Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 959

Cập nhật lúc: 2025-01-03 13:07:59
Lượt xem: 44

Cách này vốn là biện pháp từng được thực hiện trong kiếp trước, khi điểm thanh niên trí thức sụp đổ. Cô chỉ đang thúc đẩy để nó được áp dụng sớm hơn mà thôi. Với phương án này, vừa không làm khó bí thư chi bộ và các lãnh đạo xã , vừa giải quyết được vấn đề trước mắt của thanh niên trí thức . 

Dù chỉ là tạm cư một thời gian , nhưng nó sẽ giúp phân tán gánh nặng cho đại đội lại có thể đảm bảo an toàn cho các thanh niên trí thức .

Đây cũng chính là lý do vì sao cô biết Thôi Hoà Kiệt đánh bàn tính gì khi nhờ cô thông báo chuyện này đến bí thư chi bộ nhưng vẫn đồng ý cùng hắn ta đến đây .

Nghe xong, ánh mắt Hoàng Phượng Anh sáng lên, trên gương mặt hiện rõ niềm vui mừng, bà nhìn chằm chằm Cố Nguyệt Hoài và thán phục vì trí tuệ của cô .

Thôi Hòa Kiệt thì lại sững sờ, miệng há hốc. Ở nhờ nhà xã viên? Làm sao có thể sống thoải mái như tại điểm thanh niên trí thức được?

Phản ứng đầu tiên của gã là muốn từ chối, nhưng khi nhìn thấy vẻ hào hứng của Hoàng Phượng Anh cùng ánh mắt đầy vẻ chế nhạo của Cố Nguyệt Hoài, gã mới chợt nhận ra. Mục đích của chuyến đi này vốn dĩ không phải là một hai phải tu sửa điểm thanh niên trí thức , mà là tìm cách bảo đảm an toàn đồng thời vẫn giải quyết được vấn đề chỗ ở của nhóm thanh niên trí thức .

Cố Nguyệt Hoài không rõ kết quả cuối cùng sẽ ra sao. Sau khi cô đưa ra ý kiến, cô rời khỏi khu chăn nuôi, không quay về điểm thanh niên trí thức mà thẳng đến công xã. Cô cần về đơn vị một chuyến để xin tổng biên tập Ngụy nghỉ phép hai ngày.

Bất quá , dù không biết kết quả thương lượng của lãnh đạo đại đội và Thôi Hoà Kiệt thế nào , nhưng khi rời đi, cô vẫn kịp nhìn thấy sắc mặt đen như than của hắn ta . Khoảnh khắc tâm trạng cô khá tốt . Vậy là được rồi !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/959.html.]

Đến công xã, Cố Nguyệt Hoài liền trực tiếp đi 《 quần chúng nhật báo 》 .

Cô ôm một chồng tranh vẽ bước vào văn phòng của tổng biên tập Ngụy Lạc.

Nghe tiếng gõ cửa, Ngụy Lạc từ trong phòng nói vọng ra:

“Vào đi.”

Khi Cố Nguyệt Hoài bước vào, liền nhìn thấy Ngụy Lạc đang cầm bút viết gì đó . Nghe tiếng động, cô ấy ngẩng đầu lên, thoáng ngạc nhiên khi nhận ra cô:

Nga

“Tiểu Cố? Tôi còn tính sắp xếp thời gian để đến thăm cô, không ngờ cô đã về rồi!”

Vừa nói, Ngụy Lạc vừa đứng dậy bước về phía cô. Cô ấy đánh giá cô từ đầu đến chân, thấy cô không bị thương thì thở phào nhẹ nhõm:

“Hai hôm trước nghe nói cô bị kẹt trong núi, tôi lo lắm. Giờ cô bình an trở về, thật là tốt.”

《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》

Loading...