Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng Sinh, Ta Dựa Vào Phú Bà Kiếm Sống - Chương 93

Cập nhật lúc: 2024-11-23 21:57:31
Lượt xem: 3

- Tuệ Như, cậu cũng ở đây à.

- Ừ, cậu cũng đến ăn à?

- Ừm, hẹn học tỷ trong khoa nói chút chuyện.

Hồng Nhan mặc một bộ váy liền áo màu Nile, lộ ra da thịt trắng nõn sáng bóng, hai chân thon dài lộ ra ngoài làn váy, cả người duyên dáng yêu kiều, lập tức hấp dẫn ánh mắt cả bàn người.

Sau khi nói chuyện đơn giản hai câu, Hồng Nhan không ngồi xuống, bởi vì cô không có khả năng ăn cơm bên cạnh Sở Ti Kỳ, vì vậy liền xoay người rời khỏi phố Nam.

Khúc Thiếu Thông lấy lại tinh thần, miệng hô một câu:

- Vương Tuệ Như, đó là ai vậy? Giá trị nhan sắc thật cao nha!

- Là… bạn cùng phòng của mình.

- Các cậu là ký túc xá hoa khôi trường hả? Trời ạ, vậy mà cùng cấp bậc với Sở nữ thần!

Sắc mặt Sở Ti Kỳ trở nên rất khó coi, nhưng cũng không mở miệng nói chuyện, mà là làm bộ như không nghe thấy, vẫn cúi đầu tráng chén đũa.

Nhưng nhìn thấy cảnh này, Vu Toa Toa ngồi bên cạnh lại nhận thấy được gì đó không thích hợp, nếu Vương Tuệ Như và Hồng Nhan kia là bạn cùng phòng, vậy cùng Sở Ti Kỳ hẳn là cũng là bạn cùng phòng, vì sao hai người lại không chào hỏi?

Không đợi cô mở miệng hỏi, Mã Bác Long đã nói trước:

- Vương Tuệ Như, số QQ của bạn cùng phòng cậu là bao nhiêu?

- Phi, lão Mã cậu cũng không tự nhìn lại dáng vẻ của mình, nữ thần như vậy cậu cũng có tư cách nhớ thương? - Tần Tử Ngang vẻ mặt khinh thường.

- Dáng dấp mình không được thì sao, linh hồn mình thú vị!

Ba ~

Sở Ti Kỳ tức giận vỗ đũa đã tráng lên bàn, cắn răng nói câu đi WC, sau đó đứng dậy rời khỏi đám người.

Nhìn thấy cảnh này, người trên bàn không khỏi bắt đầu mắt to trừng mắt nhỏ.

Bọn họ đều không phải kẻ ngốc, đều nhìn thấy người ta đập bàn, làm sao có thể không nhận ra vấn đề?

Vì thế, tất cả mọi người đều dời ánh mắt nhìn về Vương Tuệ Như.

- Tuệ Như, quan hệ bạn cùng phòng của cậu với Ti Kỳ không tốt? - Vu Toa Toa trực tiếp hỏi ra trọng điểm.

- Ừm.

- Vừa mới khai giảng đã có mâu thuẫn rồi? Không đến mức đó chứ.

Vương Tuệ Như trầm mặc hồi lâu, cuối cùng thở dài:

- Hồng Nhan muốn theo đuổi Giang Cần, Ti Kỳ không muốn, hai người cãi nhau rất dữ, lát nữa các cậu vạn lần đừng nhắc tới Hồng Nhan nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-ta-dua-vao-phu-ba-kiem-song/chuong-93.html.]

- Theo đuổi Giang Cần? Đùa gì vậy, cậu xác định không phải Giang Cần theo đuổi cô ấy? - Tròng mắt Mã Bác Long đều sắp rớt ra.

- Nếu như là Giang Cần theo đuổi Hồng Nhan, vậy cũng không đến mức nháo thành như vậy. Hai ngày trước cũng bởi vì Giang Cần, Hồng Nhan với Ti Kỳ lại cãi nhau một trận, từ đó tới nay chưa nói thêm một câu nào nữa.

Nghe vậy, Khúc Thiếu Thông da đầu đều tê dại:

- Vậy… Giang Cần và Hồng Nhan ở bên nhau rồi?

Vương Tuệ Như nhẹ nhàng lắc đầu:

- Giang Cần nói mình không yêu đương, xem như biến tướng từ chối Hồng Nhan.

Nghe được câu này, mấy người trên bàn cơm đều hít một hơi lạnh.

Vân Mộng Hạ Vũ

Được mỹ nữ cấp hoa khôi trường theo đuổi, hai hoa khôi trường còn bởi vì hắn mà cãi nhau túi bụi, mấu chốt là hắn còn cự tuyệt, mẹ nó thiết lập này là loại nam thần gì a?

Chỉ trong một kỳ nghỉ hè ngắn ngủi, khoảng cách giữa Giang Cần và bọn họ đã đến mức khác biệt như một trời một vực rồi sao?

Vu Toa Toa nghe Vương Tuệ Như miêu tả xong, lại tự động não bổ thêm chút cảnh tượng lúc đó, nhịn không được mà lấy điện thoại di động từ trong túi ra, mở QQ.

- Hiu (*tiếng huýt gió)

- ?

- Nam thần, mình tới Lâm Đại rồi, khi nào cậu mời mình ăn cơm a?

Lúc này Giang Cần vừa mới bước ra ký túc xá, đến quán trà sữa nghe Tô Nại báo cáo công việc, nhìn tin tức bật lên trên màn hình, không khỏi khẽ nhíu mày.

Cái quái gì thế này?

Vu Toa Toa, nữ nhân này hỏng não rồi phải không?

- Học trưởng? Anh có nghe những gì tôi vừa nói không? – Tô Nại đẩy kính xuống.

Giang Cần lấy lại tinh thần:

- Nghe, ba ngày sau chính thức bắt đầu quảng bá, cô giúp tôi theo dõi số liệu thống kê.

- Ok.

Tô Nại với lấy miếng bánh cuối cùng trên đĩa, định cắn, nhưng nghĩ lại thấy không thích hợp lắm:

- Học trưởng, miếng cuối cùng, anh có muốn ăn không?

Giang Cần nhếch khóe miệng:

- Cô… rửa tay chưa?

- Rửa rồi.

- Không ăn thứ gì kỳ lạ chứ?

Tô Nại thoáng sửng sốt, trong đôi mắt phía sau kính chỉ lóe lên đơn thuần và m.ô.n.g lung.

Loading...