Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 887
Cập nhật lúc: 2024-12-30 12:56:39
Lượt xem: 33
Khi Cố Nguyệt Hoài ôm rổ rời khỏi bệnh viện, hoàng hôn cũng vừa buông xuống. Cô không gọi xe bò mà tăng tốc đi về phía đại đội sản xuất Đại Lao Tử. Cô định ghé qua điểm thanh niên trí thức để xem mọi người đã thu xếp ổn thỏa chưa.
Trên đường, cô vừa đi vừa suy nghĩ.
Yến Thiếu Ngu sắp phải rời đi. Chưa kể đến đoạn đường dài dằng dặc mệt mỏi, điều kiện trong bộ đội chắc chắn sẽ rất gian khổ. Cô phải nghĩ cách chuẩn bị cho anh chút thức ăn tiện lợi và bổ dưỡng, cả nước giếng trong không gian nữa. Những thứ này nhất định phải chuẩn bị thật kỹ.
Càng nghĩ, cô càng đi nhanh hơn. Khi trời vừa tối, cô đã về đến đại đội.
Điểm thanh niên trí thức vừa mới đốt đèn dầu hoả. Tuy nhiên, phần lớn thanh niên trí thức vẫn còn ở bệnh viện chăm sóc Hoàng Thịnh, nên không có nhiều người trở lại.
Cố Nguyệt Hoài ghé qua ký túc xá nữ. Uông Tử Yên, Kim Xán và Lam Thiên đều có mặt.
"Chị Cố!" Uông Tử Yên nhìn thấy cô, không giấu nổi nụ cười rạng rỡ.
Điều kiện ở điểm thanh niên trí thức của đại đội sản xuất Đại Lao Tử tuy cũng không tính là tốt, nhưng so với đại đội Liễu Chi thì đúng là khác biệt một trời một vực. Ở đây, áp lực tâm lý cũng không lớn , cùng lắm chỉ là hoàn thành công việc theo sự phân cồn của đại đội mà thôi , mọi người đều thực thả lỏng .
Kim Xán cũng vui vẻ chào cô, giọng nói đầy vẻ cảm kích:
"Chị Cố, cảm ơn chị!"
Cố Nguyệt Hoài mỉm cười, nhẹ nhàng hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/887.html.]
"Dọn dẹp xong chưa? Lôi Nghị bên kia thế nào rồi?"
Uông Tử Yên cười đáp:
"Tên kia làm người khéo đưa đẩy, chị không cần lo lắng đâu. Mọi việc ổn cả rồi."
Cố Nguyệt Hoài gật đầu:
Nga
"Vậy thì tốt. Cũng không còn sớm nữa, chị về nấu cơm trước đây. Đợi chút nữa các em nhớ qua ăn nhé. Lúc nấu cơm xong, chị sẽ bảo Thiếu Ly qua đón hai người."
Nói xong, cô cũng không đợi hai người từ chối, xoay người ôm rổ rời đi.
Uông Tử Yên nhìn bóng lưng yểu điệu của Cố Nguyệt Hoài dần khuất xa, không khỏi cảm thán: "Chị Cố đúng là một cô gái tốt. Vừa xinh đẹp lại vừa tốt bụng, đúng là rất xứng đôi với anh Yến. Sau này họ nhất định sẽ hạnh phúc."
Kim Xán hé miệng cười, gật đầu đồng tình: "Đúng vậy, hy vọng họ có thể ngọt ngào hạnh phúc, bên nhau trọn đời."
Nói xong, hai người nhìn nhau cười khẽ, biểu cảm trên gương mặt đều tràn ngập sự mong ước tốt đẹp.
Lúc này, Uông Tử Yên thấy Lam Thiên ngồi ở đầu giường, im lặng không nói, dáng vẻ có chút cô đơn. Cô ấy định nói gì đó nhưng lại nhớ Cố Nguyệt Hoài không mời Lam Thiên đến nhà ăn cơm, hơn nữa bản thân cũng chỉ là khách, nên không tiện xen vào.
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》