Trở về thiên tai, ta ở cổ đại độn hóa chạy nạn - Chương 63
Cập nhật lúc: 2025-03-08 08:20:08
Lượt xem: 2
Liễu thị nói xong, lấy khăn tay ra, lau nước mắt ở khóe mắt, giả vờ khóc lóc nói: "Di nương cũng thực sự hết cách rồi mới đến cầu xin ngươi, tất nhiên di nương cũng là vì suy nghĩ cho ngươi."
Thấy Tần Lăng Hàm không nói gì, Liễu thị tiếp tục nói: "Cha ngươi vì muốn giữ mối hôn sự này với Hầu phủ, cũng hồ đồ rồi."
"Hiện tại mọi người đều biết chuyện hôn sự của Yên Nhi và tiểu hầu gia, nếu đột nhiên đổi thành ngươi, trong mắt người ngoài, chính là ngươi thừa cơ cướp hôn sự của Yên Nhi. Đến lúc đó, khắp phố phường bàn tán, sẽ chỉ nói ngươi ích kỷ, không coi trọng tình thân. Có hại cho danh tiếng của ngươi."
"Ngươi cũng biết, danh tiếng của nhi nữ là quan trọng nhất."
Liễu thị tiếp tục nài nỉ: "Ngươi tự nghĩ xem, những lời di nương nói hôm nay, có hợp lý không.”
"Chúng ta nói tiếp về Hầu phủ. Hôm nay Hầu phủ có thể vì chuyện danh tiếng mà hủy hôn sự của Yên Nhi, ngày mai, sao lại không thể lấy lý do tương tự để hủy hôn sự của ngươi?" Liễu thị nhìn, đôi mắt nhìn thẳng vào Tần Lăng Hàm, vẻ mặt hoàn toàn vì Tần Lăng Hàm suy nghĩ: "Đến lúc đó, ngươi sẽ phải tự xử lý như thế nào?"
"Hôn sự với Hầu phủ, thoạt nhìn là một mối hôn sự tốt nhưng thực tế đối với Hàm Nhi, không có nhiều lợi ích. Hàm Nhi, nương hy vọng ngươi có thể hiểu được nỗi khổ tâm của nương."
Đánh xong bài tình cảm, Liễu thị lại bắt đầu dụ dỗ: "Di nương biết, ngươi và lão phu nhân có tình cảm sâu đậm, lúc trước chắc chắn không phải tự nguyện nhường lại cửa hàng của lão phu nhân. Như vậy đi, nếu bây giờ ngươi tìm cha ngươi từ chối mối hôn sự này, di nương sẽ trả lại cửa hàng của lão phu nhân cho ngươi."
Tần Lăng Hàm nghe vậy, trên mặt lộ ra một tia động lòng: "Di nương thật sự nỡ sao?”
Tất nhiên là không nỡ nhưng vì hôn sự của Tần Vân Yên, Liễu thị cũng phải nhịn đau cắt bỏ: "Tất nhiên."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thien-tai-ta-o-co-dai-don-hoa-chay-nan/chuong-63.html.]
May
Tần Lăng Hàm nghe xong lời Liễu thị nói, chậm rãi mở miệng: "Ý của di nương, Hàm Nhi hiểu rồi..."
Liễu thị tưởng mình đã thuyết phục được Tần Lăng Hàm, trong mắt lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Nào ngờ Tần Lăng Hàm lời nói xoay chuyển, nhìn Liễu thị với vẻ chế giễu, nói: "Hiểu rồi thì càng không thể nhường lại mối hôn sự với tiểu hầu gia này."
"Tân Lăng Hàm!" Liễu thị bị trêu chọc một trận, lập tức hét lớn tên Tần Lăng Hàm.
"Di nương lúc trước vì ba gian cửa hàng của tổ mẫu mà hao tâm tổn trí, bây giờ lại nói nhường là nhường. Điều này chứng tỏ, sau khi gả cho tiểu hầu gia, những thứ nhận được còn hơn cả ba gian cửa hàng này. Di nương, nếu đổi lại là di nương, di nương có nguyện ý nhường lại một mối hôn sự tốt như vậy không?"
"Chuyện này di nương không cần nói nữa. Việc hôn nhân, từ xưa đến nay đều là cha nương đặt đâu con ngồi đấy."
"Trừ khi cha thay đổi chủ ý, nếu không ta sẽ không thay đổi chủ ý." Tần Lăng Hàm nhìn Liễu thị, khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt, như đang chế giễu suy nghĩ viển vông của Liễu thị.
Liễu thị nghe lời Tần Lăng Hàm, sắc mặt lập tức lạnh xuống.
"Ý của ngươi là, ngươi nhất định sẽ gả cho tiểu hầu gia này?" Liễu thị nheo mắt, lạnh lùng hỏi Tần Lăng Hàm.
"Đúng vậy." Tân Lăng Hàm khẳng định với Liễu thị.
Liễu thị thấy vậy, biết rằng chuyện hôn sự không thể ra tay từ phía Tần Lăng Hàm, lập tức thu lại vẻ mặt từ mẫu, hung dữ nói với Tần Lăng Hàm: "Tần Lăng Hàm, ngươi đừng được voi đòi tiên, ngươi cũng xứng gả vào Hầu phủ? Vị trí phu nhân Hầu phủ nhất định là của Yên Nhi, ngươi là đứa mất mẫu thân, có tư cách gì tranh giành với nhi nữ ta? Ta khuyên ngươi nên biết điều một chút, chủ động từ bỏ mối hôn sự vốn không thuộc về ngươi. Nếu không đến lúc đó c.h.ế.t thế nào cũng không biết."