Trở về thiên tai, ta ở cổ đại độn hóa chạy nạn - Chương 64
Cập nhật lúc: 2025-03-08 08:20:13
Lượt xem: 1
Thấy Liễu thị cuối cùng cũng lộ ra bộ mặt thật, khóe miệng Tần Lăng Hàm cong lên, nhìn Liễu thị cười nói: "Chuyện này, không cần di nương bận tâm. Di nương có thời gian, không bằng lo lắng cho hôn sự tương lai của muội muội. Dù sao di nương vừa mới nói, nữ tử một khi bị hủy hôn, muốn tái giá sẽ rất khó. Không biết ba năm năm năm nữa, muội muội sẽ gả vào 'danh môn' nào."
Lời nói đầy ẩn ý châm chọc của Tần Lăng Hàm đã đ.â.m sâu vào nỗi đau của Liễu thị.
Liễu thị lập tức đập bàn, tức giận đe dọa Tần Lăng Hàm: "Tần Lăng Hàm, ngươi đừng đắc ý quá sớm! Ta muốn xem ngươi lúc đó sẽ lấy tư cách gì gả vào Hầu phủ."
Trên đường trở về viện của mình, Liễu thị nắm chặt tay, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay.
Ánh mắt bà ta u ám.
Hôn sự với Hầu phủ, tuyệt đối không thể để tiện nhân Tần Lăng Hàm chiếm tiện nghi.
Sau khi Liễu thị rời đi, Ngọc Lộ mới đi vào, tò mò hỏi Tần Lăng Hàm: "Tiểu thư, Liễu di nương làm sao vậy?”
"Tất nhiên là lại có chuyện hay để xem rồi." Tần Lăng Hàm nhìn bóng lưng Liễu thị, đáy mắt hứng thú.
Ngọc Lộ nghĩ đến lần trước Tần Lăng Hàm nói sẽ có chuyện hay xem, Tần Vân Yên liền lập tức đánh nhau với Tê Kiều Kiều nên rất mong chờ vào chuyện hay mà Tần Lăng Hàm nhắc đến lần này.
Liễu thị cầu xin Tần Viễn Đức mấy ngày, Tần Viễn Đức cũng không nhả lời, ngược lại Liễu thị lại im ắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thien-tai-ta-o-co-dai-don-hoa-chay-nan/chuong-64.html.]
Tần Lăng Hàm vẫn như cũ đến tửu lâu lấy những món ăn ngon mà đầu bếp nấu riêng cất vào không gian, sau đó thỉnh thoảng lại đến "Trân Bảo Phường." tìm kiếm những bảo vật mà không gian cần.
Tháng trước vì tiền trong tay không đủ, Tân Lăng Hàm không tích trữ được bao nhiêu muối.
Nhưng hiện tại tìm thương nhân bán muối, một mặt là giá cả đắt đỏ, mặt khác số lượng còn bị hạn chế, căn bản không tích trữ được bao nhiêu, vì vậy nàng liền đánh chủ ý lên người Tề Kiều Kiều, đích nữ của Tề gia.
Tần Lăng Hàm hẹn gặp Tề Kiều Kiều vào buổi trưa hôm sau tại tửu lâu.
Nàng đưa cho Tề Kiều Kiều một bộ trang sức trân châu đen cực kỳ hiếm có, nói: "Ta biết Tê tiểu thư vẫn luôn thích những món trang sức độc đáo. Bộ trang sức này được chế tác từ trân châu đen cực kỳ quý hiếm, ta dám đảm bảo, cả Thương Châu này cũng không tìm ra được bộ thứ hai."
Trang sức trân châu hiện nay ở cả nước Mạnh đều rất khó mua.
Tề Kiểu Kiều nhìn bộ trang sức vô cùng tỉnh xảo này, mắt rõ ràng sáng lên, hiển nhiên rất hứng thú với bộ trang sức trân châu này.
Tề Kiều Kiều không phải kẻ ngốc, biết rõ Tần Lăng Hàm đột nhiên cho mình thử trang sức trân châu chắc chắn là có cầu xin, lập tức nói với Tân Lăng Hàm: "Tần tiểu thư có chuyện gì muốn cầu xin ta sao?"
"Cũng không phải chuyện gì to tát, ta có một tửu lâu dưới trướng, cần không ít muối. Nhưng mà giá muối trên thị trường hiện tại thật sự quá cao. Ta biết nhà thân nương của Tề tiểu thư làm nghề này, cho nên muốn tìm Tề tiểu thư dẫn mối, chỉ cần Tề tiểu thư nguyện ý giúp ta việc này, bộ trang sức trân châu này, ta nguyện tặng cho Tề tiểu thư." Tần Lăng Hàm chậm rãi mở lời.
Ở nước Mạnh, trên danh nghĩa là không cho phép buôn bán muối lậu, cho nên nếu Tần Lăng Hàm muốn mua, nhất định phải có người dẫn mối.
May
Giá mà Tần Lăng Hàm đưa ra không thấp, cộng thêm việc nàng vừa gặp mặt đã ra tay hào phóng, hơn nữa lễ vật này còn tặng đúng ý Tề Tư Kiều, Te Tư Kiều lập tức đồng ý, nguyện ý giúp nàng dẫn mỗi.