Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 960

Cập nhật lúc: 2025-01-03 13:09:09
Lượt xem: 30

Cố Nguyệt Hoài mỉm cười, mặt mày giãn ra, khẽ nói:

“Cảm ơn tổng biên tập. Tôi nghe nói cô còn vì chuyện của tôi mà chạy đến công xã hai lần.”

Ngụy Lạc lắc đầu :

Nga

“Cô đây là đang nói cái gì lời nói đâu . Chỉ cần cô vẫn còn là người của 《 quần chúng nhật báo 》 , tôi nhất định phải lo cho cô. May mà không sao. À, mà sao cô lại về đây? Nhóm thanh niên trí thức xảy ra chuyện gì à?”

Cố Nguyệt Hoài nhẹ giọng đáp:

“Không có gì đâu ạ. Nhóm thanh niên trí thức vẫn rất tốt. Tôi trở về để nộp tranh, tiện xin tổng biên tập nghỉ phép vài ngày.”

Ngụy Lạc nhận tập tranh từ tay cô, mở ra xem. Những bức tranh sống động đến mức chân thực, khắc họa rõ nét thần thái và cuộc sống của từng nhân vật. Cô ấy cảm thấy rất hài lòng, gật đầu, khen ngợi:

“Bản thảo tốt vẽ lắm, cô đã rất tận tâm .”

Nói xong, cô ấy lại hỏi:

“Cô vừa bảo xin nghỉ phép? Có chuyện gì trong gia đình à?”

Cố Nguyệt Hoài mỉm cười, nét mặt thoáng vẻ ấm áp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/960.html.]

“Xem như là việc nhà. Đối tượng của tôi sắp nhập ngũ, tôi muốn dành thời gian ở bên anh ấy nhiều hơn trước khi anh ấy đi, cũng muốn tự tay làm vài món ăn cho anh ấy.”

Khi nói những lời này, cô hoàn toàn không ngượng ngùng, như thể đang kể một câu chuyện bình thường.

Nghe vậy, Ngụy Lạc bất ngờ. Cô ấy hỏi lại:

“Đối tượng? Tôi nhớ cô làm gì có đối tượng ? Sao tự dưng lại có? Là người trong đại đội các cô à?”

Ngụy Lạc nhíu chặt đôi mày, vốn đã mang vẻ mặt đầy u sầu, giờ lại càng thêm nặng nề. Biểu cảm của cô ấy như viết trên mặt dòng chữ ' cải trắng nhà mình đã bị heo củng ', cảm thấy có chút đáng tiếc , lại nhiều một phần lo lắng , sợ Cố Nguyệt Hoài trẻ người non dạ , vừa mới đi làm liền bị lời ngon tiếng ngọt của kẻ tham lam nào đó lừa dối .

Cô ấy lại ngượng ngùng không tiện nói thẳng, dù sao đây cũng là chuyện cá nhân người ta , cô ấy can thiệp quá cũng không phải là chuyện hay . Cho nên cô ấy chỉ đành nói quanh co:

“Bây giờ cô còn trẻ, không cần vội vàng kết hôn. Nên chờ một thời gian nữa, khi công việc ổn định, sự nghiệp thăng tiến, kiếm được nhiều tiền rồi hãy tính đến chuyện tình cảm.”

Cố Nguyệt Hoài nghe cô ấy rào đón, tất nhiên cũng hiểu trong lòng cô ấy đang lo lắng điều gì , không nhịn được cười, khẳng định chắc nịch:

“Tổng biên tập yên tâm, nếu không phải anh ấy, tôi sẽ không lấy chồng.”

Ngụy Lạc á khẩu. Cô ấy muốn nói thêm nhưng nhìn gương mặt rạng rỡ của Cố Nguyệt Hoài, mọi lời khuyên từ góc nhìn người từng trải đều nghẹn lại.

《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》

Loading...