Trùng Sinh, Ta Dựa Vào Phú Bà Kiếm Sống - Chương 111
Cập nhật lúc: 2024-11-23 22:00:03
Lượt xem: 1
Hai ngày sau, đội ngũ kỹ thuật của Tô Nại đã hoàn tất việc tuyển dụng.
Trong tổ có hết thảy bốn người, 2 học trưởng năm hai, Trần Văn Tinh và Dương Suất, 2 học tỷ năm ba, Văn Cẩm Thụy và Đông Miêu Miêu.
Gần như cùng một lúc, đội ngũ nội dung bên Đổng Văn Hào cũng thành lập xong, trong đó bao gồm tác giả nhiều kỳ Thời Miểu Miểu, 5 người sáng tạo nội dung, Lộ Phi Vũ, Đoạn Yến, Mã Ngọc Bảo, Đinh Ngọc Trân và Lữ Oánh Oánh.
Thêm biên tập viên là Bàng Hải, Lô Tuyết Mai.
Hai cô gái ở Câu lạc bộ Part-time, Ngụy Lan Lan và Đàm Thanh.
Giang Cần mang theo 16 người này, tìm một phòng học trống, mở cuộc họp thường kỳ đầu tiên.
Nội dung cuộc họp thường kỳ lần này rất đơn giản, chính là để làm nền tảng cho cuộc thi bình chọn hoa khôi trường.
Bên phía Đổng Văn Hào phụ trách tiết tấu, dẫn dắt tất cả đề tài của diễn đàn, hấp dẫn người dùng diễn đàn thảo luận và gây ra tranh luận về chủ đề hoa khôi trường.
Trong khi đó, Tô Nại thì mang theo đội ngũ kỹ thuật, trong quá trình này làm một trang hướng dẫn và bỏ phiếu nhỏ. Đợi đến lúc đề tài tranh luận đạt tới đỉnh cao, hoạt động bình chọn hoa khôi trường cũng chính thức mở màn. Người dùng sẽ nhận được hoa thông qua điểm danh hàng ngày, đăng bài và kéo người dùng mới, rồi dùng hoa đó để ủng hộ nữ thần họ thích.
Ngoài ra, Lô Tuyết Mai là người kết nối với khoa thiết kế, toàn quyền phụ trách thiết kế poster và hình ảnh mặt tiền, Bàng Hải là sư phụ của cô, sẽ ở sau lưng hướng dẫn.
Ngụy Lan Lan và Đàm Thanh có nhiều kinh nghiệm làm thêm, tương đối quen thuộc với thị trường, cho nên phụ trách đi kéo tài trợ. Lôi kéo được phí quảng cáo hay không cũng không quan trọng, điều quan trọng là thăm dò xem các hộ kinh doanh xung quanh có chấp nhận quảng cáo trên diễn đàn hay không.
- Đây là trận chiến đầu tiên trên diễn đàn của chúng ta, tôi hy vọng mọi người giữ vững tinh thần, thực hiện nghiêm túc.
- Nếu mô hình này thành công, chúng ta sẽ sao chép nó lần lượt đến các Làng Đại học, xây dựng mạng lưới trường học, từ điểm đến đường, liên kết thành mảng, dựa trên đó để hướng tới toàn xã hội.
- Tô Nại, sau này cậu chính là CEO (Giám đốc điều hành) của tôi, Văn Hào chính là COO (Giám đốc vận hành) của tôi, những người khác là các trưởng phòng của tôi!
- Chờ sau này đến lúc chúng ta niêm yết công ty trên sàn giao dịch, tôi sẽ dẫn các bạn đến Mỹ rung chuông.
Vân Mộng Hạ Vũ
(*Ở Sở Giao dịch Chứng khoán New York, rung chuông là một nghi thức cũng là một truyền thống)
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-ta-dua-vao-phu-ba-kiem-song/chuong-111.html.]
Giang Cần vẽ cho mọi người một bản kế hoạch sáng lạn, kết quả người bên dưới anh nhìn tôi, tôi nhìn mỹ nữ, phản ứng quá nhạt nhòa, không có bất kỳ kích động hay vui sướng nào.
- Tô Nại, đêm nay dẫn mọi người ra ngoài đi ăn và đi hát, tiêu phí cứ trừ vào tiền quỹ.
- Tuyệt! Ông chủ muôn năm!
- Ông chủ uy vũ, thiên hạ đệ nhất!
- Ông chủ quá tốt, yêu muốn chết!
Giang Cần cắn răng, thầm nghĩ con thuyền giấy này thật tuyệt, nhưng là tuyệt không có giác ngộ phát triển lớn mạnh!
Sau khi tan họp cũng đã là 1:50 chiều, Giang Cần về ký túc xá, phát hiện Chu Siêu và Nhâm Tự Cường đã đi sân thể dục trước, trong phòng ký túc chỉ còn lại Tào Quảng Vũ, đang cập nhật hệ liệt cuộc sống phú nhị đại giản dị tự nhiên của y, biểu tình có chút vui vẻ.
Giang Cần không đi quấy rầy suy nghĩ của y, tay chân nhanh nhẹn thay quân phục, lúc đi ngang qua gương nhịn không được mà soi một chút.
Khá lắm, vừa mới thương lượng xong việc ‘niêm yết’, về đến nhà lại phải đi huấn luyện quân sự.
Một từ, tuyệt.
Lúc rời khỏi ký túc xá đã là 2:15 phút, đến trễ là chắc chắn, vừa nghĩ tới đây, Giang Cần chậm lại bước chân. Đến trễ mười phút và trễ nửa tiếng đều không khác là bao, số vòng phạt chạy giống nhau, cũng không cần phải sốt ruột như vậy.
Nhưng điều hắn không biết chính là, xế chiều hôm nay sĩ quan không đến, mà người đến là một nhóm các học trưởng và học tỷ của Hội Sinh viên Khoa Tài chính.
Dẫn đầu là hội trưởng Chu Phượng, phó hội trưởng Mã Minh Giang, còn có mấy cán bộ.
Bọn họ đứng trước đội ngũ lớp Tài chính 4, dàn thành một vòng và vây quanh Phùng Nam Thư, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng, biểu tình ngơ ngác đáng yêu.
- Học muội, ngày mai là lễ duyệt binh huấn luyện quân sự, em trông xinh xắn như vậy, tại sao lại không muốn cầm cờ cho Học viện Tài chính vậy?
- Đúng vậy học muội, lễ duyệt binh là cả toàn trường tham gia, nếu như em có thể đứng ở phía trước cầm cờ, anh đoán ánh mắt toàn trường đều sẽ nhìn về Học viện Tài chính chúng ta.
- Suy nghĩ một chút đi, đây chính là một vinh dự, không phải bất cứ ai cũng có cơ hội như vậy.
Phùng Nam Thư nhẹ nhàng lắc đầu từ chối lời mời của bọn họ, trong ánh mắt tràn ngập vẻ không chịu.