Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 961

Cập nhật lúc: 2025-01-03 13:10:24
Lượt xem: 34

Từ lần đầu gặp Cố Nguyệt Hoài, cô ấy đã biết cô là người có chủ kiến, không ngờ đến chuyện tình cảm cô cũng kiên định như vậy.

Thôi vậy. Chuyện tình cảm vốn khó nói , nhất là khi con người ta đang ở vào tình yêu cuồng nhiệt , đến ngay cả lời nói của người thân chưa chắc đã nghe vào , cô ấy lại nhiều lời cũng vô ích . Dù sao cô ấy cũng chỉ là đồng nghiệp , vẫn là đừng can thiệp vào quá sâu cho thoả đáng .

Ngụy Lạc bình tĩnh lại, gật đầu nói:

“Được rồi, nghỉ hai ngày thì nghỉ hai ngày.”

Cố Nguyệt Hoài cười đáp:

“Cảm ơn tổng biên tập. Nếu không còn việc gì, tôi xin phép về trước.”

Ngụy Lạc gật đầu, ánh mắt dõi theo bóng dáng Cố Nguyệt Hoài khuất dần, ôm lấy cánh tay, lắc đầu nhẹ. Cô chỉ mong sao Nguyệt Hoài có thể giữ vững được bản tâm trong truyện tình cảm, cầm được thì cũng buông được , đừng để mình phải chịu thương tổn. Nghĩ vậy, Ngụy Lạc liền quay lại, ngồi xuống bàn làm việc, tiếp tục viết nốt bản thảo còn dang dở.

Sau khi rời khỏi tòa soạn 《 quần chúng nhật báo 》 , Cố Nguyệt Hoài cầm phiếu mua hàng đến Cung Tiêu Xã.

Cô muốn mua một ít thịt, nhưng biết rõ thời điểm này rất khó để mua được. Thịt lợn được cung ứng theo định lượng hàng tháng, mỗi người dân chỉ có thể mua một cân thịt lợn trong tháng. Chỉ vào dịp Tết âm lịch mới được mua tối đa ba cân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/961.html.]

Nga

Thịt lợn cũng chia thành nhiều loại, giá cả khác nhau: thịt loại một giá tám hào, thịt loại hai bảy hào, còn thịt loại ba thì sáu hào. Mỗi lần Cung Tiêu Xã có bán thịt, từ sáng sớm đã có rất đông người xếp hàng dài để mua.

Khi bước vào Cung Tiêu Xã, ánh mắt Cố Nguyệt Hoài nhanh chóng bắt gặp Diêu Mỹ Lệ đang ngồi bên trong, tay khéo léo đan áo len.

Diêu Mỹ Lệ đúng là kiểu người hiền thê lương mẫu . Mỗi lần gặp cô ấy , Cố Nguyệt Hoài đều thấy cô ấy chăm chỉ làm một ít đồ thủ công tinh tế .

“Nguyệt Hoài!” Diêu Mỹ Lệ ngẩng đầu lên, thấy cô thì bất ngờ. Gương mặt cô ấy rạng rỡ, vội buông áo len đang đan trong tay, đứng dậy vẫy tay chào: “Lâu lắm rồi cô không đến đây.”

Cố Nguyệt Hoài mỉm cười: “Gần đây bận chút việc, không có thời gian ghé qua. Dạo này cô thế nào?”

Diêu Mỹ Lệ xòe tay, nhún vai: “Vẫn vậy thôi. Còn cô thì sao? Có chuyện gì sao?”

Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, không nhắc đến chuyện trên núi. Cô chỉ đáp:

“Hôm nay tôi đến mua một ít vải để may ga trải giường và vỏ chăn. Cô lấy ra cho tôi xem đi.”

“Vải à?” Diêu Mỹ Lệ ngạc nhiên. Thường thì người ta chỉ mua vải may ga trải giường và vỏ chăn trong những dịp quan trọng như cưới hỏi. Nghĩ đến đây, cô ấy bất giác căng thẳng, không khỏi lo lắng trong lòng.

《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》

Loading...