Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng Sinh, Ta Dựa Vào Phú Bà Kiếm Sống - Chương 71

Cập nhật lúc: 2024-11-23 21:54:26
Lượt xem: 2

Đứng ở phía sau nhìn, Nhâm Tự Cường trông đầy ngưỡng mộ, nhưng trang web này chỉ có phiên bản PC, y không thể chơi được, không khỏi cảm thấy tiếc nuối.

- Mọi người ở đây nói chuyện thật hay, Lão Giang, phiên bản WAP khi nào sẽ ra mắt, tôi cũng muốn chơi.

(*WAP - Giao thức Ứng dụng Không dây)

- Sắp rồi, có lẽ trong hai ngày tới.

Giang Cần nhìn hai người này, trong lòng cảm thán, thầm nghĩ trong căn phòng nhỏ bé này lại đồng thời sở hữu hai tài năng Ngọa Long Phượng Sồ, có thể trò chuyện với bot trả lời tự động đến vui như vậy, vô địch, thật mẹ nó vô địch.

Tuy nhiên điều này cũng chứng minh ý kiến của hắn là đúng, việc trả lời tự động thực sự có thể tạo ra một sự phồn thịnh giả tạo trong trường hợp số lượng người dùng ban đầu rất ít, và có hiệu quả rất tuyệt vời.

Lúc 10 giờ trưa, mưa rào tiếp tục không ngừng, nhiệt độ ở Lâm Đại giảm đột ngột, mát mẻ và thoải mái.

Giang Cần đang chà đôi tất, bỗng nhiên nhận được một email từ Diêu Diễm Linh – chủ tịch của câu lạc bộ Văn học. Khi mở mail ra là một cuốn tiểu thuyết mang tên "Thành phố Cô Đơn", nội dung đại khái là câu chuyện về một cô gái mắc chứng tự kỷ đã thi vào trường đại học danh tiếng dưới sự khích lệ của bạn bè trong lớp.

Trong mười ngàn chữ đầu tiên, học tỷ Diêu Diễm Linh dùng phong cách viết lời kể để mô tả chi tiết về sự cô đơn của cô gái này, thậm chí đã viết rằng cả mí mắt của cô ấy cũng tỏa ra vẻ cô đơn.

Một ngàn chữ 10 tệ, vậy thì mười ngàn chữ đó là 100 tệ.

Chỉ có thế mà còn muốn lấy của tôi 100 tệ?

Hay là tôi nên báo công an nhỉ?!

Đây chính là hành vi lừa đảo!

- Học tỷ, bản thảo của chị thật tuyệt, ngay cả tôi - một người ngoại đạo - cũng cảm nhận được sự cô đơn.

- Cảm ơn lời khen ngợi của học đệ, vậy thì nói ngàn chữ 10 tệ đồng, coi như tôi bán rẻ cho cậu.

- Nhưng học tỷ à, trang web của tôi chỉ là một trang web dung tục và thấp kém, không thể chứa được những tác phẩm cao cấp như vậy.

- Ý cậu là sao?

- Có thể đổi đề tài khác không, đừng viết văn học cổ vũ nữa, hãy viết một chút về cẩu huyết dung tục, tình yêu cắm sừng, người thứ ba gì đó, chúng ta thích xem.

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-ta-dua-vao-phu-ba-kiem-song/chuong-71.html.]

- Học đệ, cậu hoàn toàn không hiểu về văn học, tôi đã nhìn nhầm người!

Diêu Diễm Linh trả lời hắn một câu, sau đó hình đại diện của cô đã chuyển sang màu xám, rõ ràng là đã offline.

Giang Cần cảm thấy không có gì để nói, trang web của hắn giống như Weibo, đi theo con đường đọc sách kiểu phân mảnh, có thêm tiểu thuyết cũng chỉ là dệt hoa trên gấm, nhưng không có cũng không sao.

Chỉ là hắn hơi lo lắng, dù sao Diêu Diễm Linh cũng là chủ tịch của câu lạc bộ văn học, nếu sự việc này ảnh hưởng đến việc câu lạc bộ văn học cung cấp bài viết, thì nội dung trang web của hắn sẽ ra sao? Không thể chỉ dựa vào những bài viết tự phụ của Tào Quảng Vũ chứ?

Tuy nhiên, điều mà hắn không ngờ đến là, chỉ sau nửa giờ, Đổng Văn Hào đã gọi điện cho hắn và nói bản thảo đầu tiên đã hoàn thành, muốn hắn xem có được hay không. Vậy nên Giang Cần liền thay quần áo, trằn trọc đi tới trường phía Đông.

“Vô tình vượt qua ranh giới với nữ bạn thân, tôi phải làm gì?”

“Bạn trai tốt nghiệp trước một bước, ghi lại toàn bộ quá trình từ lúc yêu xa đến lúc chia tay của tôi”

“Lần đầu tiên cùng bạn gái vào khách sạn, tôi có vài lời không biết có nên nói hay không.”

“Người yêu cũ bị cảm, tôi đi chăm sóc một chút, người yêu hiện tại muốn chia tay với tôi?”

“Trải qua mối quan hệ với hoa khôi trường là trải nghiệm như thế nào, hoàn toàn thật!”

Câu lạc bộ Văn học trình lên tổng cộng hai mươi bản thảo, sau khi Giang Cần kiểm tra kỹ lưỡng, chỉ có tám bản đạt yêu cầu.

Đổng Văn Hào cảm thấy mặt mũi hơi mất mát, nên liên tục giải thích đây là lần đầu tiên mọi người nhận nhiệm vụ sáng tác như vậy, còn chưa quen thuộc, sau này tỷ lệ được duyệt chắc chắn sẽ càng cao hơn.

Giang Cần vẫy tay nói không sao, sau đó lấy ra từ ví 150 tệ và đưa cho Đổng Văn Hào.

- Không phải chỉ có 8 bài này đạt chuẩn thôi sao? Mỗi bài 6 tệ, 48 tệ là đủ rồi.

- Lần đầu nộp bản thảo, tốt hay không tốt tôi đều nhận hết, để kích thích tích cực của mọi người. Chỉ cần vung tay là có tiền, họ sẽ nghĩ rằng ông chủ tôi rất hào phóng, sức mạnh tuyên truyền của anh trong câu lạc bộ cũng sẽ mạnh mẽ hơn một chút, sau này khi làm việc cũng sẽ dễ dàng hơn.

Đổng Văn Hào nhận tiền, thần sắc có chút phức tạp:

- Lão đệ, nhà cậu kinh doanh phải không?

Giang Cần nhét ví vào túi:

- Không phải, tôi chỉ là một đại soái ca có bối cảnh bình thường không có gì đặc biệt.

- …

Loading...