Trùng Sinh, Ta Dựa Vào Phú Bà Kiếm Sống - Chương 72
Cập nhật lúc: 2024-11-23 21:54:28
Lượt xem: 2
Đổng Văn Hào nhét tiền vào túi, do dự một lúc lâu mới mở miệng:
- Hôm nay Diễm Linh học tỷ đen mặt nói cậu không hiểu văn học, là tiểu thuyết xảy ra vấn đề gì rồi hả?
- Cũng không có vấn đề gì lớn, tiểu thuyết viết tạm được, đều là chữ Hán xinh đẹp, nhưng kết hợp lại thì không đẹp, cũng thật mẹ nó kỳ quái. - Giang Cần nhún nhún vai.
- Vậy trang web của cậu còn nhận tiểu thuyết không?
- Tôi muốn nhận, nhưng viết tốt quá ít, tôi làm ăn chứ không phải làm từ thiện.
Đổng Văn Hào do dự một chút, lấy ra một bản thảo khác từ trong túi:
- Vậy cậu xem bản này thế nào, có thể nhận không?
Giang Cần vẻ mặt hồ nghi nhận lấy nhìn, tên sách là “Ngươi là màu sắc của nhân gian khói lửa”, sau khi mở ra nhìn lại không tự giác nhíu mày:
- Có chút trình độ đấy, đủ sảng khoái, mùi vị rất thượng lưu, đây là ai viết, sao anh còn giấu đi?
- Một thành viên trước đây, tên là Thời Miểu Miểu.
- Trước đây?
- Bị Diễm Linh học tỷ mắng nên rời khỏi câu lạc bộ, nói câu chữ của cô ấy không có linh khí, bảo cô ấy đừng lãng phí thời gian ở đây.
- Một ngàn chữ 7 tệ đi, bảo cô ấy cam đoan mỗi ngày đều phải cập nhật, bản quyền của tiểu thuyết thuộc về tôi, nếu đồng ý thì tôi liền thu.
Trong lúc đang nói chuyện, cửa phòng sinh hoạt của câu lạc bộ Văn học bỗng nhiên bị đẩy ra, Diêu Diễm Linh từ ngoài cửa đi vào, lúc nhìn thấy Giang Cần liền hơi sửng sốt, tiếp đó liền đen mặt coi thường hắn.
Ấn tượng trước đây của cô đối với Giang Cần rất tốt, nhưng hiện tại thì không, trong mắt cô, Giang Cần chính là một phàm phu tục tử không hiểu văn học.
Diêu Diễm Linh cầm lấy một đôi cờ màu ở bên phải phòng sinh hoạt, tiếp theo cũng không quay đầu lại đi ra cửa.
- Cậu đừng để ý, học tỷ toàn như vậy, không cho phép người khác phủ định tác phẩm của chị ấy. - Đổng Văn Hào nhịn không được mà giải thích thay cho Diêu Diễm Linh một chút.
Giang Cần khoát tay:
- Loại người có ước mơ như học tỷ thật đáng khâm phục, không giống tôi, chỉ có mấy đồng tiền bẩn.
- …
Sau khi rời đi phòng sinh hoạt của câu lạc bộ văn học, Giang Cần nhìn trời trong xanh sau cơn mưa, cân nhắc có nên mời hai bữa cơm đã hứa hay không.
Dù sao thời tiết mát mẻ như này cũng khó thấy, nếu nhiệt độ không khí trở lại như lúc trước. Ngay cả khi tự thưởng cho bản thân, cũng sẽ đổ một người mồ hôi, đi ra ngoài ăn cơm sẽ thành hy vọng xa vời.
Hồng Nhan, Phùng Nam Thư…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-ta-dua-vao-phu-ba-kiem-song/chuong-72.html.]
Giang Cần mở danh bạ, hơi do dự giữa hai cái tên, lại nhìn thoáng qua thời gian, quyết định cơm trưa mời Hồng Nhan trước, cơm tối lại mời Phùng Nam Thư.
Buổi tối chơi chân sẽ thuận tiện hơn?
Dù sao đi nữa, chơi chân giữa ban ngày rất dễ trở nên nổi tiếng.
Rất nhanh, điện thoại kết nối đầu dây bên kia, trong loa điện thoại truyền đến thanh âm thanh nhuận mà trong veo của Hồng Nhan, trong ngữ điệu còn có phần vui mừng.
Hẹn xong thời gian và địa điểm, Giang Cần cất điện thoại vào túi, đưa tay nhận lấy nước khoáng Đổng Văn Hào đưa tới, ánh mắt nhìn về phía những nữ sinh đại học chân trắng eo nhỏ bên hồ.
Vân Mộng Hạ Vũ
- Trình độ nhan sắc của trường Đông các anh thật không cao. - Giang Cần chậc một tiếng, vẻ mặt có chút thất vọng.
Đổng Văn Hào lập tức không đồng ý, đây chính là vấn đề thể diện của trường Đông:
- Hôm nay là cuối tuần, nhan sắc cao đã sớm bị người ta hẹn ra ngoài rồi, cậu muốn gặp cũng không gặp được.
- Khoác lác phải không?
- Cái khác thì không nói, chỉ nói tân sinh lần này đi, đã có hai học muội cấp hoa khôi trường, trực tiếp đổi mới kỷ lục nhan sắc của trường Đông.
Nghe xong, Giang Cần lặng lẽ uống một ngụm nước, trong lòng đã hiểu rõ lời y nói:
- Khoa Luật?
Đổng Văn Hào mở to mắt:
- Tình báo của cậu chính xác đấy, có ý kiến gì không?
- Yêu đương chó còn không thèm.
- Thật ra muốn cũng vô dụng, mỹ nữ ai nấy đều cao lãnh, ngay cả thêm QQ cũng vất vả. Bạn cùng phòng của tôi là phú nhị đại, treo giải thưởng một ngàn tệ trên mạng nhưng cũng không mua được.
Giang Cần nghe xong, suýt nữa nước phun ra:
- Còn có loại ngu ngốc như vậy luôn hả? Không gạt anh chứ, tôi với cô ấy là bạn cũ, tôi bán, anh bảo bạn cùng phòng của anh tới tìm tôi.
Đổng Văn Hào liếc hắn một cái:
- Vớ vẩn.
- Mẹ nó, đầu năm nay nói thật cũng không ai tin, cái thế đạo chó má gì này.
Giang Cần mắng lớn, đi về phía trước, cùng Đổng Văn Hào xuyên thẳng qua hành lang Hoa Đằng, đến bờ nam hồ của trường Đông.
Có lẽ là Đổng Văn Hào thấy chỉ có 8 bản thảo nhưng lại cầm 150 tệ tiền nhuận bút, cảm thấy trong lòng băn khoăn, thế nào cũng phải làm hướng dẫn viên du lịch cho hắn, một đường bồi tiếp.
Nhân duyên của vị phó hội văn học này rất tốt, dọc theo đường đi có không ít người chủ động lại chào hỏi. Đổng Văn Hào cũng mượn cơ hội này giới thiệu cho Giang Cần thêm hai người bạn, một là Bàng Hải học thiết kế đồ họa, một là hội trưởng hội tìm kiếm việc làm Cao Đại Bằng.
Y cảm thấy việc quảng bá trang web của Giang Cần khẳng định không thể rời khỏi tuyên truyền trong trường, hơn nữa bước tiếp theo đang chuẩn bị bắt đầu, như vậy hai người này vừa vặn dùng được.