Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng Sinh, Ta Dựa Vào Phú Bà Kiếm Sống - Chương 101

Cập nhật lúc: 2024-11-23 21:57:46
Lượt xem: 3

- Nhớ gửi từng phòng ký túc, không được bỏ sót.

- Cứ yên tâm.

Chu Siêu vô cùng hăng hái, trực tiếp nhảy xuống giường, Giang Cần còn tưởng rằng y muốn bắt đầu phát tờ rơi, ai ngờ tên này cầm lấy điện thoại bắt đầu gọi, trong giọng nói bỗng nhiên nhiều hơn một chút nức nở.

- Mẹ, con đi làm thêm, kiếm được ba mươi tệ.

- Mẹ, mẹ đừng khóc, con lớn rồi, con sẽ hiếu thuận với cha mẹ.

Sau khi cúp điện thoại, Chu Siêu lại ấn mở danh bạ, tìm được cái tên cuối cùng rồi ngay lập tức gọi.

- Alo, ông nội, cháu làm thêm, kiếm được 30 tệ!

- Hả? Không phải dì họ, cháu nói cháu đi làm thêm kiếm được 30 tệ!

Nói chuyện điện thoại với ông nội xong, vẻ mặt Chu Siêu vẫn còn chưa thỏa mãn, suy nghĩ chốc lát lại gọi thêm một cuộc điện thoại, nhưng lúc này lại cố ý làm giọng dịu dàng hơn một chút.

- A lô, Tiểu Ngọc, cuộc sống đại học thế nào?

- Anh làm thêm kiếm được 30 tệ, em có cần thứ gì không? Anh sẽ mua cho em.

- À, đi tắm hả, được, vậy anh chờ em.

Giang Cần nhìn theo bóng lưng hớn hở của Chu Siêu, trong lòng thầm nghĩ: con hàng này thật nhiều trò.

- Tiểu Ngọc là ai?

Chu Siêu cất điện thoại vào trong túi, đáp lại:

- Bạn học cấp ba, trước đó gào khóc muốn theo đuổi tôi, nhưng vì chuyện học hành nên tôi chưa có đồng ý.

- Ghê nha.

Giang Cần giơ ngón cái lên, trong lòng thì lại thầm nói: nể mặt cậu phát tờ rơi giúp tôi, con mẹ nó, tôi sẽ không vạch trần tên dại gái nhà cậu.

Còn đi tắm nữa chứ, ha ha, cười c.h.ế.t mất thôi.

Đợi đến lúc Chu Siêu ôm theo đống tờ rơi đi ra khỏi ký túc xá thì trùng hợp gặp phải Tào Quảng Vũ cũng từ trong nhà vệ sinh đi ra, y vừa túm lấy đũng quần vừa lê chân đi ra ngoài, trông dáng vẻ rõ ràng là vừa mới bôi thuốc xong, vừa nhìn thấy Giang Cẩn đã chửi ầm lên.

Cắt bao quy đầu xong, y đã nghỉ ngơi mười ngày, mắt thấy mình sắp đảm đương đại mộc trụ trường thiên, thì một video đã khiến y lại chảy máu.

(*đảm đương đại mộc trụ trường thiên: một câu nói giáo dục nổi tiếng của giáo sư Dương Xương Tế - ân sư thời thanh niên Mao Trạch Đông. Ý là dạy người thành đại thụ chọc trời.)

- Lão Tào, sao mấy hôm nay không thấy cậu lên trang web của tôi chơi vậy? Không vui sao?

Tào Quảng Vũ ngồi trên ghế cau mày nói:

- Đừng nhắc nữa, lúc trước tôi lên đó trang bức ngon lành, gần đây không biết có chuyện gì, bỗng nhiên có rất nhiều ID lạ nhảy vào hỏi tôi, nếu tôi không trang bức thì có c.h.ế.t không, tức c.h.ế.t đi được.

Giang Cần hiểu ra, con hàng này đang bị người dùng thật dạy dỗ làm người rồi đây mà.

- Không phải chứ, mấy ngày trước không phải còn có người sùng bái cậu hay sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-ta-dua-vao-phu-ba-kiem-song/chuong-101.html.]

- Bây giờ thì hết rồi, ngoài Vi Vi ra, trên mạng không có một thứ gì tốt cả.

Nói xong câu này, trên gương mặt Tào Quảng Vũ lộ ra vẻ nhớ nhung, thế là y ấn mở website, đăng nhập vào diễn đàn và ấn vào mục nhắn tin riêng.

Giang Cẩn tò mò ghé đầu nhìn sang, thì phát hiện góc bên phải cửa sổ nhắn tin có viết bốn chữ - Vi Vi xinh đẹp.

“?”

“Nick name này không phải là ID ảo của bot sao?”

Giang Cẩn thầm suy xét lại trong đầu, sau đó lại lẳng lặng ghé đầu nhìn vào, thì thấy con hàng này đã nhắn tin với nick Vi Vi ảo này ba ngày rồi.

Cái gì mà em học chuyên ngành gì, năm nay năm mấy rồi, em thích con trai thế nào, có suy nghĩ muốn trở thành mợ chủ nhà giàu không?

Lão Tào vốn đã l.i.ế.m quen rồi, thấy đối phương không trả lời mà cũng độc thoại một mình.

- Đây chính là Vi Vi à?

Tào Quảng Vũ nở nụ cười tự tin, nói:

- Đúng rồi, mấy bài đăng trước của tôi cô ấy đều comment, nói sùng bái tôi rất thích tôi, vừa nhìn đã biết đây là một cô gái ngây thơ hiền lành rồi.

Giang Cẩn cảm thấy da đầu mình đột nhiên ngứa ngáy, liền hỏi lại:

- Cậu gửi nhiều tin nhắn như vậy cho cô ấy là để làm gì?

- Liên lạc để tạo dựng tình cảm đó, đợi đến khi thời cơ chín muồi tôi sẽ hẹn cô ấy ra gặp mặt trực tiếp, tôi có dự cảm là cô ấy xinh không kém gì Hồng Nhan đâu.

- Ha, khoác loác mà còn dè dặt, sao cậu không nói cô ấy còn đẹp hơn cả Phùng Nam Thư luôn đi?

Giang Cẩn bày ra vẻ mặt châm biếm.

Tào Quảng Vũ mím môi, một hồi lâu sau mới lắc đầu tỏ ra bất lực:

- Con gái như thế quá khoa huyễn, đẹp quá thì không chân thật.

- Nhưng nếu như tôi không mù, thì dường như cô Vi Vi này ngay cả một dấu chấm câu cũng không trả lời cậu.

- Cô ấy có hơi ngại ngùng. - Tào Quang Vũ cong khóe miệng mỉm cười.

Giang Cẩn cảm thấy sởn cả da gà:

- Lão Tào, tôi khuyên cậu nhân lúc còn sớm hãy từ bỏ đi, con mẹ nó đừng tẩu hỏa nhập ma nữa.

Vân Mộng Hạ Vũ

- Không, cậu vẫn còn nhớ lúc khai giảng tôi đã nói gì chứ? Thời nay con gái đều quá rụt rè, chỉ có chủ động ra quân thì mới có cơ hội!

- …

Giang Cẩn không còn lời nào để nói, cũng quyết định không chọc thủng những ảo tưởng của Tào Quảng Vũ.

Người khác khi lên đại học, lần đầu tiên động lòng không phải là đàn chị khóa trên thì sẽ là đàn em khóa dưới, còn nếu thích ăn cỏ gần hang thì có thể là bạn học cùng lớp.

Nhưng Tào Quảng Vũ lại tuyệt vời hơn nhiều, y chọn yêu đương với hệ thống trả lời tự động.

Nếu như vạch trần, vậy thì về sau ở phòng ký túc này, y sẽ không thể ngóc đầu lên được nữa. Nếu như không cẩn thận để Nhâm Tự Cường biết được thì cả cái Học viện Tài chính này đều sẽ biết hết.

Giang Cẩn chắp tay hô một tiếng bái phục, như một chàng trai số hóa tìm kiếm tình yêu qua mạng. Mọi người chỉ lên mạng, nhưng cậu lại thực sự muốn ‘lên mạng’.

Loading...