Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 917

Cập nhật lúc: 2024-12-31 12:56:45
Lượt xem: 41

Huống chi , Lưu Nhị Nhĩ người này cũng không vô tội. Mọi rủi ro trong quá trình sinh sản của trâu mẹ và hai nghé con đều bắt nguồn từ chính lòng tham của hắn, chính hắn đã gây ra tất cả những chuyện này. 

Đời trước , hắn có thể phủi sạch mọi việc , không ai biết trong chuyện trâu mẹ khó sinh dẫn đến một thi hai mệnh còn điều khuất tất . Thậm chí , đến lúc nhận thịt trâu , hắn cũng không hề lòng mang áy này .

Đời này, cuối cùng hắn cũng phải trả giá. Không ai có thể làm ác mà không phải đối mặt với hậu quả.

Phạm tội thì phải chịu trừng phạt . Đó là điều tất nhiên . Chỉ là sự trừng phạt đó đến sớm hay muộn mà thôi , không ai có thể tránh thoát được .

Lưu Nhị Nhĩ vừa nghe xong, không khóc lóc nữa, nhưng vẻ mặt hoảng hốt, đôi mắt đầy sợ hãi nhìn về phía Vương Bồi Sinh: “Không có? Sao có thể ? Sao lại có thể không có chứ?”

Hắn vội vàng đứng dậy, bước nhanh đến nơi mình giấu nghé con , quả nhiên, tại chỗ chỉ còn lại những vệt nước nhớp nháp, nghé con không hề thấy đâu. Hắn mặt mày tái mét, biểu cảm như thấy quỷ, lẩm bẩm: “Không thể nào, không thể nào. Sao có thể ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/917.html.]

Hắn quay đầu lại, mắt nhìn Cố Nguyệt Hoài đầy hận thù, gằn giọng: "Là mày ! Chính là mày ! Chính mày đã giấu nghé con đi!"

Hắn quét mắt nhìn xung quanh, không thể tin được, nơi này rõ ràng không ai tới đây, nghé con cũng không thể tự đi đâu được , nó hẳn phải nằm ở đây, sao có thể đột nhiên không thấy ? Chính là Cố Nguyệt Hoài, từ khi đến nơi này ranh con này đều nhắm vào hắn, chắc chắn là nó muốn hại hắn, mới đem nghé con giấu đi! Đúng rồi ! Đúng là như vậy rồi ! Là Cố Nguyệt Hoài !

Nga

Nghe vậy, Cố Nguyệt Hoài nhìn Lưu Nhị Nhĩ với vẻ mặt vô tội, bình thản nói: “Chú Lưu, lời này của chú cũng thật là oan uổng cho cháu . Chú xem, cháu có thể giấu nghé con ở chỗ nào ? Lại nói , nơi này là của chú , có ngóc ngách nào mà chú không biết đâu . muốn giấu cháu chắc chắn sẽ không ngu ngốc giấu ở nơi này. Chả lẽ cháu lại giấu nghé con trên người sao ?”

Vương Bồi Sinh và Hoàng Phượng Anh đều sắc mặt tối sầm lại, nhìn Lưu Nhị Nhĩ với vẻ bực bội. Người này, há mồm liền nói hươu nói vượn !

Vương Phúc kiên nhẫn rõ ràng đã đến giới hạn, ông cầm điếu thuốc trong tay, áp nhẹ vào tường rồi thở dài. Với giọng điệu nghiêm túc, ông nói: “Lưu Nhị Nhĩ, nếu ông còn không chịu chủ động nói ra nghé con ở đâu, thì trong đội sẽ phải có những biện pháp xử lý nghiêm khắc đối với ông !”

《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》

 

Loading...