháo mũ xuống, mũ ướt đẫm mồ hôi, sau đó khoác nó lên đầu gối.
Đúng vào lúc này, một bàn tay mảnh khảnh bỗng nhiên từ phía sau hắn vươn tới, đưa cho hắn nửa chai nước khoáng Wahaha.
- Giang Cần, uống nước không?
Tống Tình Tình ngồi ở phía sau bên phải đội hình, thân thể hơi nghiêng về phía trước, dùng cặp mắt vẽ eyeliner hướng hắn chớp nhẹ.
- Thôi, Tình Tình, chai đó cậu đã uống qua rồi, vẫn là uống của tôi đi, của tôi còn chưa mở nắp.
Tưởng Điềm cũng duỗi tay đưa tới một chai nước khoáng Wahaha, xTPkjShWOḚ mặt trắng nõn mang theo chút hồng phấn hoa đào.
Hôm nay Giang Cần quả thật quên mang nước, vì thế nhận lấy nước của Tưởng Điềm uống hai ngụm:
- Cảm ơn, ngày mai mua trả lại cho cậu.
- Không cần trả, một chai nước mà thôi.
Khi nói chuyện, Tưởng Điềm không tự chủ được giương khóe miệng lên, còn ánh mắt Tống Tình Tình lại có chút u oán.
Nhưng sau khi oán giận bay đi, cô lại bắt đầu trấn an bản thân.
Đừng nóng giận, nhà cậu ta có Bentley, nhà cậu ta có Bentley…
Nhìn thấy cảnh này, Chu Siêu ngồi sau lưng hắn chua muốn chết, răng đều sắp cắn nát, lập tức cảm giác Pepsi lạnh trong tay mất đi vị ngọt, biến thành soda không có linh hồn.
- Phan Tú, tôi cũng quên mang nước. - Nhâm Tự Cường bỗng nhiên lên tiếng.
Phan Tú lộ ra hai lúm đồng tiền:
- Theo khoa học nghiên cứu, con người không uống nước trong ba ngày liên tục thì mới có thể c.h.ế.t vì khát.
- …
Sau một lúc lâu, sĩ quan cảm thấy huấn luyện đã gần xong rồi, vì thế liền tập hợp bốn đội gần đó lại, hỏi có ai muốn biểu diễn tài nghệ gì không.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-ta-dua-vao-phu-ba-kiem-song/chuong-94.html.]
Đừng nhìn mọi người lúc nào cũng trang này trang nọ, tại ký túc xá hoành hành khắp chốn, nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy quả thực là có chút ngượng ngùng, cho nên hơn hai trăm người lại không hề có một người lên tiếng, đều là hàng sợ hãi.
Sĩ quan thấy vậy liền nói, hiện tại còn hai giờ nữa là kết thúc huấn luyện quân sự.
Hoặc là để cho bạn học có tài năng biểu diễn hai giờ, hoặc là mọi người cùng nhau chạy thể dục hai giờ.
Nghe được câu này, cả đội hình lập tức xôn xao.
Hay lắm, một giờ đã mệt chết, hai giờ chắc chạy gãy chân mất? Vậy nhất định phải lên diễn tài nghệ a.
- Báo cáo sĩ quan, Lý Xán Xán biết nhảy ba lê!
- Báo cáo sĩ quan, Đỗ Gia Hào có thể dùng mũi phun nước, rất thú vị!
- Báo cáo sĩ quan, Giả Tường Như biết múa điệu chim công!
- Báo cáo sĩ quan, Dương Liễu biết hát bài Little Dimples!
- Này này này, Lưu Cảnh Hạo cũng biết hát Little Dimples, có thể để cho hai người họ hợp xướng!
Với đủ loại bạn bè thân thiết đ.â.m lưng, một số bạn học không thể không ra ngoài biểu diễn tiết mục, dù sao cũng không có ai muốn chạy hai giờ quanh sân thể dục.
Thế hệ thanh niên này quả thật không ít tài lẻ, nhất là tiết mục mũi phun nước, mặc dù làm cho mọi người cảm thấy có chút ghê tởm, nhưng bảo người khác làm thì quả thật không ai làm được.
Nhưng biểu diễn xong loại tài nghệ này, coi như thời đại học của y đã hoàn toàn từ bỏ quyền kén vợ kén chồng.
Thật chứ, có cô gái nào lại thích một chàng trai biết phun nước qua lỗ mũi, cho dù có, đó cũng là một kẻ biến thái.
Đôi nam nữ song ca Little Dimples cũng rất hay, hai người vừa hát vừa liếc mắt đưa tình, khiến cho đội hình xôn xao lên, loại ồn ào này rất có hương vị thanh xuân, lập tức khiến cho bầu không khí tại hiện trường sôi nổi hơn không thiếu.
Ngoài ra, kỹ thuật múa ba lê của Lý Xán Xán cũng rất tốt, nhưng hấp dẫn nhất vẫn là dáng người của cô, xoay tròn nhún nhảy, hai mắt khép hờ, vô cùng sống động.
- Mẹ nó, may mà hôm nay lão Tào không đến xem huấn luyện quân sự của chúng ta. - Nhâm Tự Cường thì thào tự nói.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chu Siêu nhịn không được mà quay đầu lại:
- Có chuyện gì sao?
- Cậu ta vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, nếu không thì nó sẽ đau c.h.ế.t mất!
Chu Siêu bừng tỉnh đại ngộ:
- Lão Nhâm, cậu thật biết nghĩ cho người khác.