Trở về thiên tai, ta ở cổ đại độn hóa chạy nạn - Chương 73

Cập nhật lúc: 2025-03-08 08:20:44
Lượt xem: 4

Nói xong, Tần Vân Yên khóc lóc nói với Tần Viễn Đức: "Cha, tất cả những chuyện này đều do tiện nhân Tần Lăng Hàm này bày ra, nàng ta vì muốn hãm hại nương ta, mà không màng đến lợi ích của cả Tần gia, chuyện này cha nhất định không thể tha cho nàng ta!"

Tần Lăng Hàm nhìn hai người một xướng một họa cáo buộc, chỉ thấy buồn cười.

Nói về diễn xuất, nàng cũng không thua kém bất kỳ ai.

Tần Lăng Hàm ngẩng đầu nhìn Tần Viễn Đức.

Một đôi mắt nhanh chóng chứa đầy nước mắt, nhẹ cắn môi, vẻ mặt vừa tủi thân vừa bất lực nói: "Cha, ngày hôm đó, không phải ta là người đầu tiên đưa ra ý định giao nộp trân châu. Nếu ta có ý hãm hại, sao lại đợi di nương mở lời?"

"Hơn nữa, chuyện trân châu giảm giá mạnh là do 'Chân phi' thất sung mà ra. Thánh ân khó lường, nhỉ nữ lại không có khả năng tiên đoán tương lai, làm sao có thể biết trước được 'Chân phi' sẽ thất sủng và bị giam vào ngục không lâu sau đó."

"Nhi nữ vẫn luôn kính trọng di nương nên khi di nương đề nghị lấy trân châu, nhi nữ có từng do dự nửa phần? Nhi nữ giao trân châu cho Tần gia, cũng là muốn góp một phần sức cho Tần gia."

May

"Hiện tại, trân châu giảm giá mạnh, di nương lại đổ lỗi cho nhi nữ, thật sự khiến nhi nữ đau lòng."

Một tràng lời này của Tần Lăng Hàm đã làm cho Liễu thị và Tần Vân Yên không nói nên lời.

Tần Lăng Hàm nhìn Liễu thị, tiếp tục nói: "Di nương đột nhiên mất một số tiền lớn như vậy, không biết phải làm sao, muốn tìm một người để gánh chịu tất cả, nhi nữ cũng có thể hiểu được tâm trạng của di nương."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thien-tai-ta-o-co-dai-don-hoa-chay-nan/chuong-73.html.]

"Cha, di nương quản lý việc nhà nhiều năm, chưa từng xảy ra sai sót gì, lần này may mắn chỉ mất doanh thu của cửa hàng, cha hãy coi như chưa từng kinh doanh trân châu, tha thứ cho di nương lần này đi."

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Liễu thị nghe lời Tần Lăng Hàm nói, nhíu mày, Tần Lăng Hàm này vẫn luôn không hợp với bà ta, vừa rồi còn bị bà ta cắn trả một miếng, sao hôm nay nàng không những không tức giận mà còn nói giúp bà ta?

Trong ánh mắt nghi hoặc của Liễu thị, Tần Lăng Hàm từ từ nói ra câu tiếp theo: "Hiện tại, việc quan trọng nhất là thanh toán nợ nan của cửa hàng, nhỉ nữ nhớ rằng, thu hoạch của trang trại trong quý này, hai ngày trước cũng đã được chuyển đến, hiện tại cửa hàng đang cần gấp, không bằng chuyển đến dùng tạm, cha thấy thế nào?"

Tần Viễn Đức nghe vậy, lại thấy Tần Lăng Hàm nói có lý, gật đầu đồng ý: "Cứ làm theo lời ngươi nói trước đi."

Câu nói này như sét đánh ngang tai, nổ vang bên tai Liễu thị, sắc mặt Liễu thị trong nháy mắt trở nên trắng bệch. Bà ta biết con tiện tỳ này không tốt bụng giúp mình nói chuyện như vậy, hóa ra là ở đây chờ bà ta.

"Lão... lão gia..." Môi bà ta run ray dữ dội: "Tiền... tiền của trang trại, thiếp cũng đã lấy đi mua trân... trân châu rồi."

Tần Viễn Đức nghe đến đây, không nhịn được nữa, cầm lấy tách trà và ấm trà trên bàn, ném về phía Liễu thị.

Đồ vật đập vào người Liễu thị, nước trà nóng bỏng đổ ập lên người bà ta.

Liễu thị đau đớn nhưng không dám kêu lên. Tần Viễn Đức ném xong, vẫn chưa hết giận, xông lên đá mạnh vào người Liễu thị, sau đó giơ tay tát vào mặt Liễu thị một cái thật mạnh.

"Hôm nay ta nhất định phải đánh c.h.ế.t con tiện nhân này!" Tần Viễn Đức tức đến mặt đỏ bừng, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Liễu thị, như muốn xé xác bà ta ra vậy.

Loading...